Một buổi sáng ánh nắng chan hòa, Phương Tiền Tiền thức dậy trong những tiếng chim líu lo.
"A... Hôm nay sẽ là một ngày mai mắn."
Mỗ nữ cười híp mắt, vui vẻ nhìn những tia sáng xuyên qua căn phòng. Bất chợt nhìn thấy chiếc điện thoại đặt trên bàn, mẹ kế cười hắc hắc đáng khinh." Mình còn chưa từng xem bách hợp bao gìơ a, bây gìơ còn có cả cực phẩm loạn luân mẹ con nữa chứ!"
Đột nhiên không khí tươi vui bị hai tiếng thét như chọc tiết heo vang lên, Tiền Tiền cười đểu, nhón chân đi xem kịch vui.
Trong căn phòng của Dung Liên, quần áo phụ nữ bị vứt vung vãi, bra vắt vẻo trên ghế, hai người phụ nữ trần truồng ngồi trên giường sững sờ nhìn đống bầy nhầy mà mình gây ra.
Chỉ cần nhìn những vết xanh tím trên người Dung Liên là đủ biết đêm qua kịch liệt như nào và ai ở trên, ai ở dưới a.
"Hắc hắc hắc, không ngờ được tiểu Linh của chúng ta lại chiếm thế thượng phong, dữ dằn bản lĩnh như vậy! " Liên tưởng đến mấy tiếng vật lộn "rầm rầm" tối qua, mỗ mẹ kế cười nhạo. Nhìn 2 mẹ con kia còn chưa hoàn hồn, nàng lấy chiếc điện thoại kia ra, khẽ giơ ra trước mắt bọn họ.
"Biết đây là cái gì không? Là những hình ảnh vô cùng kích thích của hai người vào tối qua đấy! "
Phương Linh giật mình, sững sờ nhìn đoạn video đang được phát kia. Một cô gái cao quý tựa nữ thần mà bất cứ ai nhìn thấy đều phải quỳ gối, bây gìơ đang leo lên người của một người đàn bà - mẹ cô ta, hôn hít liếm láp tựa phát điên, ánh mắt mê dại nói lên những lời nói, những tiếng rên rỉ khó nghe đến phát ngượng.
Những hình ảnh này, dễ dàng phá hủy cả cuộc đời cô ta.
Nhìn Phương Linh và Dung Liên còn chưa tỉnh táo lại mà đã đón nhận một cú sốc còn lớn hơn, bây gìơ gần như đã thành một cục bùn nhão, mẹ kế xấu xa cười. Đôi mắt híp lại thành một đoàn, ngón tay khe khẽ vuốt ve khuôn mặt Phương Linh, sử dụng tinh thần khống dị năng đáng sợ thâm nhập vào đầu cô ta, giọng nói vô cùng mê hoặc ngọt ngào.
"Cầu xin ta đi, nói lên răng ngươi chấp nhận từ bỏ tất cả, mãi mãi nghe lời ta, mãi mãi trung thành với ta, kể cả khi ngươi đã chết đi, linh hồn tiêu tan. MÃI MÃI LÀ NÔ LỆ CỦA TA, PHƯƠNG TIỀN TIỀN. Như vậy ngươi sẽ không hề mất đi một thứ gì cả, chỉ là có thêm một người chủ nhân cần cung phụng, trung thành mà thôi. Nào, có muốn không, hử? "
Lúc này, trong đầu Phương Linh đột nhiên một mảnh bình tĩnh, như bị một sợi dây buộc chặt tâm trí, cô mở miệng ra ánh mắt dần mất đi tiêu cự, giọng nói vang lên lạnh như máy móc.
"Phương Linh, nguyện từ bỏ hết tất thảy mọi tự do,mãi mãi nghe lời, mãi mãi trung thành, MÃI MÃI LÀ NÔ LỆ CỦA CHỦ NHÂN TA - PHƯƠNG TIỀN TIỀN, kể cả khi chết đi, linh hồn tiêu tán!"
Không ai thấy được ngoại trừ Phương Tiền Tiền, một dấu ấn hình đồng xu khắc sâu vào linh hồn của Phương Linh, không một ai có thể xóa bỏ nó ngoại trừ thần linh.
"Rất tốt, bây gìơ video này xử lí như thế nào nhỉ? " Mỗ mẹ kế nào đó đang vô cùng đắc ý bởi sự thông minh của mình, bỗng nhiên hỏi một câu với Phương Linh.
Cô ta ngẩng đầu, đáp lại với giọng nói máy móc không mang theo một tia tình cảm " Mọi thứ đều nghe theo ngài, nếu ngài muốn, vò ngày mai nó sẽ ở trên mọi đầu báo."
"Tốt!" Phương Tiền Tiền mỉm cười, tay khẽ động, chiếc điện thoại trên tay đã bị bóp nát thành phế thải." Ngươi là người của ta, ta chưa bao gìơ bạc đãi cấp dưới" liếc mắt nhìn Dung Liên đã bị dọa hỏng "Xử lí bà ta trong vòng một tiếng rồi tôi gặp ta!"
"Rõ, thưa ngài!"
Cánh cửa phòng đóng sập lại.
Mỗ kế nào đó giơ hai tay làm hình chữ V biểu thị sự chiến thắng.
Sáng nay sau khi nhìn thấy đoạn video, mỗ mẹ kế mới chợt nghĩ ra một cách hay để khiến Phương Linh trở thành người của mình.
Bởi Phương Linh không phải người bình thường. Bây gìơ cô ta còn chưa biết, nhưng sau vài tháng nữa, khi cô ta gặp Lạc Thi thì sẽ kích phát dị năng "Băng hệ " khi đang bị hắn XXX, nhưng lát nữa thì mỗ nữ sẽ giúp nàng kích phát nó luôn.
Thực ra thì cách làm rất đơn giản, lợi dụng lúc cô ta đang hoảng loạn nhất, xâm nhập tinh thần khiến cô ta nói ra "KHẾ ƯỚC NÔ LỆ " , nếu không phải vì cô ta vốn đã sợ hãi mẹ kế vô cùng sau sự hăm dọa ở nhà vệ sinh kia, cộng thêm cô ả cũng muốn cầu xin để lấy lại đoạn phim thì đã không tiện nghi 1 cái nô lệ dị năng giả cấp A cho mỗ nữ.
Há há há, nô lệ nữ chính a!!!