Âm Quan Minh Thê

Chương 29: Chương 29




“ rất nhiều lúc,lời nói của con người còn không đáng tin,huống hồ gì là ma,đệ cảm thấy ma đáng thương,vì vậy đã tha cho cô ta,nhưng nếu như cô ta cắn trả lại đi hại người,đệ sẽ làm thế nào?”

Sắc mặt của Thiệu Vũ Cẩn có chút nghiêm túc nói: “ Đỗ Minh, Đường gia trên danh nghĩa tuy là mời chúng ta đến tham gia bữa tiệc,nhưng thực tế là muốn mời chúng ta đến bắt ma,hơn nữa trước đây,ông ta đã trả tiền cho cửa hàng chúng ta,cầm tiền rồi thì phải giúp người ta diệt trừ tai họa,chứ không phải để lại hậu họa cho họ”

Tôi bối rồi “ theo ý của sư huynh,là phải diệt trừ linh hồn của Chu Lan?’

Thiệu Vũ Cẩn gật đầu: “ không thể giữ lại,nếu như linh anh trong bụng Vương Khiết thật sự là con của Chu lan,một khi bị Chu Lan coi là công cụ tay chân,thì hậu quả sẽ khôn lường,so với mối nguy hiểm này,giải quyết Chu lan là lựa chọn an toàn nhất”

Tôi rất khó khăn,bởi vì tôi đã đồng ý với Chu Lan,chỉ cần cô ta không tiếp tục quấy rầy người của nhà họ Đường,tôi sẽ tha cho cô ta một con đường sống,bây giờ tôi làm sao để đi đối phó cô ta đây.thế thì há chẳng phải tôi là kẻ lật lọng ao”

Nhưng mà,lời của đại sư huynh,tôi cũng không có cách nào từ chối

Thiệu Vũ Cẩn mặc áo khoác ngoài lên,nghe tôi nói chuyện này,họ cũng không có hứng thú tiếp tục chơi bóng nữa,sau đó nói với tôi: “ Đỗ Minh,đệ đến cửa hàng quan tài chưa bao lâu,còn rất nhiều thứ phải học,Chu Lan nếu như đã chấp niệm con của mình,vậy thì chắc chắn vẫn còn lảng vảng ở xung quanh Đường gia,đệ đi tìm cô ta,giết cô ta cũng được,siêu độ cô ta về âm gian cũng được,ta và Trương Đào sẽ yểm hộ sau lưng đệ”

Nói xong,Thiệu Vũ Cẩn vỗ vai tôi,biểu thị quay về Đường gia

Nếu giống như Thiệu Vũ Cẩn nói,Chu Lan sẽ chưa thể đi xa,tôi chỉ có thể đứng ở ngôi biệt thự quan sát xung quanh một lượt,bỗng cảm thấy cách không xa có một luồng âm khí chuyển động,lúc tôi đi đến,Chu Lan đang cô đơn ngồi một mình bên bờ hồ,ngẩng đầu ngắm trăng

Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào quan sát từ xa,họ nháy mắt với tôi,bảo tôi qua đó

Tôi gật đầu,sau đó lấy mấy lá bùa để vào trong người,đi về phía Chu Lan

Tôi đi đến bên cạnh cô ta,Chu Lan không động đậy,giống như là biết được mục đích tôi đến tìm cô ta vật,quay đầu lại nhìn tôi: “ cậu hối hận vì thả tôi đi à?”

tôi ngồi bên cạnh Chu lan,mân mê mấy lá bùa trong tay,gật đầu: “ sư huynh tôi đã nói,cô ở lại đây sẽ thành một mối họa”

Nghe tôi thẳng thắn như vậy,khuôn mặt Chu lan nở một nụ cười chua chát,cô ta nhìn mấy lá bùa trong tay tôi,nhưng không có một sự phòng bị nào,thậm chí còn ngồi trước mặt tôi,giống như là bạn bè lâu năm

“ nếu đã như vậy,vậy thì bây giờ sao cậu còn chưa ra tay? “ Chu Lan hỏi tôi

Tôi lắc đầu: “ tôi đã từng có một khoảng thời gian giống như cô,vì vậy tôi không nỡ ra tay,vì vậy tôi muốn xác nhận một lần nữa,nếu như tôi và các sư huynh rời khỏi đây rồi,một ngày nào đó cô có hại người của Đường gia không? Có nhập lên người của Vương Khiết nữa không?”

Cho dù Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào đã dặn dò rất nhiều lần,nhung tôi vẫn không đành lòng,tôi quyết định cho Chu Lan một cơ hội nữa,tôi nhìn cô ta chờ đợi câu trả lời

Chu Lan cười khổ: “ Đường Phú là chồng của tôi,mẹ anh ấy là mẹ chồng tôi,lúc tôi còn sống họ chăm sóc tôi vô cùng tốt,sao tôi có thể hại họ chứ, Trong phòng của Vương Khiết đã được cậu bố trí bùa,cậu có thể nói cho tôi nghe,tôi còn có cơ hội tiếp cận cô ấy không?”

