Tác giả: Bạc Đào
Editor: Solitude
======
Quốc vương Edmund tuyên bố trước mặt mọi người tìm về tam hoàng tử đánh rơi bên ngoài, tình cờ tam hoàng tử này là người đàn ông mặt nạ đen thần bí, kẻ đột nhập bắt cóc nhị hoàng tử Kyle và ép buộc y vào tòa án, cũng là kẻ khiến cho quân đội Đế Quốc quyền thế khổng lồ bất lực.
Cho dù là hết thảy dân chúng Đế Quốc trước màn hình hay là đại hoàng tử Edward ở hiện trường đều khó mà tin được sự trùng hợp này.
Ánh mắt đại hoàng tử Edward trìu mến nhìn chăm chú nhị hoàng tử Kyle vết thương chồng chất, chật vật cực độ nằm trên mặt đất, lại phức tạp chờ mong nhìn thoát qua Tư Hoài Tây lạnh nhạt, ngập ngừng hỏi.
"Phụ hoàng, em trai con không phải đã sớm chết non sao, đây là đứa con lưu lạc bên ngoài…"
Ngụ ý chính là quốc vương Edmund sau lưng vương hậu Vanessa có con riêng bên ngoài với một Omega khác. . Bạn có biết trang truyện * ТRUMtr uyeЛ.v N *
Quốc vương Edmund cau mày quát lớn: "Đây là em trai do mẫu hậu con sinh ra, nó không chết non, có một số chuyện ngoài ý muốn xảy ra, hiện tại mới tìm được nó."
Đáy mắt đại hoàng tử Edward hiện lên kinh ngạc, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Tư Hoài Tây nhiều chút chân tình thật cảm và quan tâm nghi ngờ.
Mẫu hậu Vanessa vì em trai chết non suy sụp tinh thần phát điên, mà hiện tại lại nói đứa em trai vốn nên chết non của anh còn sống, chuyện này rốt cuộc là sao?
Ánh mắt nhị hoàng tử Kyle dại ra, bất an nhìn về phía quốc vương Edmund và đại hoàng tử Edward.
Cứ tưởng rằng cha và bọn họ đến đây để cứu y khỏi tên ác ma tàn nhẫn này, bây giờ ác ma quay đầu trở thành con của cha, vậy y tính là cái gì?!
Trong lúc nhất thời, Kyle cảm thấy xương đùi vỡ vụn đau đớn cũng không so được với cảm giác chết lặng ở lỗ trống trái tim bị đào rỗng, hóa ra đúng như lời mẫu phi nói, người y có thể tin tưởng chỉ có mẫu phi và cậu Humphrey…
Cha, Edward, vương hậu Vanessa đều là một đám dối trá hư tình giả ý! Từ trước đến nay đều chưa từng xem y là người thân, Edward đánh gãy chân y một cách nhục nhã, cha đối xử với đứa con chưa bao giờ gặp mặt còn tốt hơn đứa con thứ luôn ngoan ngoãn nghe lời lớn lên bên cạnh mình, vương hậu Vanessa đối tốt với y chẳng qua là muốn ly gián quan hệ giữa y và mẫu phi thôi!
Đôi mắt Kyle rũ mắt xuống dần dần tràn ngập ghen tỵ dữ tợn, thân mình run rẩy, thâm tâm vạn lần căm ghét vặn vẹo cái y gọi là người nhà.
"Thẩm phán tiếp tục, tôi không có hứng thú với hoàng tộc các người."
Tư Hoài Tây bình tĩnh từ chối quốc vương Edmund, ngược lại nhìn thẩm phán Bruce ở vị trí trung tâm, tầm mắt giấu giếm gợn sóng như chờ đợi điều gì bùng phát.
Sắc mặt quốc vương Edmund hơi trầm xuống, nhìn về phía con thứ suy sút chật vật, nếu mặc kệ Tư Hoài Tây tiếp tục trả thù, một khắc ngay khi phán quyết đưa ra, Kyle sẽ chết trong tay Tư Hoài Tây.
Cứ việc Edmund không hài lòng đứa con thứ do vương phi Chitty sinh ra nhưng cũng tuyệt không hy vọng hoàng thất Odyssey lâm vào cục diện huynh đệ tương tàn.
