Âm Quan Minh Thê

Chương 7: Chương 7




Trăng đêm nay rất sáng,nhưng Giang Hoài ra ngoài còn mang theo một chiếc ô,làm tôi thấy rất khó hiểu,tôi hỏi ông ta cái này dùng để làm gì,Giang Hoài nói với tôi,chiếc ô giấy này là một pháp khí,chỉ cần đi dưới chiếc ô,ma quỷ sẽ không có cách nào nhìn thấy tôi,còn chiếc đèn lồng màu đỏ này tên là đèn chu sa,có thể giúp tôi nhìn ro một vài thứ không sạch sẽ,bao gồm cả ma

Sau hơn một tiếng,tôi đã đến ngôi nhà sau núi của chị,Giang Hoài bung chiếc ô giấy màu đen ra,bảo tôi đi dưới chiếc ô,tôi cầm đèn lồng đỏ nhìn về phía trước,nhưng cả người cũng vì thế mà ngơ ngác

Dưới ánh nến tối tăm,những lùm hoa cúc dại ban ngày nở rộ dưới ánh mặt trời không còn thấy nữa,chỉ còn lại một bãi cỏ dại hoang vu,ngôi nhà ngói đỏ sạch sẽ gọn gang cũng biến mất,thay vào đó là mấy bức tường bị gió thổi mưa tạt rách nát,bên trong tràn đầy cỏ dại,thỉnh thoảng còn có côn trùng bay ra,còn chị…..

“ ba ngày,còn 3 ngày”

Âm thanh của chị ấy truyền vào tai tôi,tôi nhìn về hướng phát ra tiếng nói,thì nhìn thấy lúc này chị đang ngồi trên một sườn dốc cách đó không xa,ánh mắt trong veo mang theo một tia buồn rầu

Gió đêm thổi mái tóc dài của chị,ánh trăng rọi lên người cô ấy còn mạ lên một tầng ánh sáng mờ ảo,cô ấy vẫn xinh đẹp mê người như vậy,nhưng mà…dường như không phát hiện ra tôi đến

Tôi hét rất to tên của chị,nhưng cô ấy vẫn ngồi đó,không hề động đậy

Tôi ngơ ngác đứng sau lưng cô ấy,thì nghe thấy một tiếng cười tự chế giễu của chị,sau đó cô ấy đứng dậy,nở một nụ cười đi về phía tôi Tôi còn cho rằng chị đã nhìn thấy mình,thất vọng trong lòng lập tức tan thành mấy khói,tôi giang vòng tay ra,mỉm cười chào mừng chị,nhưng nụ cười trên mặt tôi lập tức cứng đờ

Sau khi lại gần tôi,nhưng tôi không ôm được cô ấy,cô ấy giống như một luồng không khí xuyên qua cơ thể của tôi,lúc tôi giật mình quay đầu lại nhìn,cỏ dại phấp phới trong gió,chiếc váy đỏ của cô ấy cũng tung bay theo,nhưng bên trong lại trống rỗng,tôi không nhìn thấy đôi chân của chị

Nhìn thấy cảnh này,tôi không nhịn được kêu lên một tiếng,chị không phải là người,cô ấy thật sự là ma,là ma nữ mà cha đã nói

“ những gì nên xem cậu đã nhìn thấy rồi,về nhà thôi,con ma nữ này một khi phát hiện chúng ta,hậu quả sẽ rất khó nói” Giang Hoài kéo tôi định thần lại,nói

Tôi không biết mình nên về nhà bằng cách nào,trên đường về,trong đầu tôi cứ hồi tưởng dáng vẻ vừa nãy của chị,những bức tường rách cũ đó,còn có đôi chân biến mất trong chiếc váy đỏ,cùng với cảnh tượng kì lạ chị xuyên qua cơ thể của tôi,những hình ảnh này cứ hiện lên trong đầu tôi,làm tôi kinh hoàng không biết nên làm thế nào

Sau khi về nhà,cha thu lại khuôn mặt nghiêm túc,mà đổi thành một bộ mặt ôn hòa,ông ấy bắt đầu an ủi tôi,bảo tôi nghĩ thoáng ra một chút,nhưng tôi không nghe nổi những gì cha nói,cứ ngơ ngác ngồi đó,ánh mắt vô định không nói gì

