Khi nghe tin y sẵn sàng ra tay, tôi và chị Dương đều vui vẻ ra mặt.
Như cũ vẫn là y lái xe, có thể do là đàn ông nên đều thích cảm giác được kiểm soát và họ cho rằng phụ nữ lái xe luôn không an toàn.
Không cần chúng tôi dẫn đường, Mặc Dật liền đậu xe bên ngoài câu lạc bộ và ra hiệu cho tôi ý bảo đi vào.
Nhưng khi tôi bước vào câu lạc bộ, tôi thấy những người phụ nữ xinh đẹp đều đang đứng ở trong sảnh, trên cầu thang xoắn ốc, và cả lan can tầng hai.
Một số mặc sườn xám, một số mặc váy, một số khác lại mặc đồ khổng giáo, số nữa thì mặc đồ cưỡi ngựa, và tất nhiên cũng có đủ loại váy áo quyến rũ kiểu hiện đại phương Tây, tất cả đều đứng đó tạo dáng rất quyến rũ, miệng ngâm nga, trên đùi đều đã có ánh bạc lấp lánh.
A Hà mặc sườn xám ôm ngực đứng ở cầu thang xoắn ốc, ánh mắt mê ly, không còn khí thế vào buổi chiều hôm ấy mà bảo tôi đi mau, cổ đặt một chân trên bậc thang, không ngừng vuốt ve chính bản thân, tựa như sốt ruột không dằn nổi.
Nhìn thấy trường hợp loại này, tôi và chị Dương đều sững sờ, nhưng cũng không có gì xấu hổ, trước khi vào còn đặc biệt kêu Lạc Lạc xin nó một cốc nước suối lạnh mà uống, có thể cường hồn cố phách, nên tự nhiên não thanh tỉnh, tôi cố ý ngậm vài viên đàn hương, nhưng lại không ngờ vừa đến nơi này, bị bầu không khí lả lướt ở đại sảnh làm mê man, tôi vẫn cảm thấy thân thể không thoải mái như cũ.
“Lên lầu đi, bọn họ đang chờ.” Mặc Dật duỗi tay kéo tôi qua, đối với chị Dương nói: “Nếu đã bày yến tiệc, chúng ta liền cùng đi.”
Vẻ mặt chị Dương lộ ra kinh ngạc mà gật đầu, đi theo sau lưng Mặc Dật cùng tôi, đi lên lầu theo cầu thang xoắn ốc.
Suốt dọc đường đi, những người phụ nữ đó thở hổn hển nhìn Mặc Dật, quần áo Tần Hán, váy Đường cái gì cũng có hết, lại nhìn trường bào của Mặc Dật, thật giống như đi vào thanh lâu ở thời cổ đại.
Câu lạc bộ này chỉ có hai tầng, Mặc Dật kéo tôi trực tiếp đi vào phòng tổng thống nơi Viên Hùng từng bao, đẩy cửa ra, thấy Mộng Điệp đang nằm ở giữa, giống như nữ vương, những người hầu ở câu lạc bộ với phần thân dưới trần trụi, quỳ rạp bên cạnh cô ta vừa liếm láp sờ nắn, dùng bất cứ thủ đoạn nào, nhưng trên mặt cô ta lại không hề có vẻ gợi tình, cô ta chỉ lạnh lùng nhìn Mặc Dật nói: “Phủ Quân không hài lòng sao? Con gái chỗ này của tôi phong thái khác nhau, chính là chỗ cực lạc của thiên hạ, dưỡng âm cường dương, lại có thể hấp thụ tinh bồi bổ cơ thể, tại sao Phủ Quân không thử một lần nhỉ? “
Mặc Dật kéo tôi ngồi ở bên cạnh Mộng Điệp, lạnh lùng nói: “Bổn quân tìm cô muốn đòi người!”
“Hả?” Mộng Điệp kéo dài giọng nói và cười ha hả nói: “Chính là A Hà à? Cô gái xem hương này đã đến đây hai lần, đều tìm A Hà nhở?
Cô ta vừa nói dứt lời, A Hà lập tức đẩy cửa bước vào, khi nhìn thấy Mộng Điệp, cổ liền giống như một nữ nô lệ mà bò trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, nhưng trong miệng lại a a kêu bậy.
“Nếu Phủ Quân đã muốn đưa đi, vậy thì đi đi.” Mộng Điệp vô cùng phóng khoáng phất tay.
Một người hầu hạ bên cạnh cô ta ngay lập tức bước đến bên cạnh A Hà, đem hai chân của cô ta dang rộng ra và dùng phần dưới thắt lưng đưa vào.
Mặc Dật thấp giọng ho khan một tiếng, tôi vội vàng cúi đầu xuống, nhưng y có vẻ không hài lòng, nên trực tiếp nhấc tay áo lên che đôi mắt của tôi lại.
