Âm Dương Tạo Hóa Kinh

Chương 7: Chương 7: Tuyên bố nhiệm vụ




Chương 7: Tuyên bố nhiệm vụ&Đang suy nghĩ, đột nhiên thanh âm ranh mãnh của Tử Trúc vang lên.

- Hiện tại tuyên bố nhiệm vụ truyền thuyết, chinh phục dưỡng mẫu Lâm Nhược Yên, thời gian hai tháng, thành công, ban thưởng kiếm pháp Tiên cấp Long Hoa Kiếm Pháp, 1000 điểm tạo hóa. Thất bại trừng phạt, từ nay về sau hai mẹ con giống như người dưng, vĩnh viễn không hòa thuận.

Hồ Nguyên Vũ trợn mắt:

- Đây là cái nhiệm vụ gì vậy hả, ngươi có biết…

Tử Trúc dí dỏm nói:

- Lâm Nhược Yên chỉ là dưỡng mẫu của Thánh Tử, hơn nữa ở thế giới này, thực lực vi tôn, chỉ cần ngài có thực lực, thì không ai dám nói ngài một câu không phải, huống hồ sinh ở gia đình đế vương, thì chuyện quan hệ cận huyết để giữ vững lợi ích hoàng tộc là sự tình rất bình thường, trong lịch sử còn thiếu những sự tình như vậy sao?

- Nhưng…

- Không có nhưng gì cả, nhiệm vụ đã phát, Thánh Tử chỉ có thành công hoặc thất bại, hơn nữa Âm Dương Tạo Hóa Kinh là công pháp song tu, Thánh Tử cần rất nhiều mỹ nữ đi theo bên cạnh, như vậy tốc độ tu luyện mới có thể nhanh hơn. Với lại Thánh Tử đừng cho rằng nô tỳ không biết, ngài có ý với dưỡng mẫu của mình, nô tỳ làm như vậy không phải để Thánh Tử tăng thêm động lực sao, hì hì…

Hồ Nguyên Vũ đỏ mặt, nha đầu này làm sao biết được ý nghĩ trong lòng hắn chứ, sau này phải đề phòng nàng một chút mới được, hừ hừ.

- Vậy điểm tạo hóa là gì? Nó dùng để làm gì?

- Có thể xem điểm tạo hóa giống như một loại tiền tệ, nó có thể mua bất cứ vật phẩm gì ở trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp. Muốn có được điểm tạo hóa có hai cách, thứ nhất là hoàn thành nhiệm vụ, thứ hai là danh vọng chuyển đổi, chỉ cần danh vọng của Thánh Tử càng cao, càng nhiều người biết đến, sẽ tự động chuyển hóa thành điểm tạo hóa.

Hồ Nguyên Vũ kinh ngạc:

- Còn có thể chuyển đổi danh vọng thành điểm tạo hóa, thần kỳ như vậy?

Tử Trúc kiêu ngạo nói:

- Này là tự nhiên, Âm Dương Tạo Hóa Tháp chính là Tạo Hóa Tiên Khí, công năng của nó không phải cảnh giới như Thánh Tử bây giờ có thể lý giải được. Thánh Tử chỉ cần dựa theo phương pháp của nô tỳ, lại thêm một chút cố gắng, ta tin chẳng bao lâu người có thể phi thăng Tiên giới, gặp lại chủ nhân.

- Hiện tại Thánh Tử có thể bắt đầu dựa theo công pháp, xung phá kỳ kinh bát mạch, để bước vào còn đường võ đạo chính thức, trong này tỉ lệ thời gian là 1:10, hơn nữa bên ngoài đã có kết giới của ta che giấu thiên cơ, nên Thánh Tử cứ an tâm tu luyện, sẽ không có ai quấy rầy.

Hồ Nguyên Vũ nghe vậy, tâm tình từ từ lắng lại, ngồi xếp bằng, bắt đầu vận chuyển chân khí trong người xung kích kỳ kinh bát mạch.

Chân khí của hắn cực kỳ tinh thuần, màu xanh ngọc giống như lưu ly, không hề giống những võ giả khác chỉ là màu trắng đục.

Hiện tại thân thể của hắn đã được khôi phục, trở thành Chí Tôn Hỗn Độn Thể, hầu như không có bình cảnh, lại thêm chân khí tinh thuần, nên hầu như không chút khó khăn, kỳ kinh bát mạch trong cơ thể đã bị xông phá, chủ mạch toàn thân thông suốt, hơn nữa cứng cáp rộng lớn, giống như một dòng sông, cho thấy căn cơ cực kỳ mạnh mẽ.

