Đường Yêu bế nàng đi trên một hành lang kì lạ, đối diện nó là một căn phòng có cánh cửa màu đỏ. Đây chính là "căn phòng đỏ" được Tiền Tiểu Tam tặng cho danh hiệu đệ nhất phòng ám ảnh nhất cuộc đời Phương Linh. Bởi, thứ nó mang đến cho ngươi không phải là tra tấn về thể xác một cách đau đớn, mà là sự khủng hoảng tột độ về cả thể xác lẫn tinh thần.
"Nha, chắc chắn lần sau khi nàng bước ra khỏi căn phòng này, nàng sẽ thay đổi trở thành một con người mới." Đường Yêu hôn lên trán Tam Tiền Tam, thủ thỉ gần gũi tựa như một cặp tình nhân. Đúng vậy, nàng sẽ trở thành con người mà hắn mong muốn.
Căn phòng mở ra.
Quả thật, không khác gì so với Tiền Tiểu Tam đã miêu tả. Chiếm hơn 1/2 diện tích căn phòng là các chất hóa học cùng các lọ lỉnh kỉnh. Không nên coi thường, chính căn phòng này đã làm nên những kì tích trong ngành y học của thế giới này.
Nhìn vào góc làm việc đó, chúng ta sẽ nghĩ đến 1 vị giáo sư tài giỏi suốt ngày vùi mình trong phòng thí nghiệm, ngày ngày chìm đắm trong nghiên cứu. Thế nhưng ở một góc của phòng thí nghiệm đó chính là một cái giường bệnh nhân với đầy những còng tay, xích chân các thứ.
Như vậy hẳn là các bạn đã đoán ra rồi. Căn phòng này không phải là dành cho một vị giáo sư yêu nghề, nó là một cái ổ bệnh hoạn của tên biến thái cuồng thí nghiệm lên cơ thể người.
"Nào, từ hôm nay, nàng sẽ là bệnh nhân của ta nhé!" Đường Yêu cúi đầu nhìn cô bé trong lòng, khóe miệng hiện lên nụ cười rất ôn nhu mà hắn không nhận ra. Có phải bởi nàng quá chọc người thương tiếc hay không mà hắn lại trở nên kì lạ vậy nhỉ?
Tam Tiền Tam lẳng lặng tùy theo ý hắn, mặc kệ hắn đặt nàng lên cái giường lạnh lẽo kia đồng thời còn mỉm cười còng hai tay nàng lại. Đường Yêu hôn lên trán nàng rồi giải thích."Một lát nữa nàng sẽ hiểu tại sao ta phải làm như vậy..."
A, nụ cười kia thật quỷ dị...
Chưa để Tam Tiền Tam nhận ra thâm ý của nụ cười đó, Đường Yêu đã đem đến một ống tiêm nhỏ với chất lỏng màu đỏ chói mắt. Hắn mỉm cười vô cùng mị hoặc, vô tình đem ống tiêm kia đâm vào cơ thể nàng.
Nàng nhíu nhíu mày nhìn chất lỏng màu đỏ kì dị dần dần được đẩy vào cơ thể nàng. Không phải chứ, không lẽ là nó...
"À, quên giải thích cho nàng. Đây là TN1310, chất kích thích cơ thể người cực đại. Chất kích dục mạnh nhất thế giới hiện nay chính là thành phẩm pha loãng của nó đấy. Nồng độ 1%." Đường Yêu quỷ dị cười cười, rút ra ống tiêm đã cạn, vuốt ve sườn mặt của Tam Tiền Tam.
TN1310!
Không được, nó ẩn chứa các thành phần rất có hại cho tế bào của tinh thần khống giả!
Cơ thể nàng bắt đầu nổi đỏ kì quái, đó là phản ứng đào thải của cơ thể một cách tự động khi có chất độc hại tiến vào cơ thể, đồng thời lúc đó cơ thể của nàng sẽ đặc biệt nhạy cảm.
A... nóng rực... chất TN1310 kia bắt đầu tác oai tác quái rồi!
Cơ thể Tam Tiền Tam bắt đầu run rẩy nhè nhẹ, cả muôn mặt và cơ thể là một mạt đỏ ứng. Miệng lưỡi càng thêm khô khốc, thèm khát có thứ gì đó để cơ thể được giải tỏa. Đây, là ham muốn sao?
"Hức... kì quái quá..."
Nàng quằn quại trên giường, ánh mắt mê ly dại đi từ lúc nào không hay, con yêu nghiệt ngồi bên cạnh cũng ngốc lăng nhìn hình ảnh kiều diễm trước mắt.
Thật hay đùa vậy? Hắn ngây người nhìn cái túp lều nhỏ bên dưới. Chỉ một tiếng hức cũng khiến mình muốn lao lên đè nàng ra mà động người. Mị lực bậc nào vậy???
"A... ha..." Tam Tiền Tam hoàn toàn không biết con sói bên cạnh đã động dục, bàn tay bị còng lại không thể giúp cho cơ thể thoát khỏi hư không, nàng bèn cố gắng tìm cách dùng chân để chạm vào nơi nhạy cảm. "Xấu hổ" ư? Với một người vô cảm thì nó còn chẳng hiện hữu nữa là.
"Keng!"
Không được, chân nàng cũng đã bị xích lại rồi! Tam Tiền Tam hóa đá.
Hóa ra, ý tứ con yêu nghiệt kia là như thế này đây...
________________________________________________________________________________________________
(^v^ ) Quà ăn rằm zui zẻ nha mn