Tôi không thể không bội phục sự bình tĩnh của Mặc Dật, cùng với sự thấu hiểu của y.
Đứa trai út của Vệ Kiến Quốc lúc này đã bị doạ đến choáng váng, chỉ qua một đêm mà trong nhà đã chết liên tiếp mấy mạng người, hơn nữa những con rắn kia chính là không làm khó vào tối hôm qua mà lại muốn làm khó vào ban ngày, là bởi vì đến vào ban ngày nó khủng bố hơn so với buổi tối, khiến lòng người ta sinh ra bất lực.
Đầu trâu mặt ngựa thường lui tới vào buổi tối, nên có thể hy vọng gửi gắm vào ban ngày vì nghĩ đến sau khi hừng đông sẽ không có việc gì nữa.
Nhưng nếu là vào ban ngày thì tới hy vọng cũng sẽ không có và chờ đến đêm tối lại càng sợ hãi hơn mà thôi.
Nghe được lời Mặc Dật nói, con trai út của Vệ Kiến Quốc chỉ là ngẩn người, mà không hề hé răng, có điều chân đã có chút run rẩy nhẹ.
Trưởng thôn cũng nóng nảy liền kéo tay anh ta một cái, thấy nó vẫn đứng bất động nên ông ấy liền đá một cước hướng tới chỗ cong đầu gối, đá ngã anh ta quỳ gối trước mặt Mặc Dật, sau đó lớn tiếng nói: "Chính là cái dưới kia tạo nghiệt đó."
Việc này đại khái thì chúng tôi cơ bản đã nghĩ ra được một chút gì đó, đơn giản chính là tội ác giữa nam và nữ, nhưng cụ thể là như thế nào thì vẫn là anh ta nói ra mới hiểu tường tận.
Con trai út của Vệ Kiến Quốc tên là Vệ Phi Hổ, anh trai của anh ta ờ bên ngoài chạy hàng lậu, kiếm được không ít tiền.
Vệ Phi Hổ không nói hàng lậu kia là thứ gì, nhưng thấy nhà anh ta ra tay rộng rãi như thế còn mời không ít người tới xem thì có thể khẳng định là tiền vô rất nhanh và đây chắc không phải việc gì tốt.
Tám năm trước anh trai anh ta cầm tiền về xây nhà, dù sau cũng kiếm được nhiều tiền mà xây nhà vốn đã là ý tưởng ăn sâu bén rễ, lúc ấy hàng của họ rất nhiều, vì sợ bị điều tra nên liền để Vệ Kiến Quốc xây một tầng hầm ngầm, dùng để giấu hàng, nó nằm dưới chuồng heo ở phía sau nhà nên ngoại trừ anh ta và người nhà thì cũng không còn ai biết.
Sau khi nhà được xây xong, hai anh em còn đi mua một chiếc xe cho Vệ Kiến Quốc, rồi bảo ông ta chạy xe trong trấn, là chở thuê để kiếm chút tiền tiêu vặt, nhân tiện để ông ta được oai phong.
Rồi có một ngày Vệ Kiến Quốc chở một nữ sinh rất xinh đẹp, nghe nói là cùng bạn trai về quê ra mắt cha mẹ chồng, kết quả hai người cãi nhau, nên cô ấy muốn tự mình trở về.
Lúc đầu, Vệ Kiến Quốc còn an ủi, sau đó thấy nữ sinh kia thật sự rất đẹp, cũng không biết có tâm tư gì mà ông đưa người ta về nhà mình.
Lúc đó bà Vợ của Vệ Kiến Quốc ở bên ngoài chăm sóc cháu cho hai đứa con, còn ông ta ở nhà chăm sóc ông cụ Vệ, thế là liền cưỡng hiếp nữ sinh kia.
Sau đó lại sợ cô gái báo cảnh sát, ông ta hoặc là không làm đã làm thì phải làm đến cùng cho nên liền dứt khoát nhốt nữ sinh kia vào tầng hầm ngầm, còn dùng xích chó trong nhà khoá người ra lại.
Ban đầu ông ta còn có chút lo lắng sẽ xảy ra chuyện, nhưng sau đó không thấy ai tìm người nên từ từ an tâm.
Có lẽ bạn trai của nữ sinh cho rằng cô ấy đã trở về quê của cổ rồi, mà người nhà cô gái lại cho rằng con mình ở nhà bạn trai, chờ hai bên nhớ tới thì đã là chuyện rất lâu rồi, muốn tìm cũng chỉ là biển người mênh mông.
Nhà ở nông thôn đều là nhà đơn, Vệ Kiến Quốc mỗi ngày đưa cơm cho cô gái kia, tầng hầm cũng rộng rãi, nhà riêng của họ thì tất nhiên người ngoài sẽ không biết nhưng cha của ông ta khó tránh khỏi nhìn ra chút manh mối.
Có lẽ ông ta nghĩ đến miệng ông cụ Vệ, hoặc là nghĩ tiện lợi một người không bằng tiện cho hai người, thế là Vệ Kiến Quốc đưa ông cụ nhà mình đến tầng hầm.
Tết năm đó, Vệ Phi Hổ cùng anh trai của mình trở về, nghe được Vệ Kiến Quốc cùng mẹ mình cãi nhau một trận nên đã biết đến việc này.
Vốn nghĩ chuyện đã xảy ra mà giờ thả cô gái đi thì khẳng định sẽ bị kiện tụng, mọi người thương lượng vài ngày, dù gì cũng đã nhốt lâu như vậy mà người bên ngoài không ai biết.
Anh trai Vệ Phi Hổ còn đi vào gặp nữ sinh kia, nói bộ dạng lớn lên quả thật không tệ, rồi sau đó thì ra vào với số lần nhiều hơn; còn xúi giục Vệ Phi Hổ đi vào, dù sao cũng là chuyện trong nhà nên Vệ Phi Hổ cũng không cự tuyệt.
Vợ của bọn họ cũng vì chuyện này mà làm ầm ĩ, cũng từng đánh nữ sinh viên kia, nhưng đóng cửa nghĩ lại thì đây cũng không phải tiểu tam tranh tài sản cho nên liền mắt nhắm mắt mở.
Nữ sinh đại học kia cứ như vậy bị nhốt ở dưới chuồng heo, bị bốn người đàn ông nhà họ Vệ thay phiên nhau làm nhục, còn mấy bà vợ kia mà có tâm trạng không tốt thì lại đến ra sức đánh một trận, cô ấy ngày ngày không còn thấy ánh mặt trời.
Tôi đột nhiên hiểu được vì sau mẫu tử song sát kia lại có oán khí nặng như vậy, vì cái loại tuyệt vọng này diễn ra qua ngày này đến ngày khác, thống khổ rơi vào bóng tối càng sâu hơn...
Biến cố của sự việc là phát hiện vào sáu năm trước, khi họ phát hiện ra bụng cô gái ngày càng lớn, thế là mới biết cô ấy mang thai rồi.
Giam cầm một người con gái rất dễ nhưng một đứa nhỏ... dù nói như thế nào thì đây cũng là máu mủ nhà mình, hơn nữa cũng không biết rốt cuộc là của ai, cái này có chút rắc rối
Editor: Alissa