Mà nói cho ngay ra thì trong thời đại Internet phát triển mạnh mẽ như bây giờ thì muốn hoàn toàn phong sát (1) một đại minh tinh đang hot là chuyện vô cùng khó khăn, ngay cả đài truyền hình quốc gia cũng chưa chắc làm được.
Nếu mạnh tay phong sát mấy người Thẩm Ngôn, Đông Lỵ Á hoặc là kéo lây sang Dương Mật, Địch Lệ Nhiệt Ba thì bọn họ chẳng có thu được chỗ tốt gì, ngược lại xem như còn tự tay dâng miếng bánh ngon lên cho mấy đối thủ cạnh tranh của mình.
Hiện tại có vô số tiết mục tống nghệ nổi tiếng, mọi người vốn là cạnh tranh đến ngươi chết ta sống, nếu thật sự Tương Nam nói chung và « Hoa Dạng Thiếu Niên » nói riêng dám mạnh tay trở mặt với Thẩm Ngôn và Cổ Lệ Na Trát các nàng, vậy thì khẳng định sẽ có rất nhiều người tới bỏ đá xuống giếng lúc đấy.
“Ông bảo với bên kế toán làm lại hợp đồng, sau đó tìm thời gian thích hợp nhắn Thẩm Ngôn ra bàn chuyện đi. Tăng thù lao cho hắn lên là một, nói chuyện tình cảm, tạo mối giao hảo tốt với hắn là hai. Vạn nhất hắn bị người ta đào ra khỏi chương trình ngay lúc chúng ta còn chưa chính thức lên sóng truyền hình thế này, nói thật, không chỉ đơn giản là rating sụt giảm mạnh, mà đối với toàn bộ tiết mục, thậm chí là đối với đài truyền hình cũng có ảnh hưởng rất lớn, tới lúc đó chúng ta sẽ mất mặt cỡ nào thì ông hiểu rồi đấy.” Lưu Vĩ đề nghị.
Trương Chí Toàn hỏi: “Tăng lên bao nhiêu?”
Lưu Vĩ cười cười, hỏi ngược lại: “Ông cảm thấy tăng bao nhiêu thì phù hợp?”
Trương Chí Toàn đổi tư thế ngồi, nhịp nhịp tay lên bàn, ngẫm nghĩ một lúc rồi mới trả lời: “Lấy tư lịch của Thẩm Ngôn thì 500 vạn là vừa phải, nhưng cân nhắc đến sức ảnh hưởng của hắn đối với tiết mục và thành tích số liệu mà hắn đạt được bữa giờ thì tôi thấy có thể tăng lên thành một ngàn vạn.”
Lưu Vĩ đưa một chồng văn kiện trong tay cho Trương Chí Toàn, đoạn nói: “Ông tự mình bàn bạc lại với Thẩm Ngôn nhé, đừng giao cho người khác đi làm. Trong vòng hai ngàn vạn đổ lại, tôi sẽ phê duyệt phần tiền này. Tiền không quan trọng, hiệu quả tiết mục mới là trọng yếu nhất. Vả lại bây giờ chúng ta cũng có số liệu hiển thị để nói chuyện với nhà tài trợ rồi, giao cho bên tổ tiết mục làm, đoán chừng sẽ có người nguyện ý ra phần tiền đó luôn cũng nên.”
Trương Chí Toàn gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu. Ông tiện tay cầm mớ văn kiện mà Lưu Vĩ mới đưa, vừa lật xem vài trang vừa hỏi: “Đây là cái gì thế?”
Lưu Vĩ đáp: “Hợp đồng quản lý, hợp đồng quảng cáo, còn có thư ngỏ muốn mua lại bài hát mà Thẩm Ngôn đã biểu diễn hôm đốt lửa trại, bọn họ không liên lạc được Thẩm Ngôn nên gửi công văn qua chỗ chúng ta, muốn nhờ chúng ta nói một tiếng với hắn. Ông tiện thì mang qua đó cho hắn luôn đi.”
“Được, tôi biết rồi!”
