Ăn Em Ăn Tới Nghiện

Chương 4: Chương 4




Từ sau khi Hạ Diễm ở trong điện thoại dạy Lê Hương Hương động tác dâm uế, cô không bao giờ nguyện ý đến công ty hắn nữa, chỉ khẳng định ở chủ nhật tuần này cùng hắn gặp mặt.

Hạ Diễm không thể đùa Lê Hương Hương đơn thuần nữa, chỉ có thể chờ đợi đến ngày chủ nhật.

"Này cô, cô đang ở đâu?" Buổi hẹn ngày hôm đó, Hạ Diễm mặc tây trang màu đen được thiết kế riêng, gọi vào số điện thoại di động của Lê Hương Hương "Thời gian chúng ta hẹn gặp đã tới, cô muốn chính mình đến đây, hay là tôi tới đón cô?"

Bên đây điện thoại, thanh âm Lê Hương Hương có chút lo lắng "Không được ! Ba già tôi sợ tôi chạy trốn, cho nên bắt buộc dẫn tôi đến khách sạn Quân Quân."

"Cái gì?" Hạ Diễm nhíu mày "Đó không phải là địa điểm chúng ta hẹn gặp sao? Vậy cô ở ngoài đại sảnh chờ tôi, tôi mười phút sau sẽ đến."

Lê Hương Hương cùng Hạ Diễm nói xong, hắn liền hoả tốc lái xe đi đi khách sạn. Không đến 10 phút, hắn đã đem xe đi đỗ, đi tới điểm hẹn, phát hiện cô lo lắng giống như kiến bò trên chảo nóng.

"Làm sao bây giờ?" Lê Hương Hương gấp đến mày chau mặt ủ rũ "Tôi thật khẩn trương nha!"

"Vì sao khẩn trương?" Hạ Diễm nhìn cô liếc mắt một cái "Tôi trước giúp cô làm tốt bên này, đợi chút đổi cô theo tôi đến chỗ ba mẹ."

Cô dùng sức gật gật đầu "Người mà anh cần xem mắt cũng ở trong này sao?"

"Ừ, chỉ là tôi chưa gọi điện thoại hỏi lão già nhà tôi, rốt cuộc là bữa tiệc ở phòng nào" Hạ Diễm nhìn Lê Hương Hương nói, sau đó để ý, hôm nay cô mặc bộ váy màu vàng nhạt, xứng với mái tóc đen của cô, ở kế bên tóc còn cột một cái kẹp tóc gắn kim cương, xuống bên dưới váy là đôi giày bệt, thanh thuần đến muốn cắn cô một ngụm.

"Này ..." tay nhỏ bé của Lê Hương Hương ở trước mặt Hạ Diễm quơ quơ "Tôi mặc như vậy rất kỳ quái sao?"

Nàng nỗ nỗ cái miệng nhỏ nhắn, hắn làm sao cứ nhìn chằm chằm cô. Giống như cô là người nguyên thủy không bằng.

"Sẽ không, tốt lắm." Khó được có được cơ hội hắn sẽ khen ngợi nữ nhân "Đi, chúng ta vào đi thôi!"

Lê Hương Hương vội vàng hít sâu "Bất quá, nghe nói nam nhân vật chính còn chưa có đến nha!" Cô nhìn Hạ Diễm, vì hắn giải thích tình huống bên trong.

Sau khi Hạ Diễm liếc mắt nhìn cô một cái, quyết định trước mở cửa đi vào, giải trừ nghi vấn trong đầu của chính mình.

Hắn vừa đẩy cửa ra, điện thoại của hắn vừa vặn vang lên, lúc này, trong phòng tiệc có hai người đàn ông, ánh mắt đều đặt ở trên người hắn.

"Hạ Diễm, con như thế nào lại ở chỗ này?" Một người đàn ông trung niên gần sáu mươi chỉ Hạ Diễm kêu to.

Hạ Diễm nhìn thanh âm của người nọ, mới phát hiện đó là — lão ba hắn?!

"Đối tượng xem mắt của con, sẽ không phải là Lê Hương Hương đi?" Hạ Diễm nháy mắt cảm thấy vẻ mặt đen xì.

Hạ lão ba không thể không nghi hoặc hỏi: "Thật thần kỳ, ba không nói với con là phòng nào, con lại biết tới đây, chẳng lẽ con cùng Hương Hương có quen biết?"

"Là như thế này sao, Hương Hương?" Lê Lão ba hỏi lại chính con gái mình .

Lê Hương Hương cũng sững sờ ở tại chỗ, cô lại không biết giải thích như thế nào, chỉ biết cứng rắn gật đầu.

