Ám Vô Dạ Online

Chương 6: Chương 6




Nghỉ ngơi và hồi phục lấy lại sức xong, mấy người sử dụng hồi thành quyển về tới thành Tây, vừa đến cửa thành, liền đặt ra mục tiêu phi thường rõ ràng, thẳng hướng khách sạn. Dù có chuyện gì đi chăng nữa, nghỉ ngơi cho tốt mới là vương đạo.

Trong quá trình trò chơi không ngừng hoàn thiện, độ chân thật cũng càng ngày càng cao. Người chơi không chỉ được phép thuê phòng ở trong thành phố của mình, mà vào ban đêm, nếu có ở thành phố khác cũng có thể đến khách sạn nghỉ ngơi. Vốn bọn Tri Hỏa chưa bao giờ sử dụng đến chức năng này, nguyên nhân chủ yếu là vì không cần thiết, nhưng hôm nay nhất định phải dùng mới được.

Cả nhóm để tiết kiệm tiền liền thuê phòng cho hai người. Đau lòng nhìn tiền vàng quý giá bị NPC thu lại trong tay, Tri Hỏa quyết định hôm nay nhất định phải ngủ đến không biết trời đất là gì, cho đáng số tiền đã bỏ ra.

Không ngoài ý muốn, cùng phòng với Tri Hỏa chính là Bắc Hoàng Minh. Vừa vào đến phòng, Tri Hỏa liền nhào lên giường đi ngủ, làm chủ lực trong chiến trận, mỗi lần đại chiến Tri Hỏa đều là người mệt mỏi gục xuống đầu tiên.

“Cậu không đi tắm rửa sao?” Bắc Hoàng Minh mặc dù có chút đau lòng Tri Hỏa đang mệt mỏi, nhưng cũng biết cậu là người thích sạch sẽ, liền nhẹ nhàng nhắc nhở.

“Không thể nào, trong trò chơi cũng có thể tắm rửa ư!” Tri Hỏa kinh ngạc giật mình, trò chơi này cũng khoa trương quá đi.

“Ừ, tôi mới vừa nhìn thấy.” Chỉ chỉ hướng phòng tắm, Bắc Hoàng Minh giải thích.

“Tôi muốn tắm, tôi muốn tắm!” Tri Hỏa quả nhiên lập tức nhào vào phòng tắm.

Bất đắc dĩ lắc đầu cười cười, Bắc Hoàng Minh ngả người tựa vào giường nghỉ ngơi một chút.

.

Chỉ chốc lát sau, Tri Hỏa liền từ phòng tắm chạy ra, vừa định bảo Bắc Hoàng Minh đi tắm, thì phát hiện hắn đã ngủ say rồi. Mỗi lần sử dụng đến vũ khí đều để lại di chứng, chính là hắn sẽ trở nên phi thường mỏi mệt, cho nên nếu không phải trường hợp cấp bách Bắc Hoàng Minh cũng sẽ không dùng vũ khí.

Nhẹ nhàng rón rén đến trước mặt hắn, đây là lần đầu tiên được chiêm ngưỡng dung mạo đang ngủ say của Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa không khỏi cúi người ngồi xuống tò mò mà đánh giá.

Vẻ ngoài Bắc Hoàng Minh cực kỳ xuất sắc, tuy rằng biết đây là thiết kế của trò chơi thôi, nhưng Tri Hỏa vẫn là nhịn không được tán thưởng. Tóc dài mềm mại màu bạc buông rủ xuống cổ hắn, càng làm nổi bật da thịt trắng nõn của Bắc Hoàng Minh. Đôi đồng tử lam bạc ngày thường vẫn luôn lạnh băng lý trí lúc này nhắm nghiền an tĩnh.

Thật sự là nhan sắc động lòng người nha. Tri Hỏa cười cười, vừa định đưa tay đắp chăn cho hắn, đã thấy Bắc Hoàng Minh mở mắt ra.

“Đánh thức cậu rồi?” Tròn mắt nhìn, Tri Hỏa có chút ngượng ngùng nói.

“Không, là tự tỉnh.” Trong giọng nói khó tránh vẻ mỏi mệt, nhưng Bắc Hoàng Minh vốn không thích để cả người bẩn như vậy mà đi ngủ.

“Vậy cậu nhanh đi tắm đi.” Đứng lên, Tri Hỏa đưa tay kéo Bắc Hoàng Minh dậy.

Vừa rồi bởi vì Tri Hỏa ngồi xổm, cho nên Bắc Hoàng Minh cũng không chút ý tới, lúc này mới nhận ra Tri Hỏa chỉ khoác một chiếc áo choàng tắm lên người!

Cổ áo rộng thùng thình không che được ***g ngực gầy gò của Tri Hỏa, da thịt khỏe mạnh màu lúa mạch, xương quai xanh khêu gợi, thân thể còn chưa trưởng thành đầy đủ, Bắc Hoàng Minh nhìn thấy một màn này thiếu chút nữa phun máu mũi, đành phải xấu hổ chạy vào phòng tắm để che dấu thất thố của chính mình.

