Âm Quan Minh Thê

Chương 19: Chương 19




Cô gái sinh vào ngày âm tháng âm năm âm gọi là thuần âm chi nữ,vừa vặn là lưỡng cực cùng thuần dương chi nhân

Thuần âm chi nữ,dương khí nhiều hơn người bình thường rất nhiều,một khi cô hồn dã quỷ bình thường hấp thụ âm khi của thuần âm chi nữ,thì rất dễ hóa thành ác quỷ,một số người của bang môn tà đạo cũng có thể lợi dụng linh hồn của thuần âm chi nữ,luyện âm tà pháp khí,thậm chí bồi dưỡng thành ác quỷ

Chính vì lẽ đó,so với thuần dương chi nhân,thuần âm chi nữ cũng là một loại vô cùng được người khác săn đón

Thất là âm,cửu là dương,sinh nhật của Hứa Thiến là 7/7,là thời điểm âm khí thịnh vượng nhất trong một năm,mà lúc cô ấy chết đúng lúc lại là sinh nhật lần thứ 7,âm khí đạt đến cực hạn,lúc Hứa Thiến chết người cũng mặc áo hoa,trên người quấn dây thừng đỏ treo cổ mà chết,như vậy mục đích chính là vì bảo vệ trọn vẹn âm khí dồi dào của cô ấy,đồng thời cũng khiến cho cô ấy không có cách nào đi vào được âm gian

Hồn của Hứa Thiến không quay về được âm gian,thì chỉ có thể quanh quẩn ở xung quanh tro cốt của cô ấy,hấp thụ âm khí của trời đất,không thể chiêu sinh. Mục đích Giang Hoài làm như vậy,thật ra giống với cách dùng bùa nước nuôi tôi,cũng đang dùng âm khí nuôi cô ấy,khiến hồn phách cô ấy không ngừng hấp thụ âm khí,đợi đến sinh nhật lần thứ 21 của Hứa Thiến,âm khí trong cơ thể của cô ấy đạt đến thời kì thịnh vượng nhất,đến lúc đó Giang Hoài dùng hồn vía của cô ấy luyện pháp khí,thì có thể không tốn bao công sức nhưng kết quả thu được lại vô cùng lớn

“ một là thuần dương chi nam,một là thuần âm chi nữ,đúng là trời sinh một cặp,chỉ đáng tiếc tạo hóa trêu ngươi,đến cuối cùng cũng khó thoát khỏi vận mệnh người và ma không thể chung đường”

Sau khi nói xong những thứ này,Dư Thiên Hòa bất chợt thở dài

Trong lòng tôi đột nhiên xuất hiện một cảm giác bi thương,tôi nắm chặt lấy tay của Hứa Thiến,không muốn tin những lời mà Dư Thiên Hòa nói

“ là ma thì sao chứ,Hứa Thiến đã là vợ của cháu,cả đời này cháu sẽ không rời xa cô ấy”

Lúc nói chuyện,tôi nhìn Hứa Thiến,nhưng ánh mắt cô ấy ảm đạm

Có lẽ là bởi vì đã chịu quá nhiều kinh hãi,hoặc là vì thứ khác,sau khi rời khỏi Giang Hoài,Hứa Thiến cả một đoạn đường đều rất trầm mặc,nụ cười quen thuộc tôi thường thấy cũng rất ít xuất hiện trên khuôn mặt của cô ấy,còn đối với những gì tôi vừa nói,cô ấy cũng im lặng không nói gì

“ Hứa Thiến,sao vậy?” nhìn dáng vẻ thất thần của Hứa Thiến,tôi không khỏi hoài nghi

“ Đỗ Minh,cậu là thuần dương chi nhân,hôm nay Giang Hoài thế mạng thất bại,cậu đối với ông ta,ngoài hận thù thì không có tác dụng gì nữa,nhưng Hứa Thiến thì khác,cô ấy là thuần âm chi nữ,Giang Hoài đã tiêu tốn tâm huyết 13 năm trên người cô ấy,sẽ không dễ đang bỏ qua cho cô ấy đâu” Dư THiên Hòa nói

Tôi càng lúc càng bất an,Hứa Thiến nhìn con đường chúng tôi đi,dưới ánh trăng,tôi nhìn thấy rất nhiều bột màu trắng bạc đang bay về phía chúng tôi

Những thứ bột màu trắng bạc đó,là tro cốt của Hứa Thiến,tôi cúi đầu,những tro cốt đó không biết từ lúc nào,đã chảy ra khỏi túi áo của tôi,bay trên không trung

Tôi hoảng hốt,vội vàng lấy tay bịt túi áo lại,nhưng tro cốt vẫn lọt qua kẽ tay của tôi bay ra ngoài,tôi sợ hãi nhìn Hứa Thiến,nhưng cô ấy nở nụ cười