"Không nghĩ tới chúng nó đã quen biết nhau." Hạ lão ba chụp lên bả vai Lê Lão ba "Thật tốt quá, này nhất định là nhân duyên."

"Cho nên chúng ta có thể chuẩn bị làm việc vui?" Lê Lão ba nhíu mày nhìn đôi trẻ tuổi trước mắt.

"Có thể, có thể." Hạ lão ba liều mình gật đầu, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt của hai người trẻ tuổi.

Đây là chuyện gì xảy ra? Lê Hương Hương còn chưa làm rõ tình huống, hết nhìn lão ba chính mình, lại nhìn đến Hạ Diễm "Đối tượng xem mắt của tôi là anh?"

"Nếu như không có ngoài ý muốn,hẳn là vậy." Không biết vì sao, tảng đá đè nặng trên đầu tựa hồ dần dần được thả xuống. Nếu là đối tượng là Lê Hương Hương, như vậy không tệ đi.

Lê Hương Hương trừng Hạ Diễm "Tôi mặc kệ, điều kiện anh đã đáp ứng, anh phải thực hiện."

Không để ý tới hai ba già ở một bên ồn ào, hai tròng mắt Hạ Diễm đặt ở trên gương mặt Lê Hương Hương, nhìn khuôn mặt giống như trái bong bóng, liền đem cô kéo đến một bên, hai người thân mật, lặng lẽ nói"Có thể, nhưng cô phải vẫn giả làm bạn gái của tôi."

"A?" Lê Hương Hương nhíu mày "Chuyện này với tôi mà nói cũng không công bằng." Như vậy chẳng phải cô vẫn bị hắn khi dễ nha!

"Làm sao có thể không công bằng? Chỉ cần tôi tìm được cô gái tôi thích, quan hệ của chúng ta có thể chấm dứt, không phải sao?" Hắn lại lừa gạt kẻ đơn thuần không hiểu chuyện như cô .

"Vậy nếu như không khéo tôi ở gặp được người đàn ông tôi thích, thì phải tính sao?" Lê Hương Hương cong cái miệng nhỏ nhắn hỏi.

"Cô cũng có thể thành thật nói cho tôi biết." Tuy rằng hắn không thích vấn đề này của cô, nhưng vì công bằng, hắn phải cho phép.

Nói thì nói vậy thôi, đến lúc đó hắn cứ xem tình hình mà làm.

"Thật vậy chăng?" Lê Hương Hương nháy mắt mấy cái, trong mắt có nghi kỵ.

"Cô cảm thấy tôi sẽ gạt cô sao?" Hạ Diễm cong lên nụ cười đẹp, giống như bộ dáng vô hại.

"Được rồi, tôi tin tưởng anh." Dù sao cô cũng không muốn kết hôn, hơn nữa mỗi ngày lại có thể ăn được món điểm tâm ngọt, cớ sao mà không làm?

Hai người đạt được thỏa thuận, quyết định lại một lần nữa liên thủ hợp tác, cùng nhau giấu giếm trưởng bối hai bên.

Cái gọi là đạo cao một thước ma cao mười trượng, Hạ Diễm cùng Lê Hương Hương đều có ý nghĩ như vậy, trưởng bối hai bên vì phòng ngừa bọn họ lén giở trò quỷ, quyết định cho bọn họ trước đính hôn.

Đính hôn? ! Lê Hương Hương vừa nghe được tin tức này, thiếu chút nữa té xỉu.

Trong lòng cô ôm chặt chờ mong Hạ Diễm sẽ cự tuyệt, không nghĩ tới lại truyền đến tin tức là Hạ Diễm đáp ứng trước đính hôn. Điều này sao có thể?

Lê Hương Hương rất nhanh liền chạy tới công ty Hạ Diễm, muốn tìm hắn để hỏi rõ ràng.

Sau khi thư ký giúp cô thông báo, thực biết điều đưa lên bánh ngọt cao cấp, chocolate cùng trà sữa, liền lặng lẽ lui ra ngoài.

"Này ..." Lê Hương Hương thở phì phì đi tới trước bàn làm việc, nhìn Hạ Diễm vùi đầu bên trong công văn.

"Tôi có tên có họ." Hạ Diễm khóe môi hơi hơi gợi lên."Nếu như không ngoài ý muốn, tôi hẳn là được xem như chồng chưa cưới của em."

"Tôi thực không thể tin được, anh làm sao có thể đáp ứng yêu cầu đính hôn của lão ba?" Lê Hương Hương thấy hắn không thèm để ý mà sinh ra tức giận.