“ thật sự là nghiệt duyên mà,cô bé đó đã chết 13 năm rồi,sao bây giờ vẫn lưu luyến con trai tôi?” cha than thở một cách bi thương

“ cha,chị của con…con ma nữ đó,cô ấy rốt cuộc là ai?” tôi quay đàu lại hỏi cha

“ haiz,vốn dĩ những chuyện này ta không định nói cho con,nhưng bây giờ nếu như con đã gặp được cô ta,nói với con cũng được”

Cha thở dài,sau đó kể về chuyện trước đây mà không ai biết

Mười mấy năm trước,sau núi phía đông có một người phụ nữ họ Hứa ở,qua hệ của cha và gia đình họ rất tốt,bình thường rảnh rỗi đều thích ẵm tôi đến nhà họ uống rượu,nhưng lúc đó tôi mới 5 tuổi

Hứa gia có một cô con gái đáng yêu xinh đẹp,lớn hơn tôi 2 tuổi,lúc người lớn nói chuyện uống rượu,tôi sẽ chơi với chị ở cửa,lúc đó tôi không chỉ một lần nói với con gái của Hứa gia: đợi em lớn lên,em nhất định sẽ rước kiệu hoa đến cưới chị.

Người lớn nghe tôi nói xong thì đều cười,nói hay là định hôn cho hai đứa trẻ đi

Nhưng không ai ngờ rằng,ngày sinh nhật 7 tuổi của cô bé đó,cô ấy đột nhiên treo cổ,hơn nữa dáng vẻ lúc chết cũng cô cùng quái dị

Cha nói,lúc cô bé đó chết,mặc một chiếc áo hoa rất đẹp,tay chân còn bị buộc rất chặt,giống như một chiếc bánh tét được treo lên xà nhà,trên mặt toàn là máu tươi,sau đó,cha cô bé cũng đột nhiên chết

Đêm thứ hai,người trong thôn nghe thấy sau núi truyền đến một tiếng khóc của trẻ con,làm cho cả thôn hoảng sợ,kiêng dè nơi nhà họ Hứa ở

Nhưng gia đình tôi không ngờ rằng,cô bé nhà họ Hứa đã chết đó,lại tìm đến tôi

Có một hôm,cha mẹ đi làm đồng về,thì nhìn thây tôi đang ngồi một mình cười nói trong phòng,dường như đang nói chuyện với ai đó,lúc cha mẹ hỏi tôi có chuyện gì,thì tôi chỉ vào chiếc ghế trống không nói: chị đến thăm con

Sau đó,cha mẹ liền nghe thấy một tiếng cười của bé gái truyền ra từ trong phòng

Cha mẹ bị dọa mất hồn,vội vàng ôm tôi chạy ra khỏi phòng,lúc đó vừa hay Giang Hoài đưa cả vợ đi ngang nhà tôi,lúc này mới đuổi linh hồn của bé gái đó đi

Sau đó,tôi bị sốt cao,những kí ức liên quan đến chị,cũng quên hết trong một đêm

Nhưng cha tôi không ngờ rằng,con ma nữ đó vẫn chưa rời đi,vẫn lảng vảng ở trong thôn

“ haizz,nhất thời buột miệng,đổi lại hậu họa khôn lường”

Sau khi cha nói xong,Giang Hoài thở dài “ lúc đầu tôi thấy con ma nữ đó đáng thương,nên mềm lòng bỏ qua cho cô bé,nhưng không ngờ rằng đến bây giờ vẫn vương vấn lấy người Đỗ Minh không buông,hơn nữa bây giờ 13 năm đã trôi qua,muốn đối phó cô ta,không phải chuyện dễ nữa”

“ Giang đạo trưởng,bây giờ con ma nữ này đã quay về,nên làm thế nào mới được đây?”

Giang Hoài lắc đầu: “ haizz”

Nhưng mà,tôi không hề để ý những lời Giang Hoài nói,lúc này tôi quay đầu,nhìn cha “ cha…chị..cô ấy …tên gì?”