“Đúng rồi!” Đương lúc Lưu Vĩ quay người muốn đi ra ngoài thì ông ta bỗng nhiên khựng lại, “Bất kể nói thế nào, tận lực kết một mối thiện duyên, anh chàng Thẩm Ngôn đó có vẻ không đơn giản, về sau nói không chừng còn có thể hợp tác lần nữa.”
Trương Chí Toàn phì cười, đáp: “Yên tâm đi, tôi cũng không phải là mấy đứa trẻ ranh chưa hiểu chuyện, cần làm gì, cần nói gì tôi đều biết rõ mà. Chưa kể tôi thật lòng khâm phục tài hoa của cậu ta.”
Lưu Vĩ lắc đầu: “Không chỉ có mỗi tài hoa, ông đừng quên Thẩm Ngôn còn có năm cô vợ ngôi sao đang hot. Ông suy nghĩ một chút xem, nếu hắn và mấy người Dương Mật mà thật sự ở cùng nhau lâu dài, vậy thì gia đình nhà này sẽ gom quyền lực và sức ảnh hưởng lớn tới cỡ nào? Nhắc tới cũng kỳ quái, lúc trước trên mạng còn đem hắn mắng đến thảm, thế mà Thẩm Ngôn chỉ dùng hai ngày phô bày công phu, hiện tại cộng đồng mạng đã thay đổi hẳn chiều gió. Ban nãy trước khi qua đây, tôi có xem lướt bình luận trên video livesteam của hắn, khán giả vậy mà còn rảnh rỗi ngồi tranh luận xem ai mới xứng đáng là chính cung của Thẩm Ngôn, quả đúng là không thể tưởng tượng nổi. Trước đây fan của các nghệ sĩ còn chửi mắng hắn liên mồm, bảo Thẩm Ngôn không xứng với idol của bọn họ kia mà.”
Trương Chí Toàn cười cười, “Đây chính là bản lĩnh của cậu ta.”
…
..
Tới sáu giờ chiều, rốt cục đoàn xe của « Hoa Dạng Thiếu Niên » đoàn cũng có mặt tại Hô Luân Bối Nhĩ (Hô Luân Bối Nhĩ), thế nhưng bọn họ không có ý định dừng lại ở đây, mà là tiếp tục di chuyển tiến về Hải Lạp Nhĩ (Hải Lạp Nhĩ), Lôi Gia Âm đã sớm đặt sẵn khách sạn ngay tại địa phương này.
Hải Lạp Nhĩ là một khu (quận) thuộc quyền quản hạt của địa cấp thị Hô Luân Bối Nhĩ, giống như Triều Dương là một địa cấp thị ở tỉnh Liêu Ninh của Hoa Hạ.
Theo lý thuyết, nếu như đã đặt chân đến Hô Luân Bối Nhĩ thì hẳn là rất nhanh liền có thể tới một quận trực thuộc.
Nhưng trên thực tế, Lôi Gia Âm và Thẩm Ngôn mất gần hai giờ đồng hồ lái xe mới tới được Hải Lạp Nhĩ.
Không phải là bởi vì bọn họ kẹt xe hay gặp phải sự cố gì làm chậm trễ, trên thực tế giao thông ở Hô Luân Bối Nhĩ rất thông thoáng, đường nhựa cũng dễ đi, sở dĩ bọn họ phải tiêu thời gian dài như vậy đơn thuần là vì khoảng cách quá xa mà thôi.
Hô Luân Bối Nhĩ lớn cỡ nào? Chính là diện tích của nó khoảng hơn 260 nghìn kilômét vuông.
Nếu muốn hình dung dễ hơn thì một mình Hô Luân Bối Nhĩ lớn tương đương gấp mười sáu lần diện tích Kinh Thành. (2)
Hô Luân Bối Nhĩ là một thành phố trực thuộc khu tự trị Nội Mông, tuy diện tích lớn như vậy nhưng nó vẫn chưa phải là thành phố lớn nhất ở vùng này. Cho nên lái xe ở đây tuyệt đối không thể cùng các thành thị trong Kinh Thành so sánh, bởi vì tùy tiện mang bất kỳ một địa phương nào ở Nội Mông ra so thì đều lớn gấp mấy lần hoặc cả chục lần so với các thị thành tại khu trung tâm.
