Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức

Chương 114: Chương 114: Tôi Không Tin




Video livestream của Thẩm Ngôn ở trên đài truyền hình Tương Nam.

So với thời điểm sáng sớm, hiện tại số lượng người xem đã khôi phục lại không ít, lúc này đã có hơn hai trăm bảy mươi ngàn người đang theo dõi video của hắn, chiếm vị trí thứ nhất ngang với video của Lưu Sư Sư.

Nếu chỉ dựa theo số liệu thống kê về lượt xem thì không nhìn ra Thẩm Ngôn dẫn trước bao nhiêu, giống như giữa tám thành viên không mấy chênh lệch khoảng cách.

Nhưng trên thực tế, nếu tính về số lượng bình luận thì bảy người khác kém xa so với Thẩm Ngôn, nếu không muốn nói phũ hơn là thậm chí cả bảy người cộng lại cũng không bằng một mình hắn.

Trước mắt, trong khung chat trên video của Thẩm Ngôn vẫn đang vô cùng náo nhiệt.

Dù rằng Thẩm Ngôn khác hẳn bảy thành viên còn lại, rất ít khi giao lưu với khán giả thông qua ống kính, không như Đông Lỵ Á hay Tống Tổ Nhi vẫn thường xuyên nhìn thẳng vào màn hình mà nói chuyện với người xem. Thế nhưng cộng đồng mạng vẫn tự mình bình luận sôi nổi cực kỳ.

Bọn họ thích xem kênh của hắn bởi vì họ luôn cảm thấy Thẩm Ngôn sẽ mang đến cảm giác kinh hỉ cho người khác, thậm chí dù hắn chỉ nói một câu bâng quơ nào đó thì đôi khi câu nói đấy cũng mang một ý nghĩa đặc thù, ấy là còn chưa kể lời Thẩm Ngôn phát ra thường xuyên có ẩn ý, mà đa phần là cực kỳ hài hước, kiểu không phải cố tình tỏ ra là ‘tôi đang đùa giỡn’, nhưng cái nét mặt nghiêm túc lại nói ra mấy lời ‘muối mặn’ khiến người ta còn thấy buồn cười hơn.

Thật ra kiểu người như Thẩm Ngôn vốn không phải hiếm lạ gì trong cuộc sống, nhưng thật sự là hiếm lạ ở trong giới giải trí. Cộng đồng mạng đã quen xem các minh tinh vui vẻ, thân thiết với fan và các khán giả, cho nên khi thấy một người bỗng dưng đi đường lối khác hẳn so với các ngôi sao khác thì thấy rất mới mẻ và thú vị.

“Mẹ ôi, tôi thích nhìn ảnh nghĩ gì nói đó giống vậy ghê, lúc ảnh bảo trình độ của mình thừa sức làm sư phụ của người khác rồi ấy, đầu gối tôi cũng muốn khụy xuống, gọi to hai tiếng ‘sư phụ’ ngay và luôn.”

“Đúng là tư duy thẳng nam, người bình thường khó mà theo được. Nhưng như vậy sẽ khiến các cô gái xung quanh tức chết mất.”

“Thôi đi, tôi thì thấy thà cứ như Thẩm Ngôn, đáng sợ nhất là đàn ông miệng lưỡi dẻo quẹo kìa, chẳng biết lúc nào anh ta nói thật, lúc nào không. So ra như thế thì thà người thẳng tính còn hơn.”

“Cảnh báo gấp, nhân viên phía trước xin chú ý, Thẩm lão sư lại bắt đầu mạnh mẽ bức người rồi.”

“Một ngày không nhìn thấy Thẩm lão sư trang bức thì ngày đó em liền khó chịu toàn thân mà.”

“Nghịch tử nhà tôi không ngờ còn có tay nghề xịn như này, thật không uổng công tôi yêu thương nó.”

“Má nó, không ngờ có một ngày tôi không ngủ nướng, mới sáng ra đã ngồi đây chăm chú xem một người đàn ông khác dạy cách làm mì. Đầu óc tôi hỏng chắc rồi.”

“Hoàn toàn nghiêm túc nghe không sót một chữ, thân là người nấu ăn không tệ, em tự nhận thấy mình trình độ nấu nướng của Thẩm ca chính xác là ép chết người mà...”

“Em khác lầu trên, em là một kẻ chỉ biết nấu mì ăn liền, bình thường nấu mỳ sợi làm sẵn em còn lười, thế mà bây giờ cũng không nhịn được ngồi nghiêm túc nghe Thẩm Ngôn giảng. Em chắc chắn là trúng độ của Thẩm lão sư rồi...”

“Dáng vẻ Thẩm Ngôn nấu nướng vô cùng đẹp mắt, đúng là chồng nhà người ta chưa bao giờ khiến tui thất vọng.”

“Mọi người tránh ra, đứng ai tranh với tui. Tui cắm cọc sẵn ở đây rồi, đợi một năm sau Thẩm Ngôn ly hôn xong thì tui nhất định sẽ cầu hôn ảnh, tài khoản tiết kiệm của tui cũng đã để dành đủ rồi.”

“Thẩm lão sư là của tôi, ai cũng không được giành.”

“.....”

Thẩm Ngôn nghiêm túc nói cả nửa giờ, các thành viên cũng nghiêm túc nghe suốt nửa giờ. Không có ai cảm thấy chán nản, buồn tẻ, ngược lại thậm chí còn nảy sinh cảm giác kích động, hận không thể tự mình bắt tay vào nhào bột, nấu mỳ chung với hắn luôn.

Bất quá, loại kích động này rất nhanh liền được thay thế, hiển nhiên so với lực hấp dẫn của mỹ vị thì tự tay nấu mỳ gì gì đấy làm sao có thể so sánh.

Canh nấm tươi mát được Thẩm Ngôn dùng các loại rau nấm thiên nhiên nấu xong, rưới lên mặt những sợi mì óng ánh. Canh thơm nồng mà đậm vị, trong vắt mà không nhạt, hương thơm tỏa ra khắp bốn phía....

“Rột rột ~!”

Không biết bụng ai là kẻ đầu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.