“ nếu đã như vậy,tôi tin lời cô,bây giờ cô đi đi,bọn họ đến rồi”

Nói xong,tôi quay đầu nhìn sau lưng một cái,Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào dường như đã phát hiện có điều gì đó không đúng,nhanh chóng bước về phía tôi

Chu Lan đứng dậy,từ từ đi vào trong hồ nước,cho đến lúc nước ngập đến vai,cô ta quay đầu nhìn tôi một cái,nở một nụ cười làm cho người ta rất khó hiểu: “ Đỗ Minh,cậu là một người tốt,nhưng mà,cậu không phù hợp để làm đạo sĩ”

Nói xong,cơ thể của Chu Lan hoàn toàn chìm vào trong hồ nước,thân hình cô ta biến mất trước mắt tôi

“ Đỗ Minh,đệ làm cái quái gì vậy,chẳng phải ta đã bảo là phải xử lí cô ta sao,sao lại thả cô ta đi rồi?”

Thiệu Vũ Cẩn tức giận xông lên,lập tức giận dữ quát mắng tôi: “ đệ đừng quên,linh anh ở trong bụng Vương khiết là đứa trẻ xin về từ cửa hàng của chúng tâ,nếu như linh anh đó có biến dị gì,làm thương đến mạng người không nói,bảng hiệu của sư phụ cũng sắp sập đến nơi đệ có biết không?”

Lúc này,tôi không hề phản kháng,chỉ trầm mặc không nói gì,đại sư huynh nói không sai,tôi cũng hiểu nỗi lo đó,nhưng rốt cuộc tôi vẫn không thể ra tay,chỉ vì Chu lan cũng giống tôi,là một người đáng thương

“ được rồi,tiểu sư đệ mới gia nhập đạo gia,nhất thời mềm lòng cũng là chuyện bình thường,huynh nói đệ ấy như vậy làm gì?” Trương Đào vội vàng khuyên giải

Nhưng mà,Thiệu Vũ Cẩn vẫn không nguôi giận: “ sư phụ nói đệ là thuần dương chi nhân,những ngày qua đã dạy hết những gì có thể dạy cho đệ,hai sư huynh cũng vô cùng quan tâm đến đệ,nhưng ai ngờ đệ có bản lĩnh mà lại không có gan,lại nhân ái với phụ nữ như vậy,lẽ nào đợi đến xảy ra chuyện lớn rồi mới tỉnh ngộ?”

nói xong,Thiệu vũ Cẩn phất tay áo,đi vào trong biệt thự,còn Trương Đào cũng vội vàng đi theo

“ đại sư huynh,huynh muốn làm gì?”

“ Chu Lan chết đuối trong hồ Thông Hồ,bây giờ ta không tìm được linh hồn cô ta cũng nhất định phải tìm được xác của cô ta,không thể cho cô ta bất kì cơ hội nào hại đến người của Đường gia”

Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào đi rồi,tôi thì vẫn đờ đẫn ở nguyên vị trí

Gió lạnh làm cho tôi bất chợt run lên,tôi lôi điện thoại ra xem giờ,thì thấy đã là 10h tối,sau đó giống như một con gà trống bị đánh bại,cúi đầu quay về biệt thự

Lúc tôi trở về ngôi biệt thự,thì nhìn thấy ở cửa đã rắc đầy bột gạo nếp,Trương Đào thì đang bận rộn dán bùa lên các cửa sổ,một nhà 3 người của Đường gia đều đã mang bùa bình an

Trong gian chính biệt thự,lúc này đang đặt một tấm lưới đánh cá rất to,Thiệu Vũ Cẩn đang ngồi chính giữa,mắc hàng loạt chuông đồng mua ở cửa hàng bán lẻ về lên trên tấm lưới đánh cá

Thiệu Vũ Cẩn đang bận rộn nhìn thấy tôi về,có chút thất vọng lắc đầu,sau đó cúi người xuống tiếp tục làm việc

“ Đỗ Minh,chẳng phải cậu nói với tôi là linh hồn của Chu lan cậu đã xử lí rồi sao,vì sao hai sư huynh của cậu lại nói cô ấy vẫn sẽ đến nữa?”

lúc này,Đường Phú khuôn mặt lo lắng đi đến trước mặt tôi,có chút ưu tư hỏi

Tôi gật đầu: “ lúc đó Chu Lan hứa với tôi,cô ta sẽ không hại người của Đườn gia,vì vậy tôi đã thả cô ấy đi,chỉ có điều,su huynh tôi lại không yên tâm”

Nghe tôi nói vậy,sắc mặt của Đường Phú gấp gáp: “ Đỗ Minh à,sao cậu lại lựa chọn như vậy? nếu như số tiền tôi đưa không đủ cậu có thể trực tiếp nói,sau lại có thể thả cô ấy đi chứ? Chu lan bây giờ đã biến thành ma,ma thì muốn hại ngươi,cô ấy nếu như dăm hôm lại đến quất rấy nhà chúng tôi,ngày tháng của chúng tôi biết sống thế nào đây?”