Mặc dù tôi không thể nhìn thấy, nhưng tôi vẫn như cũ là có thể nghe thấy âm thanh rất vui thích của A Hà, thật sự giống như tiến vào cực lạc vậy.
Chờ đến khi Mặc Dật buông mắt tôi ra, liền nhìn thấy cơ thể của A Hà trắng bệch, mồ hôi lạnh đổ như mưa, cổ nằm rạp trên mặt đất, toàn thân co giật, người hầu kia ở bên hông quấn lấy một cánh tay kỳ quái cỡ một con quái trùng, toàn thân nó trắng đến xuyên thấu, lại giống như con sên, bên trong có vẻ như là trống rỗng, mang theo ánh dưới, thân thể bao phủ bởi những thứ lớn lớn bé bé nhô lên, hai cái râu lại giấu ở dưới thắt lưng của người hầu.
Nhìn như vậy, có vẻ như con quái trùng này là lấy ra từ trong cơ thể của A Hà.
“Âm rận đã chui ra, Phủ Quân có thể đưa người đi.” Mộng Điệp nhướng mày cười khẽ nói: “Chỉ là đã nhiều năm không gặp, vậy mà Phủ Quân vẫn còn xuất hiện ở nhân gian. Mộng Điệp tưởng rằng Phủ Quân sẽ sống ở Thái Sơn không ra ngoài, vĩnh viễn trấn áp yêu ma của thế gian. Vẫn là lời đồn của trăm nghìn năm kia là sự thật, Phủ Quân đã từng... “
“Giải độc.” Mặc Dật đột nhiên cắt ngang lời nói của cô ta, nhìn chằm chằm A Hà nói: “Âm rận tách ra khỏi cơ thể, sợ rằng cô ta chỉ có một con đường chết.”
Tôi nghe xong thì sửng sốt, Mộng Điệp vung tay lên, đám người hầu hạ đó lập tức ngã xuống đất, giống như người chết.
Cô ta chậm rãi đứng lên, cởi áo voan mỏng trên người ra, tôi liền thấy một thân người vô cùng uyển chuyển, làn da đó trắng như ngọc, toàn thân trong suốt như pha lê, tôi xem đến hồn lạc phách trôi, hận là không thể tiến lên sờ một tý.
Ngay sau đó, tôi cảm thấy cánh tay đau nhói, Mặc Dật hừ lạnh một tiếng nhéo nhéo tôi một cái, đảo mắt nhìn chằm chằm tôi nói: “Bổn quân còn chưa động tâm, em động tâm cái gì?”
Mộng Điệp bên cạnh cười như chim sơn ca thoát ra khỏi lồng giam, thanh thúy dễ nghe.
Nghe xong lời này của Mặc Dật làm tôi tức giận thấu trời, lập tức tỉnh táo lại, rồi có chút xấu hổ.
Này là ở ngay trước mặt tôi còn quyến rũ chồng quỷ của tôi à, mà tôi cư nhiên còn muốn chạm vào cô ta, sự quyến rũ này quá ghê gớm rồi.
Chỉ là khi quay đầu nhìn Mộng Điệp, cái loại cảm giác kia giống như lại ập đến, tựa như thân thể cô ta được tạc từ tuyết và ngọc, khiến người ta vô cùng muốn lại gần.
“Cúi đầu nhắm mắt, nín thở định thần.” Giọng của Mặc Dật rất bất đắc dĩ, y thở dài: “Người ta thì phải ăn dấm, hoặc là thay thế bổn quân dạy cho một bài học, còn em thì hay quá rồi thích đi ngược, còn háo sắc hơn bổn quân.”
Tôi thú nhận rằng tôi đã làm sai điều gì đó, tôi cúi đầu xuống không dám nhìn lại, nhưng chị Dương bên kia đã quỳ rạp trên mặt đất như người hầu.
“Phủ Quân thật sự động chân tình rồi hử? Vậy tại sao ngài lại không dám nhìn Mộng Điệp một lần chứ?” Ngay lúc tôi cúi đầu, một cánh tay của Mộng Điệp đã quấn qua cổ Mặc Dật, một cái tay khác hướng dưới phần dưới thắt lưng của y mà tìm kiếm.
Tôi cúi đầu nhìn bàn tay kia đầu tiên là xuyên vào vạt áo của Mặc Dật, sau đó chậm rãi đi xuống.
Chỉ nhìn bàn tay này thôi cũng đã khiến miệng lưỡi của tôi khô khốc, hận không thể nắm lấy nó mà hôn lên vài cái.
Chỉ là nhìn chằm chằm bàn tay rũ xuống bờ vai này, sao thấy có vẻ hơi quen mắt nhỉ?