Vừa nghe đến cô đặc biệt đến khởi binh vấn tội, mà không phải vì hưng phấn chuyện họ sắp đính hôn, thì ngọn lửa của hắn lập tức bừng cháy, một trận không vui nổi lên "Ý của em là, cùng tôi đính hôn thực ủy khuất?" Hắn nâng mâu nhìn cô gương mắt hồng nhuận như quả táo.

"Anh không phải nói tôi không lấy chồng cũng có thể hưởng thụ được điểm tâm ngọt cả đời không hết sao? Như thế nào anh lật lọng, lại đáp ứng lão ba muốn đính hôn?" Cô cảm thấy chính mình giống món đồ chơi, bị hắn đùa bỡn trong tay.

Hắn đem cô kéo đến trên ghế sô pha ngồi xuống, đem bánh ngọt đặt ở trong tay cô "Em cảm thấy gả cho tôi không tốt?"

Cô sửng sốt, không biết nên đáp lại như thế nào.

Trong mắt ánh chỉ thấy dung nhân tuấn mỹ, lông mi đen như mực, xứng với chiếc mũi cao, bạc môi gợi lên độ cong một chút, thấy thế nào, đều là mỹ nam tử khó gặp.

"Không phải không tốt, mà là..." Lê Hương Hương ngập ngừng mở miệng "Tôi không nghĩ tới muốn kết hôn."

Giận.

"Bởi vì... Bởi vì ta cảm thấy anh không thích tôi, hơn nữa ngươi cũng không muốn kết hôn..." Cô lấy nĩa ăn nghịch nghịch bánh ngọt "Cho nên tôi cảm thấy chúng ta vẫn là duy trì quan hệ『 đồng bọn, kết hôn vẫn là tìm người mình thích..."

"Em không thích ta?" Hạ Diễm nheo lại con ngươi đen, nhìn bộ dáng Lê Hương Hương cứng họng.

Cô ngượng ngùng cúi đầu, không biết phải trả lời vấn đề này như thế nào trả lời "Tôi... Tôi không có chán ghét anh, tôi cảm thấy anh rất giống rừng rậm bánh ngọt đen..."

"Nói thẳng ra một chút." Hạ Diễm nhíu mày.

"Chính là anh thoạt nhìn ăn tốt lắm..." Cô bởi vì hắn bức cung, mà không thể không nói nói thật.

Hắn khẽ bĩu môi, bàn tay to ôm lấy cô, làm cho hai tròng mắt cô nhìn hắn "Em muốn ăn tôi?" thanh âm hắn mang chút tà mị, từng bước một dụ hoặc cô.

Tại sao có thể như vậy? Lê Hương Hương buông bánh ngọt trên tay, thất kinh nhìn Hạ Diễm, thanh âm tà mị của hắn tựa hồ trở lại đêm đó, câu dẫn cô làm, hướng dẫn cô chuyện tình dục...

"Vậy thì đừng khách khí, anh tự nguyện cho em ăn không còn một mảnh." Hắn sau khi nói xong, đứng dậy đem cửa phòng làm việc khóa lại, rồi gọi điện nói cho thư ký, trong vòng hai giờ này không cho phép quấy rầy.

Lê Hương Hương không rõ dụng ý Hạ Diễm, chính là cuộn mình ở trên sô pha, khó hiểu nhìn hắn đi trở về ghế sô pha.

Hạ Diễm lấy ngón tay khoét một ngụm bánh ngọt với bơ, đặt lên cánh môi Lê Hương Hương "Đến, ha ha xem bánh ngọt ăn được không?"

Cô nghe lời há mồm ngậm lấy ngón tay hắn, thấy cô vươn cái lưỡi phấn nộn, cổ họng hắn trượt xuống một chút, sau đó cái lưỡi linh hoạt của cô bắt đầu liếm ngón tay hắn, thẳng đến bơ dần dần biến mất.

Kế tiếp, hắn cầm lấy bánh ngọt cắn một ngụm, cánh tay mạnh mẽ có lực kéo cô vào trong lòng, cúi đầu nhìn hai tròng mắt tròn vo của cô, cúi đầu đem bánh ngọt trong miệng tiến vào miệng cô, còn không quên khiêu khích cái lưỡi thơm tho của cô.

"Ừ..." Lê Hương Hương nheo hai tròng mắt, cảm giác một trận tê dại hiện lên toàn thân, loại hôn môi này cô cũng chưa từng nếm thử qua, muốn chạy trốn lại không biết nên làm như thế nào, chỉ có thể tùy ý hắn chủ đạo hết thảy, mờ mịt nhìn hắn.

"Em không phải muốn ăn anh sao? Vậy đem bơ bên môi anh liếm sạch..." Hắn ở bên tai cô thổi khí, thậm chí còn liếm vành tai trắng noãn của cô.