“ nó tên Hứa Thiến” cha trả lời “ cô bé đã chết 13 năm trước,mộ nằm trên sườn núi phía đông sau núi”

Hứa Thiến..tên của chị là Hứa Thiến sao? Lẽ nào cô ấy thật sự đã chết 13 năm trước sao,đã biến thành ma

Nghĩ đến dáng vẻ chị lúc Giang Hoài đưa tôi đi xem,sống mũi đột nhiên cay xè,cô ấy là người con gái đầu tiên tôi thích,bây giờ tôi hy vọng biết bao,Hứa Thiến này thật sự là một người khác,không liên quan gì đến chị

“ Đỗ Minh,tâm trạng bây giờ của cậu ta có thể hiểu,nhưng người và ma không cùng con đường,cô ta quấn lấy cậu,sớm muộn cũng sẽ hại cậu,trên thế giới này,không có con ma nào tốt” Giang Hoài cũng thu lại khuôn mặt lạnh lùng,ôn hòa nhìn tôi nói

Sau đó, Giang Hoài nói với tôi,Hứa Thiến bây giờ sở dĩ quấn lấy tôi,rất có thể là vì đợi sau khi tôi trưởng thành,hấp thụ hết dương khí của tôi để dễ dàng cho việc đầu thai chuyển kiếp

Sau khi nghe Giang Hoài nói,cho dù là một người vẫn luôn tin tưởng chị sẽ không hại tôi,cũng không nhịn được mà lạnh run

Sắc mặt của mẹ lập tức tái mét,vội vàng nói với Giang Hoài “ Giang đạo trưởng,nhà tôi chỉ có một đứa con,ngài nhất định phải cứu nó,ngộ nhỡ Minh bị con ma nữ đó dẫn đi,tôi biết sống sao chứ”

“ tôi nhìn Đỗ Minh lớn lên,sao có thể thấy chết không cứu,chỉ có điều..”

Giang Hoài nói xong,thì nhìn về phía tôi “ chỉ có điều,chuyện này cũng phải có sự đồng ý của Đỗ Minh mới được”

“ cháu..” tôi hơi ngơ ngác

Giang Hoài gật đầu nói “ Đỗ Minh,cậu ơ bên con ma nữ đó nửa năm mà nó không hề hại cậu,chứng tỏ chưa đến lúc cô ta cần mạng của cậu,vì vậy thời gian này cậu vẫn an toàn,tôi cần cậu làm,chính là đưa cô ta về nhà,đến lúc đó tôi có thể bố trí trận pháp,giải trừ hậu họa”

Với yêu cầu của Giang Hoài,trong lòng tôi có chút kháng cự,cho dù chị thật sự là ma,tôi cuxg không hy vọng cô ấy bị Giang Hoài xử lí,nhưng nhìn ánh mắt không chịu thương lượng của cha mẹ,tôi vẫn đành lựa chọn đồng ý

Buổi sáng ngày thứ hai,mẹ làm theo dặn dò của Giang Hoài,đi chợ mua hai con gà trống mào đỏ,còn cha đi đến nhà của Giang Hoài giúp vận chuyển pháp khí,những pháp khí để đối phó với chị

Dưới sự giúp đỡ của cha và Giang Hoài,một cỗ quan tài cùng haii chiếc rương gỗ lớn được chuyển đến,cỗ quan tài này vốn dĩ là của bà Lý,nhưng bây giờ vì đối phó Hưas Thiến,nên tạm thời lôi ra sử dụng

Sau khi về nhà,cha và Giang Hoài không dừng lại,tiếng tục bận rộn

Sau khi quan tài được đặt vào chính giữa gian nhà chính,hai chiếc rương gỗ được mở ra,một trong hai cái đựng 8 tấm bạt màu vàng dài 3m,rộng 2m,còn một cái đựng rất nhiều pháp khí khác nhau

8 tấm bạt màu vàng được treo lên 8 hướng khác nhau trong căn phòng,còn phía trước mỗi tấm bạt lại đặt một chiếc bàn,trên bàn đặt quạt lông,vòng tay ngọc,chuông đồng,phất trần,máu chó đen,nến,lư hương,gạo nếp. còn 2 con gà trống mẹ mua từ chợ về cũng đặt lên trên hai chiếc ghế đặt giữa nhà,đồng thời dán bùa

Sau đó,Giang Hoài lấy một ít máu trên tay tôi,hòa vào sa chu ( HgS),vẽ một lá bùa

Sau khi làm xong,Giang Hoài nhìn tôi nói “ Đỗ Minh,trận pháp đã bố trí xong,bây giờ cậu hãy dụ con ma nữ kia về đây”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.