“ Đỗ Minh,ta đi không nổi nữa rồi,Giang Hoài…. Ông ta đang chiêu gọi ta”

Tay của Hứa Thiến,từ từ tan biến trong tay tôi,dáng vẻ của cô ấy cũng từ từ trở nên mờ ảo trước mắt tôi,biến thành mây khói,những tro cốt đó cũng bay khỏi túi áo của tôi,men theo con đường bay đi

“ lão Dư,Hứa Thiến phải đi với Giang Hoài? Đây rốt cuộc là sao? Cứu cô ấy đi”

Tôi vội vã,nhìn Dư Thiên hòa,coi ông ấy là phao cứu sinh cuối cùng

Nhưng Dư Thiên Hòa lắc đầu: “ muộn rồi,lúc Giang Hoài buowsc vào quan tài đốt cháy là bùa trong tay thì đã muộn rồi,minh thê của cậu cuối cùng phải đi rồi,vì vậy tôi mới nói,người và ma không chung đường”

tôi không muốn tiếp tục nghe những lời này nữa,hoảng hốt đuổi theo hướng tro cốt bay đi,rất nhanh,tôi chạy theo dấu vết của tro cốt,một lần nữa quay về nhà của Giang Hoài

Trong nhà Giang Hoài,thi thủy trong cỗ âm quan đó không ngừng sôi sục,những khung xương bàn tay tỏa ra mùi hôi thối không ngừng thò ra khỏi mặt nước,còn những tro cốt của hứa Thiến,cũng từ từ bay xuống bề mặt thi thủy

Thi thủy….trước đây Dư Thiên Hòa nói với tôi,Giang Hoài chính là thông qua thi thủy,đi đến một nơi gọi là quỷ gian,bây giờ tro cốt của Hứa Thiến cũng bay vào trong,cô ấy nhất định là bị đưa đến quỷ gian

Tôi không quan tâm nhiều như vậy nữa,nín thở,nhẫn nhịn mũi vị hôi thối kinh tởm đó,nhảy vào trong thi thủy

Nhưng lúc này,sau lưng đột nhiên xuất hiện một bàn tay kéo chặt lấy tôi,kéo tôi đi ra

“ Đỗ Minh,cậu có phải điên rồi không,cậu là một kẻ phàm phu tục tử,nhảy vào trong thi thủy,lập tức sẽ trúng độc mà chết đó” Dư Thiên Hòa lúc này đuổi lên,trách mắng tôi

“ cháu không quan tâm,cháu không thể để Giang Hoài đưa Hứa Thiến đi như vậy được,cô ấy là vợ cháu”,mắt tôi ửng đỏ hét với Dư Thiên Hòa,tôi vùng vẫy khỏi tay ông ta muốn đi vào trong quan tài

Nhưng trước khi tôi nhảy vào quan tài một lần nữa,thì phát hiện thi thủy không còn sôi nữa,cũng không biết vì sao,giống như là mất đi sự sống vậy,nước từ từ hạ xuống,cuối cùng là hoàn toàn khô hẳn

Cho đến lúc này,tôi mới hoàn toàn nhìn rõ dáng vẻ của cỗ quan tài này,chỉ thấy đáy cỗ quan tài là một cánh tay gãy đã thối rữa của người,cùng với những miếng thịt xác chết đã chuyển thành màu đen

Tôi cầm bó đuốc lần tìm bên trong,ngoài mấy lỗ chuột chui vào để ăn mấy thứ này,thì không có bất kì con đường nào nữa

“ quỷ gian,không phải nơi cậu muốn đi là đi,về nhà thôi”

Thấy dáng vẻ thất vọng của tôi,Dư Thiên Hòa vỗ vai tôi nói

“ nhưng mà…Hứa Thiến đã bị Giang Hoài đem đi,ông ta sẽ không để Hứa Thiến sống tốt…” tôi lẩm bẩm,khóe mắt lập tức ướt nhòa

Dư Thiên Hòa an ủi: “ Giang Hoài đưa Hứa Thiến đi,chính là để dùng cô ấy luyện pháp khí,trước khi cô ấy 21 tuổi,thì sẽ không thể làm gì được cô ấy đâu,lúc này,cậu vẫn còn thời gian hơn một năm,nếu như cậu đồng ý theo tôi,đợi tu hành thành công,thì có thể đi vào quỷ gian tìm cô ấy”

Dư Thiên Hòa khuyên nhủ tôi một lát,lúc Dư Thiên Hòa đồnng ý dạy đạo pháp cho tôi,tâm trạng của tôi lập tức tốt hơn rất nhiều

Sau một hồi,tôi cất đi tâm trạng bi thương,dưới sự khuyên bảo của Dư Thiên Hòa,rời khỏi nhà của Giang Hoài

Dư Thiên Hòa nói với tôi,vừa nãy sở dĩ ông ta không giết Giang Hoài là bởi vì giang hoài kế thừa một âm tà đạo môn tên là Âm Quan Môn