Đóng cửa lại, tim Bắc Hoàng Minh vẫn cứ đập điên cuồng.

Rõ ràng đã là thanh niên hai mươi tuổi, tại sao Hàn Phi Tường thoạt nhìn vẫn như thiếu niên vậy? Trông thấy thân thể của Tri Hỏa trong trò chơi, Bắc Hoàng Minh có thể tưởng tượng ra kẻ cả ngày khắc khẩu với mình ngoài đời kia, bộ dáng mê người đến mức nào.

Bắc Hoàng Minh đã hai mươi tuổi đầu, hơn nữa còn là người thừa kế của tập đoàn lớn, hắn tất nhiên đã trải qua ***, hoàn toàn bất đồng với Tri Hỏa nhìn là biết còn non kém, Bắc Hoàng Minh có thể rõ ràng nhận ra được dục vọng của chính mình đối với người kia.

Xem ra, lần này thật quá mức nghiêm trọng rồi.

Bắc Hoàng Minh cười khổ, vặn nước lạnh cọ rửa cơ thể mình.

.

Đi ra khỏi phòng tắm, Bắc Hoàng Minh có chút ngoài ý muốn nhìn Tri Hỏa vẫn chưa ngủ, mà còn ngồi ở trên giường, dường như đang chờ hắn.

“Sao không ngủ đi?” Bắc Hoàng Minh nghi hoặc hỏi, “Không phải cậu mệt chết rồi sao.”

“Minh, tôi muốn cùng cậu đi ngủ.” Tri Hỏa cười nói ra ý đồ của mình.

“Không được.” Bắc Hoàng Minh không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, nhìn tới người kia bộ dáng xộc xệnh đã làm cho mình huyết mạch sôi trào, ngủ cùng nhau còn đến mức nào nữa? Tuy rằng trong trò chơi không thể làm ra chuyện gì được, nhưng bản thân hắn không muốn vì thế mà phun máu mũi, rất dọa người đấy.

“Tại sao?” Tri Hỏa bất mãn kêu lên.

“Tôi có thói quen ngủ một mình.” Bắc Hoàng Minh lập tức viện cớ, kỳ thật đây cũng coi như không phải nói dối, hắn thực chất chỉ quen ngủ một mình.

“Ngủ một đêm cũng có sao đâu.” Tri Hỏa vẫn chưa chịu từ bỏ ý định.

“Sao cậu cứ nhất quyết kiên trì thế?” Bắc Hoàng Minh hồ nghi quét mắt về phía Tri Hỏa.

Chột dạ cúi đầu, Tri Hỏa không muốn nói cho Bắc Hoàng Minh biết, bản thân chỉ là muốn trải qua một chút cảm giác được ngủ cùng huynh đệ.

Hậu duệ của Hàn gia từ nhỏ đã luôn tự lập, không phải bản thân nguyện ý, mà là bị cha mẹ áp đặt. Bởi vì bọn họ sau này làm sao có thể làm chỗ dựa cho người khác, nếu như không sống tự lập từ sớm, căn bản là sẽ không thể bảo vệ được ai cả. Cho nên dù có anh em họ hàng, Tri Hỏa cho tới bây giờ vẫn chưa được biết đến chuyện ngủ cùng người khác thì sẽ như thế nào.

Nhìn thân ảnh người tóc đỏ để lộ ra vẻ thất vọng, Bắc Hoàng Minh không khỏi thở dài nói: “Quên đi, ngủ cùng nhau là được.”

Chỉ một lần này thôi, lần sau sẽ không được viện cớ gì nữa!

Bắc Hoàng Minh tự thuyết phục chính mình mà tiếp tục cưng chiều Tri Hỏa, nếu không phải chuyện cấp bách, có lẽ hiện tại hắn đã không thể cự tuyệt bất kỳ yêu cầu nào của Tri Hỏa nữa.

“Được!” Vừa được sự đồng ý Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa lập tức lộ ra vẻ tươi cười rực rỡ, rồi sau đó mới nhảy lên giường chờ Bắc Hoàng Minh.

Nhìn con ngươi đen láy hồn nhiên của Tri Hỏa, Bắc Hoàng Minh nhịn không được xoa bóp cái trán.

Hắn đã có dự cảm rằng bản thân mình nửa đêm nhất định sẽ phải dậy đi xối nước lạnh vô người.

Mới vừa nằm xuống giường, Tri Hỏa liền lập tức ôm lấy Bắc Hoàng Minh, vùi đầu vào ***g ngực hắn, nghe nhịp tim đập vững chãi của Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa hoàn toàn kiệt sức rất nhanh liền chìm sâu vào giấc mộng.

Lại thở dài, Bắc Hoàng Minh vươn tay tắt đèn, rồi mới ôm lấy Tri Hỏa. Thật kỳ lạ là, nguyên bản những suy nghĩ đen tối khi gặp bộ dáng thập phần tin tưởng của Tri Hỏa liền hoàn toàn tan biến.

Chỉ chốc lát sau, Bắc Hoàng Minh cũng mơ màng tiến vào mộng đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.