Quốc vương Edmund suy nghĩ sâu xa một lát, cao giọng nói: "Làm quốc vương của Đế Quốc Odyssey, ta, Edmund vô cùng cảm thấy hổ thẹn với bình dân binh lính hy sinh trong sự kiện này, bởi vì ta vô năng dạy ra một nhị hoàng tử ích kỷ uổng cố vì lợi ích Đế Quốc… Để bù đắp sai lầm của mình, lệnh thẩm phán công bằng công chính xử phạt, ta tuyên bố trục xuất Kyle Odyssey khỏi hoàng thất, cũng yêu cầu thẩm phán Bruce lấy thân phận công dân Đế Quốc bình thường của Kyle Odyssey đưa ra quyết định!"
* Uổng cố: lời nói kính trọng, hạ mình.
"Phụ hoàng?!" Đại hoàng tử Edward cau mày hô.
Anh cảm thấy hơi khó hiểu nghi hoặc khi cha từ bỏ Kyle, nếu bị vương phi Chitty và gia tộc Barcelona sau lưng bà biết được chuyện này thì sẽ gây ra rắc rối không nhỏ.
Quốc vương Edmund híp đôi mắt đầy thâm ý, ý bảo Edward tạm thời đừng nóng nảy, Edward dường như cũng rõ chút gì, cau mày không nói câu nào nữa.
Đến nỗi nhị hoàng tử Kyle cho rằng mình đã sớm bị từ bỏ chết lặng không hé răng.
Rõ ràng y biết dù phán quyết có đưa ra hay không, y vẫn không thể thoát chết, tên ác ma này thay Bùi Chiêu Chu tới tìm y báo thù, toàn Đế Quốc đều bất lực trước hắn, y làm sao địch nổi tên ác ma này.
Trong lòng Kyle đã sớm sinh ra sợ hãi hèn mọn ăn sâu vào xương tủy, nhưng mặt khác, y lại cảm thấy vô cùng thống hận không cam lòng đối với người nhà dễ dàng từ bỏ y này.
Phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán Bruce tuyên án tử hình Kyle Odyssey hành hình sau mười ngày tới.
Đây là thành viên hoàng thất đầu tiên của hoàng tộc Odyssey bị xử tử.
Nhị hoàng tử Kyle mặt xám như tro bị mang vào ngục.
Nhị hoàng tử vốn cao cao tại thượng giờ đây biến thành tù nhân, tóc vàng che kín dấu cào bụi bặm trên gương mặt trắng nõn, đôi mắt xanh ảm đạm vô thần dại ra, hai chân bị phế bỏ không cách nào đứng thẳng, chỉ có thể bị quản ngục kéo lê.
Đại hoàng tử Edward thấy một màn này, sắc mặt lập tức âm trầm, nháy mắt bước ra một bước lại kiềm chế dừng lại, khuôn mặt trầm trọng tối nghĩa đứa bên cạnh quốc vương Edmund.
Quốc vương Edmund thờ ơ trước những gì nhị hoàng tử Kyle gặp phải, ngược lại nói với Tư Hoài Tây: "Con có muốn gặp mẫu hậu của con không? Vanessa muốn gặp con."
Tư Hoài Tây nhìn nhị hoàng tử Kyle đã được định sẵn phán tội tử hình, ánh mắt sắc bén dần dần lãnh đạm, ảm đạm, giống mất đi ý chí chiến đấu, trở nên yên lặng, lạnh nhạt…
Nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Hắn cũng muốn hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ, người nhà nguyên chủ vẫn mãi nhớ muốn tìm trước khi chết là như thế nào? Vì sao lại vứt nguyên chủ đến hành tinh hoang xa xôi.
Đi vào hoàng cung.
Tư Hoài Tây cuối cùng cũng gặp được mẹ đẻ nguyên chủ —— Vương hậu Vanessa.
Đôi mắt xanh như hồ nước trong veo của vương hậu Vanessa lập lòe nước mắt, khí chất bao dung dịu dàng như nước tản ra tình thương của mẹ, có thể thấy bà rất quan tâm đến đứa con trai rơi rớt bên ngoài này. Đôi tay kích động khẩn trương như là muốn ôm lấy Tư Hoài Tây, lại cẩn thận phát hiện ra Tư Hoài Tây kháng cự tiếp xúc với người lạ, đành ngừng bước chân.
"Con tên Tư Hoài Tây đúng không, mẹ là mẹ của con, Vanessa đây, lạc mất con lâu như vậy, mẹ cuối cùng cũng tìm được con."
Tư Hoài Tây nhìn người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng này, ý quan tâm chân thành tha thiết trong mắt không hề giả dối, nếu nguyên chủ ở đây có lẽ sẽ cảm động trước một màn nhận thân này.
Nhưng đối với Tư Hoài Tây mà nói, không có Bùi ca, ý nghĩa của thế giới này với hắn chỉ là một nơi ở tạm thời, không còn liên lụy tình cảm.
