Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức

Chương 21: Chương 21: Vị đại tỷ kia thật nhiệt tình




Dòng nước ấm kia tựa như một đạo tiên tuyền mềm mại thơm ngon, có thể nhanh chóng làm dịu thân thể cũng như tinh thần của Thẩm Ngôn.

Sáng nay rời giường khá sớm khiến vừa nãy lúc ra đường hắn còn hơi uể oải buồn ngủ, thế nhưng khi dòng tiên tuyền này quét qua, cơn mệt mỏi đó đã nhanh chóng bị thổi sạch, thân thể trở nên vô cùng nhẹ nhõm, toàn thân thư thái, tinh thần cũng tươi tắn hơn hẳn.

Loại cảm giác này cực kì kỳ diệu, khiến Thẩm Ngôn không tự chủ được liền đắm chìm trong đó.

“Chàng trai! Chàng trai? Cậu không sao chứ?”

Một thanh âm đầy vẻ quan tâm vang lên từ đằng sau, khiến Thẩm Ngôn đang tập trung tiến hành Luyện Khí giật mình tỉnh lại.

Người vừa nói chuyện không phải ai khác, chính là vị đại tỷ nhân viên cửa hàng ban nãy, lúc này chị ta đang lay lay bả vai Thẩm Ngôn, gương mặt hiện rõ vẻ lo lắng.

Thẩm Ngôn nhíu mày, hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Chị gái bán hàng nọ đỏ mặt, lắp bắp đáp: “Không có... Không có việc gì, chỉ là chị... Chị lo lắng cho cậu thôi. Chị thấy cậu đứng bất động ở chỗ này đã hai tiếng rồi, chàng trai trẻ, có phải cậu có tâm sự gì hay không? Nếu có gì cậu có thể tâm sự với chị mà, cậu hãy còn trẻ, chưa từng trải nghiệm cuộc đời nhiều, mọi thứ đều phải suy nghĩ lạc quan, tích cực lên.”

Thấy chị ta lo lắng nói một tràng như vậy làm Thẩm Ngôn ngoài ý muốn im lặng, thế nhưng hắn cũng không hứng thú muốn nhận ôn nhu tình ý mà chị gái bán hàng đang tỏ ra, dù rằng cô nàng này trông vẫn còn phong vận (ý chỉ vẻ đẹp thanh tao từ trong dáng dấp, cử chỉ) lắm.

Hắn quả thật không ngờ thời gian trôi qua quá nhanh, không nghĩ tới hắn chỉ mới nhắm mắt ngưng thần như thế một lát, vậy mà hai giờ đồng hồ đã trôi qua.

Chỉ có thể nói cảm giác Luyện Khí thực sự khiến người ta say mê, hoàn toàn không phát hiện được cây kim đồng hồ lại chạy nhanh như vậy.

“Cám ơn chị, tôi không có việc gì đâu!”

Thẩm Ngôn cười cười, sau đó quay người lại giá sách, cầm xuống một bản « Thông Huyền Chân kinh », tiếp tục thăng cấp kỹ năng.

Hai tiếng mới rồi, Thẩm Ngôn đã thu hoạch được rất nhiều, thân thể trở nên vô cùng thông thấu, nhẹ nhõm tự tại, tinh thần cũng mười phần sảng khoái. Cảm giác thật giống như một năm rồi không thể tắm rửa, nay mới được đến nhà tắm ngâm mình, đã vậy còn được một người cẩn thận kỳ cọ và massage cả tiếng đồng hồ cho mình vậy, chính là cái cảm giác thư sướng đến từng lỗ chân lông kia.

Mặc dù khí lực trong cơ thể hắn vẫn chưa thể nhanh chóng tăng lên gấp nhiều lần, giúp hắn trong nháy mắt liền có thể bay vèo vèo qua mái nhà hay đi bộ trên vách tường nhanh như chớp mắt, hoặc là khoa trương đến độ đao thương bất nhập gì gì đó, nhưng chút ít biến hóa kia cũng đã đủ khiến Thẩm Ngôn vô cùng mừng rỡ.