Chân khí vận chuyển một đại chu thiên, đột nhiên thân thể hắn rung lên, trong cơ thể truyền ra thanh âm như sấm nổ, tu vi đột phá Luyện Thể tầng hai, linh khí ở xung quanh quán thâu tới, Hồ Nguyên Vũ giống như một lỗ đen, bao nhiêu linh khí cũng không thể lấp đầy, làm tu vi một đường tiêu thăng, Luyện Thể tầng ba, Luyện Thể tầng bốn, Luyện Thể tầng năm…

Tới Luyện Thể tầng sáu, chân khí trong cơ thể hắn mới từ từ ổn định lại. Luyện Thể tầng bảy thuộc về hậu kỳ, cần tích lũy nhiều hơn, Hồ Nguyên Vũ cũng không vội đột phá tầng bảy, từ đây tới đại điển tế tự còn lâu lắm, mình nên củng cố tu vi, để tránh cảnh giới đột phá quá nhanh mà làm căn cơ bất ổn.

Hồ Nguyên Vũ đứng dậy, hoạt động gân cốt một chút, sau đó bắt đầu thử luyện quyền, hắn đánh chính là Đế Vương Quyền do Hồ thái tổ sáng tạo, có sẵn trong ký ức của thân thể trước, này chỉ là võ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm, dùng cho đệ tử hoàng gia tu luyện ở Luyện Khí kỳ, tác dụng lớn nhất của nó là ổn định căn cơ, tăng cường sức bật, dẻo dai, để đệ tử càng dễ dàng đột phá cảnh giới hơn.

Hồ Nguyên Vũ trải qua tiên lực của Âu Cơ Thánh Tôn quán đỉnh, nên không hề xa lạ với việc tu luyện, một hơi đánh xong 18 chiêu Đế Vương Quyền, quyền quyền uy mãnh sinh phong, không ngờ lại vào tới cảnh giới đại thành, chỉ chút nữa là có thể tới tạo hóa.

Tu luyện võ kỹ, tùy theo trình độ cảm ngộ, độ phù hợp và thành thục mà chia làm bốn cảnh giới là nhập môn, tiểu thành, đại thành và tạo hóa. Bình thường tu sĩ chỉ cần tu luyện tới tiểu thành, là có thể thuần thục vận dụng võ kỹ, làm cho uy lực của nó phá huy gần như toàn diện, nếu tới đại thành, thì hoàn toàn phát huy ra 100% uy lực của võ kỹ.

Còn cảnh giới tạo hóa, chỉ chính là hóa mục nát thành thần kỳ, có thể biến hóa chiêu thức, tùy ý vận dụng giống như một bộ phận của cơ thể, uy lực vượt xa đại thành rất nhiều, cảnh giới này rất hiếm có người tu thành, đại đa số chỉ có người sáng tạo ra nó mới đạt tới cảnh giới này, thậm chí nhiều khi, ngay cả người sáng tạo cũng không đạt tới, nên còn gọi là cảnh giới trong truyền thuyết.

Trước kia thân thể của Hồ Nguyên Vũ ốm yếu nhiều bệnh, dù rất cố gắng nhưng cũng chỉ tu luyện Đế Vương Quyền tới nhập môn, còn hiện tại, thể chất của hắn được khôi phục, là Chí Tôn Hỗn Độn Thể, chỉ nói thiên tư và ngộ tính đã xem như đứng đầu trong vũ trụ này, tu luyện chỉ là võ kỹ Hoàng cấp, làm sao có thể khó hắn, chỉ cần cho hắn thêm chút thời gian ma luyện, là có thể tới cảnh giới tạo hóa.

- Cảm giác nắm giữ lực lượng thật kỳ diệu, bình thường Luyện Khí tầng sáu chỉ có khoảng từ chín đến mười tượng lực, đệ tử hoàng gia căn cơ tốt hơn, cũng chỉ tầm 15 tượng lực, nhưng ta sơ bộ ước chừng, ít nhất cũng là 30 tượng lực, này đã tương đương với Luyện Khí tầng chín, Âm Dương Tạo Hóa Kinh thật khủng khiếp, lại cộng thêm Hỗn Độn Chí Tôn Thể… mẫu thân đây là muốn làm gì, muốn đào tạo một bá chủ Tiên giới sao?

Hồ Nguyên Vũ lẩm bẩm, trong lòng có chút nghi hoặc không hiểu.

Sau khi tu luyện xong, thời gian trôi qua cũng không dài, trong này mới 4 canh giờ (1 canh giờ là 2 giờ đồng hồ), bên ngoài chỉ mới qua vài khắc mà thôi, nhưng lúc này Hồ Nguyên Vũ không có hứng thú tu luyện, hắn có quá nhiều nghi vấn và dự tính, cần phải hảo hảo hoạch định một chút.

Lui ra khỏi không gian của Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Hồ Nguyên Vũ nằm trên giường, mắt nhìn căn phòng cũ kỹ, trong lòng không khỏi thở dài, hắn nhất định sẽ cố gắng, quyết không thể để nữ nhân của mình đi theo chịu khổ, bị ủy khuất, hừ, Bát hoàng tử, hoàng hậu đúng không, các ngươi chờ đó.

Không biết từ lúc nào, hắn đã coi Lâm Nhược Yên là nữ nhân của mình, nhất định phải bảo vệ, chăm sóc nàng, cái chuyển biến tâm lý này ngay cả chính hắn cũng không nhận ra.

Suy nghĩ một lúc, Hồ Nguyên Vũ thiếp đi lúc nào không biết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.