Tôi có chút giật mình nhìn Đường Phú: “ cô ấy là vợ ông,bây giờ đã chết rồi,sao ông có thể nói cô ấy như thế?”

“ chính là mởi vì vợ trước của tôi,vì vậy tôi mới sợ cô ấy ở lại nhà chúng tôi không chịu đi,ngộ nhỡ hôm nào đó cô ấy nghĩ đến chuyện không vui trước đây,muốn mang tôi đi cùng,thì tôi phải làm sao? Lòng người còn khó lường nói chi là ma quỷ,cho dù là vợ chồng,ai có thể chắc chắn cô ấy sẽ không có ý muốn hại tôi chứ?”

Đường Phú vô cùng lo lắng nói,tôi chỉ lắc đầu,không hề đồng ý với quan điểm của ông ta

Thấy nói với tôi cũng vô ích,Đường Phú vội vàng nhìn Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào: “ hai vị đạo trưởng à,Chu Lan,nhờ các cậu giúp tôi xử lí,đến lúc đó các cậu muốn bao nhiều tôi cũng đưa,nếu như cô ấy tiếp tục âm hồn bất tán,chỉ sợ cả nhà chúng tôi sớm muộn cũng bi hại chết”

“ yên tâm đi,những chuyện này đều là chuyện chúng tôi nên làm” Thiệu Vũ Cẩn buộc chiếc chuông đồng cuối cùng lên lưới đánh cá,nói với Đường Phú

Một ngày vợ chồng tình nghĩa trăm năm,rất nhiều lúc tôi thấy câu nói này rất xàm,lúc đối diện với cái chết có thể đến,ý thức tự bảo vệ chính mình theo bản năng đều chiếm vị trí chủ đạo,tình nghĩa vợ chồng mãi mãi cũng chỉ vứt ở phía sau

Nhìn Đường Phú sợ hãi với linh hồn của vợ trước,trong đầu tôi lại xuất hiện hình ảnh của Hứa Thiến

Chí ít so với Đường Phú và Chu Lan,tôi vẫn may mắn,tôi có một người vợ có thể ngay cả mạng cũng không màng,mà tôi cũng có thể vì cô ấy bỏ ra tất cả,chỉ có điều,liên quan đến hành tung của cô ấy,cho đến bây giờ tôi vẫn chưa có bất kì manh mối nào

Xoẹt

Lúc Thiệu Vũ Cẩn mà đường phú đang nói chuyện,tôi nghe thấy cửa truyền đến một âm thanh,một mùi cháy khét cũng theo gió xộc vào mũi tôi

Tôi bất chợt quay đầu,thì giật mình phát hiện,chỗ rắc bột gạo nếp ở cửa,tôi nhìn thấy mấy dấu chân bị cháy khét

Dấu chân này trông như mới được tạo ra,bên trên còn tỏa ra một luồng khói đen chưa kịp tan

Ding ding ding

Đồng thời lúc này,những chiếu chuông đồng buộc trên lưới đánh cá kêu lên những âm thanh lanh lảnh

Thiệu vũ Cẩn và Trương Đào dừng công việc trong tay lại,đồng thời nhìn ra cửa,hai ngươi chau chặt mày nói: “ cô ta đến rồi”

Chu Lan đển rồi,cô ta đã làm trái với lời hứa trước đây,lại đến Đường gia một lần nữa

Chỉ có điều,cửa chính của Đường gia,trên cửa sổ đều đã được dán đầy bùa,cô ta chỉ có thể đi đến cửa mà thôi,lúc này cô ta lại rời đi,làm cho tôi không kịp nhìn thấy hình ảnh của cô ta

“ dấu chân? Dấu chân bị cháy trên mặt đất? Chu lan có phải lại đến rồi không,những lời vừa nãy tôi nói cô ta đã nghe thấy,côta nhất định đã nghe thấy,tôi xin các cậu nhất định phải trừ bỏ cô ta,ngộ ngỡ cô ta vì những lời đó của tôi mà ghi hận trong lòng,tôi sợ tôi không còn mạng chờ con mình ra đời mất”

Đường Phú ngơ ngẩn nhìn dấu chân trên sàn nhà,sắc mặt ông ta lập tức tái mét,hai chân cũng không kiềm nổi run

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.