Âm Quan Minh Thê

Chương 167: Chương 167: Quỷ nương…chết rồi




Hhihihiiii

Lúc này huyết anh cười với tôi,trong tiếng cười của nó,rất nhiều máu thịt vụn vỡ rơi ra từ kẽ răng nó,trông vô cùng đang sợ

Sau đó,huyết anh từ từ bò dậy từ người lưu thiệu,dùng tay chân bật nhảy,chớp mắt đã lại gần tôi,mở miệng ra,muốn cắn tôi

Nhìn thấy điều này,tôi lập tức sử dụng thủy hành thuật,cơ thể của huyết anh lập tức hóa thành sương máu rồi tan biến

Trong quá trình giao đấu với huyết anh trước đây,tôi cũng đủ hiểu biết làm thế nào để đối phó với nó, nhưng thứ tôi làm chỉ có thể là làm chậm tốc độ tấn công của nó mà thôi,hoàn toàn không thể triệt để đánh bại nó

“ quỷ nương”

Lúc huyết anh vẫn chưa kịp ngưng tụ lại tôi lập tức

Hét về phía sau một tiếng,ngoài lưu khởi sơn ra,ngươi duy nhất có thể khống chế huyết anh,chỉ có quỷ nương

Dường như là cùng lúc vơi tiếng hét của tô,quỷ nương cũng chạy ra từ trong chỗ núp,ánh mắt bà ấy,nhìn vào chỗ sương máu đang nhanh chóng ngưng tụ

“ con ơi,mau dừng tay’

Lúc huyết anh ngưng tụ lại ban đầu,định xông về phía tôi,quỷ nương nóng ruột hét lên

Huyết anh được lưu khởi sơn luyện thành từ máu 49 đứa trẻ,quỷ nương lại là một người mẹ mới mất con,họ tuy không có quan hệ máu mủ,nhưng cảm giác thân thiết bẩm sinh của tình mẫu tử đã ảnh hưởng sâu sắc đến bọn họ,cũng làm cho vận mệnh của họ được liên kết lại với nhau

Không có bất kì bất ngơ nào,huyết anh lập tức dừng động tác lại,huyết anh ngẩng đầu ngơ ngác nhìn quỷ nương,trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời

Sau đó,huyết anh cũng không quan tâm đến mệnh lệnh của lưu khởi sơn,chui vào trong lòng quỷ nương,cười khúc khích

“ mẹ..mẹ”

Đầu của huyết anh dụi dụi ở cổ của quỷ nương,không dấu nổi niềm vui nói

Quỷ nương gật đầu,trên mặt lúc nà cũng tràn ngập ý cười: “ đi,mẹ đưa con rời khỏi đây,không thể ở thêm nữa”

Nói xong,quỷ nương quay người,cũng không quan tâm những gì trước mắt,mang huyết anh rời đi

Sắc mặt của lưu khởi sơn vô cùng khó coi,bởi vì tình cảm,không chỉ có lưu chính hồng và lưu thiệu thoát khỏi sự khống chế của hắn,ngay cả huyết anh cũng không nghe lời hắn nữa,muốn rời đi với quỷ nương

“ huyết anh,quay lại cho ta,quay lại”

Lúc này,lưu khởi sơn hét lên phẫn nộ,nhưng huyết anh không quan tâm,trong tiếng cười vui vẻ rời đi cùng quỷ nương

Ngực của lưu khởi sơn vì tức giận mà phập phồng,hắn đi lên trước,định đuổi theo quỷ nương

Tôi lập tức ngăn chặn,phẫn nộ hét: “ lưu khởi sơn,món nợ giữa chúng ta đến lúc phải tính rồi nhỉ”

Nói xong,tôi bất chợt nhìn long vương một cái,long vương vẫn đang điên cuồng giết người,tạm thời không chú ý đến tình hình bên chúng tôi,nen cũng có thể yên tâm hơn một ít

Bởi vì có chuỗi hạt,lưu khởi sơn không thể phát huy hết tác dụng đòn chí mạng của hắn,hắn bây giờ tuy thể hiện là thịnh khí kinh người,nhưng trận chiến hôm qua,hắn cũng bị thương không nhẹ,không thể nhanh chóng hồi phục như thế được,còn trận chiến lúc này của tôi và hắ,ngoài võ cổ không bằng hắn ra,thì vẫn còn hy vọng chiến thành

“ ngươi muốn báo thù cho thẩm trường thu?”

