Tác giả : Quân Mặc Ngôn
E dit : nguyent217
Mấy ngày nay Huyết tộc có chuyện lạ
Jessyca đi trên đường phát hiện một số người bề ngoài không khác biệt nhưng mùi lại không giống Huyết tộc mới sinh .
Sau khi trở về anh đem việc này báo cáo .
Kết quả điều tra thật không ngờ .
Bọn họ có thể là người Sói .
Phòng họp ồn ào .
” Người sói không phải đã sớm biến mất sao ?”
Đúng vậy công tước Ha Tắc Ngột không phải đã tiêu diệt chúng rồi sao.Biến mất ngàn năm sao lại quay về ?
” Có thể như tiên đoán , Huyết tộc chúng ta sắp diệt vong ?”
Nghe sự phỏng đoán này mà lãnh đạo cấp cao hỗn loạn .
Ha Tu Ngột lúc này không thể không nói ” Im ”
Thanh âm không lớn nhưng dẹp hết ồn ào rồi .
Uy nghiêm bệ hạ không cần nghi ngờ .
” Bây giờ còn chưa xác định có thể là do thời gian Huyết tộc mới tiến hóa , nhiều người như vậy một hai người biến dị cũng thường thôi ”
Phía dưới yên tĩnh suy nghĩ .
Một người nói ” Đúng vậy , ngài nói đúng ”
Một người lại nói ” Chưa sáng tỏ thì không nên đoán mò ”
” Chúng ta nên tăng tốc tra rõ ”
Queri tử tước nói đúng .Ha Tu Ngột nhìn người vừa nói tán thưởng ” Giao cho ngươi đi ”
Tử tước khiếp sợ ” Thần sẽ nhanh trình kết quả ”
” Ân hôm nay vậy thôi , các ngươi về đi ”
” Vâng , cung tiến bệ hạ ”
—————-
Ra khỏi phòng hội nghị .
Ha Tu Ngột đi ra hoa viên .
Hắn biết Mặc cách thích ngồi trong khu vườn mạn châu sa hoa này .
Mỗi khi họp xong hắn đều vào đây tìm y .Sự an bình này hắn chưa từng thử qua lâu rồi .
cảm giác này tốt lắm .
” Ngươi đã đến rồi ”
Mặc Cách ngẩng đầu việc Ha Tu Ngột cũng không bất ngờ tim đập nhanh như trước .
” Ân ”
Tùy ý trả lời hắn ngồi xuống đối diện y , đây là vị trí quen thuộc rồi .
Không khí của bọn họ thật hài hòa .
Ngày đó chuyện nói xong không nhắc lại nhưng tâm lí họ cũng đã thừa nhận đối phương rồi .
Y đưa trước mặt Ha Tu Ngột một chén trà còn tỏa khói , Tâm lí Ha Tu Ngột có chút ấm áp .
Ánh trăng nửa đêm cũng rất nhu hòa , mạn châu tỏa ra từng trận hương thơm .
Ha Tu Ngột uống trà sau đó mở miệng ” Muốn ra ngoài chơi không ?”
Như vậy mới mẻ .
Mặc Cách nhìn hắn , sao hôm nay có hứng ra ngoài ”
” Ta nghĩ con ở trong thành buồn rồi ”
Đối với lời này , y chỉ cười nhìn Ha Tu Ngột xấu xa ” Xem ra là ngươi có việc đi ” trực tiếp đâm chọc .
” Ha Ha cái gì cũng không lừa được ngươi , đi với ta không ”
” Như vậy ta rất vui lòng ”Mặc Cách nửa đùa nửa thật nói .
Ha ha đổi lại là một tiếng cười .