Vốn hắn chưa từng có suy nghĩ phải vượt trội hơn người thường làm gì, chỉ cần có thể khoẻ mạnh là tốt rồi, mà bây giờ hiệu quả của việc Luyện Khí đã hoàn toàn vượt ra khỏi mong muốn của hắn.

Không chỉ vậy mà việc Luyện Khí còn mang lại một chuyện tốt đối với Thẩm Ngôn.

Đó chính là Luyện Khí chẳng những có thể giúp hắn cường hóa thân thể, mà nó còn có thể cường hóa tinh thần của hắn.

Trước đây Thẩm Ngôn từng một lần ngất xỉu khi ‘học tập’ quá độ, thế nên nói cách khác, nếu thông qua việc Luyện Khí có thể khiến tinh thần lực của hắn trở nên mạnh mẽ hơn, vậy thì mỗi ngày hắn đều có thể tiếp thu càng nhiều hơn sách kỹ năng rồi.

Thẩm Ngôn nhanh chóng “học” từng cuốn từng cuốn Đạo Kinh một, điểm kinh nghiệm tích lũy cũng theo đó không ngừng tăng lên, thế nhưng muốn thăng cấp thì hẳn phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa, bởi vì kỹ năng Luyện Khí yêu cầu điểm kinh nghiệm rất nhiều.

Thẩm Ngôn tập trung tích lũy điểm kinh nghiệm rất chăm chú, không để ý đến vị đại tỷ nhân viên cửa hàng đứng đằng sau lại đang vô cùng rầu rĩ.

Đại tỷ tự sầu não hẳn sức quyến rũ của mình đã không còn, trong lòng vẫn thấy rất luyến tiếc Thẩm Ngôn, muốn được ở gần hắn lâu thêm chút nữa, thế nhưng hiện thực chính là tàn khốc như vậy, thái độ xa cách của hắn khiến nàng chỉ đành nhịn đau ly khai.

Nàng cũng không biết rõ mình bị làm sao, chỉ là cảm thấy anh chàng trước mặt này quá mức đẹp trai, đã vậy trên người cậu ta còn tỏa ra khí tức đặc biệt thoải mái, khiến cho người ta không nhịn được cứ muốn lại gần thân cận với cậu ấy.

“Đinh! Ký chủ đã lựa chọn học tập sách kỹ năng « Động Linh Chân Kinh », thu hoạch được điểm kinh nghiệm, cộng 64 điểm.”

“Đinh! Ký chủ đã lựa chọn học tập sách kỹ năng « Thái Bình Kinh Thánh Quân Mật Chỉ », thu hoạch được điểm kinh nghiệm, cộng 57 điểm.”

“Đinh! Ký chủ đã lựa chọn học tập sách kỹ năng « Thường Thanh Tĩnh Kinh », thu hoạch được điểm kinh nghiệm, cộng 58 điểm.”

“Đinh! Ký chủ đã lựa chọn học tập sách kỹ năng « Độ Nhân Kinh », thu hoạch được điểm kinh nghiệm, cộng 62 điểm.”

“Đinh! Ký chủ đã lựa chọn học tập sách kỹ năng « Tâm Ấn Kinh », thu hoạch được điểm kinh nghiệm, cộng 60 điểm.”

“...”

“Đinh! Chúc mừng ký chủ đã thăng cấp kỹ năng Luyện Khí!”

[Hệ thống vạn năng]

Ký chủ: Thẩm Ngôn

Luyện Khí: Đỉnh cấp, (25/100000). Ngài đã trở thành một tu sĩ Luyện Khí đỉnh cấp, trình độ Luyện Khí của ngài đã đạt viên mãn.

Gần một tiếng đồng hồ sau, Thẩm Ngôn đã “đọc” xong toàn bộ sách Đạo Kinh có trên giá sách trước mặt, đẳng cấp Luyện Khí rốt cục cũng lên tới đỉnh cấp.

Xem ra trong một khoảng thời gian ngắn tới hắn khó mà thăng cấp được nữa, bởi vì toàn bộ thư tịch Đạo Kinh bên trong tiệm sách này hắn đều đã đọc qua, hắn cũng đã từng xem thử Kinh Phật và Kinh Thánh các loại, thế nhưng vô dụng, cũng không phải tất cả thư tịch đều có thể biến thành sách kỹ năng.