Hắn đi vào hoàng cung cũng chỉ để hoàn thành di nguyện của nguyên chủ, làm cho có thủ tục mà thôi, người hắn thật sự để ý đã sớm rời khỏi thế giới này.
"Ngài có thể nói cho tôi biết vì sao tôi bị đánh rơi bên ngoài không?" Tư Hoài Tây thẳng thừng kết thúc nói.
Đối mặt với lời chất vấn xa cách lạnh nhạt của Tư Hoài Tây, vương hậu Vanessa do dự rối rắm mà chậm chạp rũ xuống vài sợi tóc, ánh mắt ôn hòa tội lỗi nhìn Tư Hoài Tây rồi chân thành thẳng thắn nói: "Tất cả đều là ngoài ý muốn, lúc trước sau khi sinh con, thể lực mẹ chống chịu không nổi nên ngất đi, cha con, cũng chính là quốc vương Edmund đưa con ra khỏi phòng sinh. Nhưng bởi vì thân thể con mới sinh quá yếu, bác sĩ nói con vốn sinh ra đã yếu ớt, không có tuyến sinh dục, sau nhiều lần cứu giúp bất thành đã phán đoán rằng con đã chết…"
"Chúng ta đều nghĩ con đã chết, để vương phi Chitty xử lý hậu sự cho con. Chính những ân oán đời trước của chúng ta hại con, kỳ thực con không chết, khi vương phi Chitty sắp xếp lăng mộ hoàng gia, con sống lại, nhưng cô ấy… vẫn quyết định vứt bỏ con."
Biết được nguyên chủ không phải bị cha mẹ đẻ cố ý vứt bỏ, Tư Hoài Tây cảm thấy linh hồn nguyên chủ có thể được an ủi phần nào, nhưng đầu sỏ gây tội tạo nên tất cả cũng nên nhận được trừng phạt nên có.
"Vương phi Chitty, các người định xử trí kẻ vứt bỏ con của các người như thế nào?" Tư Hoài Tây sắc bén hỏi.
Vương hậu Vanessa sửng sốt, hàng mày tú lệ ưu sầu nhíu lại, nở nụ cười khổ: "Mẹ sẽ kiệt lực đền bù những đau khổ trắc trở con đã phải gánh chịu trong quá khứ."
Tư Hoài Tây lạnh lùng: "Cho nên ngài không định xử trí người đó sao?"
Vương hậu Vanessa trong lòng áy náy không nói nên lời, đôi mắt xanh như hồ nước trong rưng rưng, nghẹn ngào nói: "Mẹ có thể để lại cho con tất thảy, nhưng vương phi Chitty, là mẫu hậu thẹn với cô ấy. Hiện tại Kyle đã bị phán xử tử hình, cô ây sắp mất đi con trai duy nhất của mình, giống như ban đầu mẹ mất con, sắp sửa đau đớn mất ăn mất ngủ trải qua những ngày kế tiếp. Mẹ thật sự khó có thể bắt vương phi Chitty lại chịu trừng phạt…"
Quốc vương Edmund thương tiếc nhìn về phía Vanessa bị tra tấn thống khổ bất kham bởi sự tình giữa bọn họ, tất cả đều là sai lầm của ngài, Vanessa không nên tự mình gánh chịu.
Quốc vương Edmund cúi thấp mặt, chen vào nói: "Ân oán đời trước chúng ta không thể nói cho con biết, nhưng mọi tội lỗi ta sẽ tự mình gánh vác, dùng thân phận quốc vương Đế Quốc Odyssey, ta hứa với con, trong giới hạn cho phép, ta có thể đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của con."
Vanessa mang theo tội lỗi nói với Tư Hoài Tây: "Không, đây chỉ là lời cầu xin ích kỷ của mẹ, chính sự sơ suất của chúng ta mới khiến con lưu lạc chịu khổ bên ngoài nhiều như thế, mẹ không hy vọng xa vời rằng con sẽ tha thứ cho chúng ta… Con thập phần không giống người thường, miễn là con nguyện ý, con có thể đối phó với bất kỳ ai trên Đế Quốc, mẹ chỉ cầu xin con có thể để cho Chitty có một khoảng thời gian bình tĩnh hồi phục sau sự ra đi của Kyle…"
Tư Hoài Tây không nghĩ thay nguyên chủ tha hay không tha ai, hắn thờ ơ với tất cả những chuyện này, ngay cả những người thân có quan hệ huyết thống cũng không muốn vướng chút quan hệ nào, không biết linh hồn nguyên chủ có cảm thấy bi ai không.