Thân thể cô nhẹ nhàng run lên, không cự tuyệt được yêu cầu trầm thấp của hắn.

Vì thế cô đưa môi của mình lên, khẽ liếm bơ trên môi hắn, cuối cùng lấy đầu lưỡi liếm nhẹ, cảm nhận tới hương vị sữa tươi thơm lừng, cũng cảm giác được hơi thở nặng nề của hắn hắt ra trên mặt cô.

Cuối cùng cô đưa lưỡi đi đến trên môi hắn, hắn rốt cục nhịn không được cuốn lấy đầu lưỡi cô triền miên, chơi đùa.

"A..." Hô hấp của cô phút chốc biến đổi, lại không biết nên ứng biến như thế nào.

Động tác cô tuy rằng trúc trắc, lại dễ dàng khiêu khích đến cuộc chinh phục dục vọng của hắn, bàn tay to của hắn tham tiến vào nội y của cô, cách ren Bra vuốt ve ngực cô.

Cô không có khí lực phản kháng, chỉ có thể tùy ý hắn hôn, tùy ý bàn tay to của hắn xâm nhập thân thể cô...

Hạ Diễm cởi áo trên người của Lê Hương Hương ra, chỉ còn nội y ren đáng yêu màu vàng nhạt, bao vây miên nhũ mềm mại.

"Em thật đáng yêu." Hắn cúi đầu, ở ngực phải cô in xuống ấn ký.

"A..." Thân thể của cô bị hắn đụng vào mà hơi hơi run rẩy, dù biết rõ thân thể của mình không nên cho đàn ông đụng chạm, nhưng là đối tượng là hắn, cô không thể kêu ngừng.

"Mẫn cảm như vậy?" Hắn tà nịnh cười, bàn tay to đặt nhẹ lên Bra cô, cách vải dệt khẽ vuốt ve "Như vậy có cảm giác gì?"

"Hạ Diễm... Không cần..." Cô lắc đầu, phát giác động tác như vậy khiến cô thật thẹn thùng.

"Nhanh như vậy không muốn anh nữa sao?" Hắn khẽ cười một tiếng, theo sau lưng cởi bỏ nút thắt Bra, hai luồng tuyết nhũ mềm mại bày ra, lộ ra hai đóa hoa hồng còn chưa thức tỉnh.

Hắn giữ hai tay cô, sau đó cầm lấy bánh ngọt hung hăng hướng trên người cô lau đi, mùi vị sữa tươi hương thảo cùng bánh ngọt toàn dính ở trước ngực cô.

"A..." Cô vừa sợ lại hoảng, một trận lạnh lẽo lủi tới lưng.

"Làm sao bây giờ? Trước ngực em tất cả đều là bánh ngọt cùng bơ." Hắn vươn đầu lưỡi, hướng trước ngực cô dùng sức mà liếm, vị bơ cùng mùi thơm của cơ thể của cô xen lẫn trong một khối, ngọt ngào khiến hắn hận không thể nuốt cô vào bụng.

"Anh, anh không thể như vậy..." Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hồng lên.

"Còn nhớ rõ lần trước anh dạy cho em ăn kẹo que như thế nào?" Đầu lưỡi hắn ở trước đóa hồng nhẹ nhàng liếm "Trước thuận theo kim đồng hồ báo thức vòng quanh, giống như vậy..."

"A..." Thân thể cô hơi hơi hướng lên, cảm giác đầu lưỡi hắn lại ẩm ướt lại trơn, ở nhũ tiêm mẫn cảm của cô dao động qua lại, cảm giác tê dại càng lúc càng tăng thêm.

"Anh muốn ăn em." Hắn cắn nụ hoa ở trước ngực cô, lấy đầu lưỡi liếm cho nó thức tỉnh, cảm giác nó ở trong miệng hắn dần dần nhô ra, biến cứng rắn.

Thân thể của cô đang dần dần thiêu đốt, bụng dưới nổi lên một trận xôn xao không hiểu, bàn tay to của hắn lại lần nữa tiến phía dưới của cô, tìm kiếm hoa tâm mềm mại.

"Không thể như vậy..." Cô thở gấp, một chút lực thuyết phục cũng không có.

Hắn nhìn biểu tình cô cực lực nhẫn nại, đình chỉ tất cả động tác, cuối cùng nắm lên một cái bánh ngọt hình tam giác, đút cô ăn một ngụm, sau đó cong lên tà ác tươi cười.

Thân thể nàng cô lên, hai luồng ngực kịch liệt rung động, hai tay nắm chặt lưng hắn, nhíu lấy áo sơ mi hắn, làm cho thanh âm dễ nghe lại ám muội tự trong miệng phát ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.