Lưu khởi sơn dừng lại,nheo măt nhìn tôi,lạnh lùng khinh bỉ

“ thù giết sư phụ,lớn tận trời cao” tôi hừ lạnh

“ hừm,ngươi đã giết vợ ta,món nợ này sớm muộn ta cũng phải tính với ngươi,nhưng không phải bây giờ”

Bước chân của lưu khởi sơn không ngừng tiến về phía tôi,sắc mặt từ từ trở nen u ám: “ bây giờ,ngươi tránh ra cho ta”

Cùng với sự phẫn nộ,lưu khởi sơn đánh ra một luồng khí

“ lưu miêu,cô tránh đi,ở đây giao cho tôi”

Tôi lập tức đưa lưu miêu tránh khỏi luồng khí của lưu khởi sơn,sau đó dặn dò cô ấy một tiếng,toàn lực ứng phó với lưu khởi sơn

Rất nhiều tâm lực tỏa ra từ trên người tôi,tôi lập tưc sử dụng thổ hành thuật,những bùn đất còn sót trên nền đất dưới sự khống chế của tôi tách khỏi mặt đất,lơ lửng trên không trung,sau đó hóa thành một con rồng dài,trực tiếp xong về phía lưu khởi sơn

Sắc mặt của lưu khởi sơn vô cùng lung túng,một luồng khí tiếp tục tỏa ra nghênh chiến bụi đất đầy trời

ầm ầm ầm

hai sức mạnh gặp nhau,lập tức vang dội kịch liệt,nhất thời,bùn đất đá sỏi bay khắp nơi,hiện trường khói bụi bao trùm

“ ta không có nhiều thời gian chơi với ngươi”

Khoảnh khắc khói bụi tiêu tan,lưu khởi sơn buồn bực hét lên,dơ gậy lên một luồng khí hình bán nguyệt tỏa ra từ người hắn

Tôi biết hắn đã dùng chiêu chí mạng,không dám chính diện đối đầu với luồng khí đó,vội vàng trốn sang một bên

Bởi vì cách quá xa, làm tôi không khó để tránh được, đồng thời,một cảm giác bất an dâng lên trong đầu tôi,tôi thấp thoảng cảm thấy,luồng khí này..hoàn toàn không phải nhằm về tôi

“aa…”

Đúng lúc này,sau lưng tôi truyền đến tiếng gào thét của nữ nhân,sau đs,tôi nghe thấy có người ngã ra nền đất

Tôi giật mình quay đầu,phát hiện luồng khí đó vẽ một đường dài dưới nền đất,cuối con đường đó,chính là quỷ nương đang ôm lấy huyết anh chạt

Quỷ nương một lòng đắm chìm với huyết anh,lúc này hoàn toàn không có để ý đến sự tấn công của lưu khởi sơn,luồng khí mạnh mẽ này hoàn toàn rơi lên người bá ấy,sau lưng quỷ nương,lúc này xuất hiện một vết thương dài nửa mét,rất nhiều máu tươi chảy ra,cơ thể bà ấy,cũng theo đó mà ngã ra nền đất,co rút kịch liệt

“ quỷ nương”

Nhìn thấy quỷ nương bị ngã,trong lòng tôi sốt ruột,vội vàng chạy về phía bà ấy,thì phát hiện bà ấy đã bị thương vô cùng nặng

Luồng khí đó sau khi đánh vào sau lưng quỷ nương,xuyên thấu đến trước ngực bà ấy, xương sống, tim,đều đã nát vụn.

“ con…con”

Sắc mặt quỷ nương tái mét, trong miệng không ngừng phun máu,nhưng trên mặt vẫn nở một nụ cười,bà ấy nhìn huyết anh ngủ say trong lòng mình,trong ánh mắt tràn đầy niềm yêu thương và đau khổ

Lúc này,huyết anh mở mắt ra,nhìn quỷ nương,nhìn vết thương đáng sợ kia của bà,lập tức gào thét khóc lóc,tiếng khóc ấy vang vọng cả màn đêm

“ con,đừng khóc,đừng..”

Trên mặt quỷ nương,nở một nụ cười thê thảm,bà dơ tay muốn vuốt ve khuôn mặt huyết anh,nhưng tay mới dơ lên một nửa thì đột nhiên rơi xuống,đầu nghiêng một cái,từ từ ngắm mắt lại

Quỷ nương..chết rồi

Lúc này,tiếng khóc của huyết anh càng ngày càng to,máu tươi trên người nó bắt đầu chảy nhanh hơn,đôi mắt cũng ửng đỏ

“ huyết anh,nữ nhân mê hoặc ngươi đã chết rồi,mau về bên cạnh ta”

Lúc này,lưu khởi sơn bước đến nói

Cơ thể của huyết anh run rẩy dữ dội,sau câu nói đó,nỗi đau khổ trên mặt nó đột nhiên tiêu thành mây khói,sau khó bò dậy,nhảy lên vai lưu khởi sơn

“ bà già này đã chết rồi,bây giờ,đỗ minh ngươi cũng cần tính nợ với ta rồi” lưu khởi sơn nói

“ ừm,đến lúc tính rõ ràng rồi”

Tôi nhìn quỷ nương một cái,sau đó nhìn lưu khởi sơn,khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng

Quỷ nương bị lưu khởi sơn giết,trong tất cả mọi người đau khổ nhất chắc chắn là huyết anh,bây giờ,huyết anh sao lại có thể nghe mệnh lênh một tên giết mẹ mình chứ

Lúc này,huyết anh đứng trên vai lưu khởi sơn ánh mắt hung ác, mở miệng nhe nanh sắc nhọn,không hề báo trước cắn mạnh xuống cổ lưu khởi sơn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.