Đã vậy nhìn vào thanh điểm kinh nghiệm cần kiếm để thăng cấp cũng khiến Thẩm Ngôn cảm thấy bất đắc dĩ một phen, muốn tới Tông Sư đỉnh cấp phải cần những mười vạn điểm kinh nghiệm.

Hắn cũng không biết rõ trên thế giới này rốt cuộc có nhiều sách viết về Đạo Kinh như vậy hay không nữa.

Tiếc nuối khẳng định là có một ít, nhưng cũng không đến mức thất vọng, Thẩm Ngôn vẫn cảm thấy rất thỏa mãn, bởi vì sở hữu được kỹ năng Luyện Khí đỉnh cấp là việc đã đủ khiến biết bao người nằm mơ cũng muốn cười đến tỉnh rồi.

Vả lại cấp bậc tăng lên kéo theo rất nhiều thứ thay đổi. Ban nãy lúc Thẩm Ngôn thăng lên Luyện Khí nhất lưu, chẳng những tốc độ tu luyện nhanh hơn trước, mà quan trọng là Thẩm Ngôn không cần giữ cho thân thể đứng yên nữa. Hắn cảm thấy dù mình có ăn cơm, đi ngủ, đi đường,... bất kỳ lúc nào cũng có thể tùy thời hấp thu năng lượng xung quanh, chỉ cần Thẩm Ngôn bảo trì sự tập trung, giữ cho tiết tấu hô hấp ổn định là được.

Mà Luyện Khí đỉnh cấp so ra còn cường đại hơn cả nhất lưu, bây giờ ngay cả việc phải thời thời khắc khắc chú ý đến sự tập trung cũng không cần. Bởi vì hô hấp theo tiết tấu ổn định đã hoàn toàn trở thành bản năng của hắn.

Hắn không cần làm bất cứ chuyện gì cả, mỗi giây mỗi phút trôi qua hắn đều đang vây hãm trong việc Luyện Khí, dù là đi ngủ cũng như thế.

Đúng lúc này, Thẩm Ngôn chợt nghĩ tới một việc. Hắn vội lấy điện thoại ra nhìn đồng hồ, nhanh như vậy mà đã đến mười một giờ rồi.

Thời gian đã không còn sớm, hắn phải nhanh chóng tới studio để nấu cơm trưa cho hai vị đại nhân kia thôi.

Thẩm Ngôn cất điện thoại đi, sau đó gấp gáp qua bên quầy sách dưỡng sinh, hắn muốn mau chóng nâng kỹ năng y thuật lên cấp Tông Sư.

Chỉ chốc lát sau, hệ thống bảng quen thuộc lại hiện ra trước mắt hắn.

[Hệ thống vạn năng]

Ký chủ: Thẩm Ngôn

Kỹ năng:

Nấu nướng: đầu bếp cấp Tông Sư, (11/10000). Ngài đã trở thành một vị đầu bếp có kỹ nghệ cao siêu, ngài đã có thể làm ra bất luận mỹ vị gì trên thế gian này.

Y thuật: thầy thuốc cấp Tông Sư, (16/50000). Ngài đã trở thành một vị thầy thuốc xuất sắc, y thuật của ngài đã đạt tới cảnh giới diệu thủ hồi xuân.

Luyện Khí: Đỉnh cấp, (25/100000). Ngài đã trở thành một tu sĩ Luyện Khí đỉnh cấp, trình độ Luyện Khí của ngài đã đạt viên mãn.

Vật lộn: Sơ cấp, (0/20). Ngài đã trở thành một tuyển thủ vật lộn tam lưu, ngài sẽ có được một ít kỹ xảo vật lộn.

Nhìn kỹ năng của bản thân dần dần được bổ sung càng thêm phong phú, không còn là cái hệ thống bảng trống rỗng như trước, Thẩm Ngôn lộ ra tia mỉm cười đầy hài lòng.

- ---------

Chương sau: Ngứa Tay Nhịn Không Được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.