Âm quan môn dùng âm quan nuôi quỷ vang danh khắp đạo giới,cũng vì thế mà bị rất nhiều người ghét,chỉ có điều,trong đạo môn,không có ai dám trêu chọc đến người của Âm quan môn

Người tu hành của âm quan môn cần đầy đủ quỷ đạo lời nguyền,mà lời nguyền này ảnh hưởng đến những người bên cạnh chúng,ai dám động đến bọn chúng,cũng có thể bị lời nguyền này nguyền rủa,vì thế người trong đạo môn không dám lại gần chúng

“ Giang Hoài ông ta nói sau này sẽ đến tìm cậu,cứ để ông ta đến tìm,nhưng nếu như tôi giết ông ta,bản thân cậu không chừng sẽ phải chịu cảnh kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh,vụ làm ăn này thật sự không hợp lí”

Sau khi nói với tôi những lời này thì chúng tôi cũng đã đến cổng nhà

Cha mẹ tôi đã tỉnh lại,mẹ xanh xao,còn cha thì đang bỏ thuốc súng và đạn vào trong súng săn,khuôn mặt ông ấy phẫn nộ định chạy ra khỏi nhà,nhưng nhìn thấy tôi trở về,súng săn của cha lập tức rơi trên mặt đất,ông ấy xông lên ôm chặt lấy tôi,trước giờ chưa từng nhìn thấy ông ấy ướt nhòe như vậy

Tôi vội vàng an ủi cha nói không sao,đồng thời nói với ông ấy,là Dư Thiên Hòa đã cứu tôi,và đã đuổi Giang Hoài đi rồi,tôi không hề nhắc đến chuyện của Hứa Thiến,không muốn để cha mẹ phải lo lắng

Cha liên tục cảm ơn Dư Thiên Hòa,Dư Thiên Hòa cũng chỉ cười,nói con trâu bạc đã đưa tôi đến trước mặt ông ta,vì vậy giúp tôi chỉ là duyên phận

“ haizz,con trâu bạc thực sự đã cứu cả nhà chúng tôi,nếu như nó không đến tìm ngài,vậy thì không chỉ là Đỗ minh,cả nhà chúng tôi chắc cũng đã chết dưới tay Giang Hoài”

Cha nhìn thấy xác con trâu bạc trên máy cày,trong lòng vô cùng phức tạp,còn mẹ lấy hết tiền trong tủ ra,muốn đưa cho Dư Thiên Hòa,cảm ơn ông ta

“ bà khách khí quá,số tiền này tôi không cần,thứ tôi cần,là Đỗ Minh”

Dư Thiên hòa mở miếng băng trên cổ tay,lấy kim chỉ khâu vết thương lại,ông ấy cười,cảm ơn ý tốt của mẹ

“ muốn Đỗ Minh nhà tôi? Ngài nói rõ ràng một chút đi ạ” mẹ không hiểu hỏi

Dư Thiên Hòa nói: “ Đỗ Minh có thiên mệnh thuần dương,rồi để Giang Hoài dùng nước bùa nuôi 13 năm,đây là nguyên liệu hoàn hảo cho việc tu đạo,nếu như để cậu ấy tiếp tục ở đây,quả thực là rất tiếc”

Sắc mặt mẹ nở nụ cười ngại ngùng,sau đó cha nhìn tôi,tra hỏi ý kiến của tôi

Vì thế,tôi không hề do dự gật đầu,dù gì cho dù thế nào,tôi từ lâu đã muốn rời khỏi đây nhìn xem thế giới,Dư Thiên Hòa cũng đã nói,tôi chỉ có học đạo thuật,mới có khả năng đi vào quỷ gian,đi tìm Hứa Thiến

Dư Thiên Hòa là ân nhân cứu mạng nhà chúng tôi,sau khi thấy tôi gật đầu,cha dường như không cần nghĩ liền đồng ý,huống hồ,trải qua chuyện tối nay,cha cũng không dám đểtôi tiếp tục ở lại trong thôn nữa,chỉ sợ Giang Hoài lại tìm đến cửa

Sau khi giúp đỡ Giang Hoài xử lí qua vết thương,Dư Thiên Hòa dùng một bát nước bùa giải trừ độc trong người,sau đó nghỉ ngơi ở nhà chúng tôi một đêm

Buổi sáng ngày thứ hai,cha đưa 1000 tệ cùng xác con trâu đi đến nhà bác nuôi trâu,tôi cũng ngồi lên máy cày,rời khỏi thôn

“ lão Dư,nơi ông đưa cháu đi là chỗ nào?” tôi có chút không nỡ rời xa ngôi nhà phía xa,hỏi Dư Thiên Hòa

Ông ta cười “ huyện Tinh Thủy,cách đây không xa,chắc cũng tầm 200 km”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.