…
Tám giờ tối.
Các thành viên của « Hoa Dạng Thiếu Niên » mệt mỏi đi vào khách sạn mà Lôi Gia Âm đã đặt trước. Rốt cục bọn họ cũng hoàn thành lộ trình hơn hai ngàn cây số dài dằng dặc ấy.
Không nói tới hai người lái xe là Thẩm Ngôn và Lôi Gia Âm, mà bất kỳ thành viên nào khác ngồi xe thôi cũng đã thấy nhức mỏi kinh khủng.
Vừa xuống được xe, bọn họ liền vội vã ra ngoài hít mấy ngụm không khí trong lành cho thoải mái đầu óc.
Xung quanh khách sạn ở Hải Lạp Nhĩ cũng là thảo nguyên, thế nhưng cảnh quan nơi đây đã khác biệt nhiều so với địa phương mà bọn họ cắm trại đêm trước. Chung quanh có rất nhiều tòa nhà và các công trình phục vụ cho khách du lịch, hiển nhiên tiện nghi cũng được nâng cấp hơn hẳn.
- ---
(1) Phong sát: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc. Thường được dùng để chỉ hành động một cơ quan tổ chức hay một cá nhân nào đó dùng quyền lực của mình để phong bế nghệ sĩ, không cho nghệ sĩ xuất hiện trước công chúng, ngăn chặn mọi tài nguyên tìm đến nghệ sĩ nọ. Thông thường, đối phương sẽ còn tìm cách tung tin đồn sai sự thật hoặc bóc trần hết các scandal, quá khứ sai trái mà nghệ sĩ kia đã từng trải qua để đóng băng hoàn toàn con đường hoạt động của người đó.
“Phong sát” không giống với “Tuyết tàng”, “Tuyết tàng” cũng mang ý nghĩa đóng băng mọi hoạt động, nhưng là nghệ sĩ đó đắc tội với công ty chủ quản và bị chính công ty chủ quản của mình cấm vận. Còn “Phong sát” là do người ngoài làm với nghệ sĩ nọ.
Ví dụ điển hình một nghệ sĩ bị phong sát ở Cbiz có thể kể đến Châu Kiệt. Sau thành công của Hoàn Châu Cách Cách (vai Nhĩ Khang) và Thời Niên Thiếu Của Bao Thanh Thiên (vai Bao Chửng thời trẻ), tên tuổi của Châu Kiệt lên như diều gặp gió. Tuy nhiên, với tính cách kiêu căng và ngạo mạn, Châu Kiệt khiến không ít người phật ý. Trong một lần được phỏng vấn trên phim trường Thời niên thiếu của Bao Thanh Thiên, Châu Kiệt thản nhiên chê bai diễn xuất của đàn anh Trần Đạo Minh (vai Bát Hiền Vương).
Sina cho biết, sau khi nghe được những lời nói của anh chàng “Bao Chửng”, Trần Đạo Minh đã tức giận đến nỗi thổ huyết. “Trần Đạo Minh vốn là một diễn viên có tiếng tăm và địa vị trong làng giải trí, Châu Kiệt dám xúc phạm ông ấy, tên tuổi anh ta sẽ bị hủy hoại”, một nguồn tin trên Sina cho biết. Từ giữa những năm 2000 đến nay, Châu Kiệt hoàn toàn vắng bóng trên các phương tiện truyền thông quốc gia.
Tính đến thời điểm hiện tại, những nghệ sĩ cùng thời với anh như Triệu Vy, Phạm Băng Băng, Lâm Tâm Như, Tô Hữu Bằng… vẫn nổi tiếng và hoạt động nghệ thuật đều đặn, nhưng Châu Kiệt bị phong sát nặng tới nỗi đã sớm giải nghệ và về quê làm nông.
(2) Để các bạn dễ hình dung thì diện tích Bắc Kinh khoảng 16.808 km², diện tích Sài Gòn là 2061 km², diện tích Hà Nội là 3329 km² (sau khi sát nhập).