Vanessa nhìn đến đôi mắt lãnh đạm của Tư Hoài Tây, im lặng cũng không phản đối, cho rằng hắn ngầm đồng ý tha cho vương phi Chitty, tươi cười hiện lê trên khuôn mặt dịu dàng như nước.
Ở hoàng cung mười ngày.
Tư Hoài Tây xác thực hưởng thụ sự quan tâm yêu thương của người thân chưa từng có trước đây.
Không chỉ có người cha quốc vương, còn có người anh trai đại hoàng tử Edward trên danh nghĩa cũng thay phiên nhau tới cung phòng ngủ của hắn trò chuyện, đền bù quà sinh nhật nhiều năm qua cho hắn, giá trị liên thành cũng không thể hình dung được.
Ngôi sao tài nguyên khoáng sản trân quý và hành tinh phát triển du lịch giá trị thương mại cao, tiền tiêu vặt được cấp lên đến hàng trăm triệu, cũng định sẽ tổ chức nghi thức công bố thành viên hoàng thất với toàn thể Đế Quốc, nhưng bị Tư Hoài Tây từ chối.
Vương hậu Vanessa càng nghiêm trọng hơn, mỗi ngày đều tới tìm Tư Hoài Tây, tình thương của mẹ không chỗ chứa gần như xem Tư Hoài Tây như một đứa bé chưa lớn mà che chở chở, chăm sóc.
Đích thân dẫn hắn đi làm quen cảnh vật trong hoa viên hoàng cung, vụng về học đầu bếp nấu cơm nấu canh cho hắn ăn, dẫn hắn đi xem những bộ quần áo nhỏ bé bà mỗi năm đều đan cho hắn, từ lúc sơ sinh đến tiểu học, sau này đều có, vương hậu Vanessa luôn xúc động rơi nước mắt, như thể tiếc nuối về tội lỗi năm xưa.
Dần dà, quốc vương Edmund bất mãn vì Tư Hoài Tây chiếm quá nhiều sự chú ý của vương hậu Vanessa, dục vọng chiếm hữu cố chấp mười phần muốn đem Vanessa rời khỏi Tư Hoài Tây.
Về người chồng Edmund vô cớ gây rối trước mặt các con, vương hậu Vanessa bất đắc dĩ đỏ mặt.
Làn da thiếu nữ trắng nõn kiều nộn một chút cũng không nhìn ra sự thật rằng người đã là mẹ của hai đứa con thành niên, phảng phất như thiếu nữ trẻ tuổi mỹ miều.
Vương hậu Vanessa giận dữ trừng mắt nhìn quốc vương Edmund, lại ôm con mình một cái, khó xử xấu hổ nói với Tư Hoài Tây: "Xin lỗi con trai, cha con có chuyện tìm mẹ, đợi một lát mẫu hậu lại đến tìm con, có chuyện gì con cứ nói với anh Edward, người hầu trong cung mẹ cũng đã phân phó qua rồi."
"Ừm."
Tư Hoài Tây dửng dưng ít lời đáp lại, vương hậu Vanessa cũng đã sớm tập mãi thành quen với sự lạnh nhạt của đứa trẻ này, nhưng người tin một ngày nào đó sẽ cảm hóa được hắn, để hắn nhiệt tình thật lòng trở về với gia đình này.
Sau khi vương hậu Vanessa đi rồi, vẻ mặt Tư Hoài Tây vẫn lãnh đạm như cũ, con ngươi nặng trịch không nhìn ra chút cảm xúc dao động.
Thẳng đến khi nhìn vào phần tay áo nhăn nhúm trên cánh tay bị vương hậu Vanessa ôm qua, đáy mắt nhìn như lạnh lùng chuyên sâu xẹt qua một đạo bài xích khó thể phát hiện.
Tư Hoài Tây lạnh nhạt nhìn về phía vườn tường vi cách cung bên này không xa.
Mặc dù những ngày này vương hậu Vanessa quân tâm hắn có thừa, người sáng suốt đều có thể nhìn thấy, nhưng bà cũng đã thật cẩn thận đề cập một hai câu về vương phi Chitty, lại nhìn đến sắc mặt cố tình lạnh nhạt của hắn, không dám nói nữa.
Ngày mai chính là ngày tử hình của nhị hoàng tử Kyle.
Màn chơi gia đình ấm áp này cũng nên kết thúc được rồi.
======
Lời editor: Tại sao tôi edit luôn ăn bớt ăn xén hơn trăm chữ nhỉ? ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅)