Nhóm dịch: Mèo Đen
Sau khi đoạn video này bị tung ra ngoài ánh sáng, cư dân mạng lập tức biết được sự vô sỉ của công ty giải trí Thẩm Thị.
Những bình luận chém giết công ty Thẩm Thị chất đầy như núi.
“Công ty giải trí Thẩm Thị cái gì đó quả thực là quá không biết xấu hổ rồi, vậy mà bọn họ lại chèn ép nghệ sĩ nhà mình như thế!”
“Giải trí Thẩm Thị chính là Hoàng Thế Sĩ ở hiện đại!”
...
Cũng có rất nhiều người qua đường chuyển thành fans của Kiều Cảnh Hi, bọn họ tự phát thành một tổ chức đoàn fan hâm mộ đi đến trước công tu Thẩm Thị công khai lên án công ty thay cô.
Trong một thời gian ngắn, trên mạng là một trận mắng chửi, nói rằng vậy mà Thẩm Thị lại lấy một nghệ sĩ nhỏ ở tận tuyến mười tám* ra làm pháo hôi*, còn ở sau lưng lại làm ra những chuyện khiến người khác không thể chịu đựng nổi như thế này, rất nhiều người đều đang mắng chửi công ty giải trí Thẩm Thị lòng dạ hiểm độc.
*Nghệ sĩ tuyến mười tám: Là từ dùng để ám chỉ những diễn viên kém nổi, thường chỉ đóng vai phụ, nói nôm na là “vô danh tiểu tốt”.
*Pháo hôi: Dùng để chỉ những nhân vật phản xui xẻo, là nhân vật phải hi sinh, mục đích làm nền cho nhân vật chính.
Cùng lúc đó, sức nổi tiếng của Kiều Cảnh Hi, giống như là ngồi trên tên lửa, bay lên đến một mức độ mà người ta không thể tưởng tượng nổi, fans hâm mộ ở trên Weibo cũng bùng nổ tăng lên không biết bao nhiêu lần, rất nhiều người đều bình luận ở phía dưới, an ủi cô, khuyên cô mau chóng đi ăn máng khác, huỷ hợp đồng, rời khỏi cái công ty rác rưởi này.
Thẩm Lạc Trạch và Ôn Hinh Nhu ngồi vào trong văn phòng nhìn thấy tất cả những điều này, khuôn mặt của hai người bọn họ hoàn toàn biến thành ngây ngốc, cho dù bọn họ có nằm mơ thì bọn họ cũng không nghĩ tới, tại sao Kiều Cảnh Hi lại có nhiều chứng cứ như vậy, mà Ôn Hinh Nhu càng không nghĩ tới, thế mà trận lửa này lại đốt lên đến trên người cô ta, trên mạng đều nói cô ta lợi dụng sức mạnh của hồ ly tinh, quyến rũ ông chủ của chính mình, chèn ép đàn chị của chính mình, làm người sao lại trơ trẽn như thế được.
Cũng ngay trong thời điểm lửa sém lông mày, điện thoại ở trên bàn của Thẩm Lạc Trạch vang lên.
“Nói đi, có chuyện gì?”
“Tổng giám đốc Thẩm, không ổn rồi, vừa rồi có rất nhiều nhà đầu tư đã gọi điện thoại tới đây, nói rằng bọn họ muốn thoái vốn đầu tư, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
“Cái gì?!” Thẩm Lạc Trạch sửng sốt, anh ta biết rõ tính nghiêm trọng của việc này, nên lập tức nói: “Trước tiên cứ nghĩ tất cả biện pháp ổn định bọn họ lại đã!”
Sau khi cuộc gọi điện thoại bị cắt đứt, Ôn Hinh Nhu vội vàng hỏi: “Làm sao vậy? Lạc Trạch.”
“Nhà đầu tư muốn rút vốn...”
Ôn Hinh Nhu không nghĩ tới, việc này sẽ phát triển nhanh như vậy, nó hoàn toàn chệch ra khỏi dự đoán của hai người bọn họ.
Thẩm Lạc Trạch lập tức gọi điện thoại đến cho Kiều Cảnh Hi: “Kiều Cảnh Hi, bây giờ cô trở về công ty ngay lập tức cho tôi!”
Kiều Cảnh Hi đã sớm đoán được trước, vì vậy cô và Ân Hồng cùng nhau quay trở về công ty, sau khi hai người đi vào trong văn phòng, cô phát hiện sắc mặt của Thẩm Lạc Trạch đang rất u ám.
Kiều Cảnh Hi mới vừa mở cửa ra, Thẩm Lạc Trạch đã gào thét lên nói với cô: “Kiều Cảnh Hi, bây giờ cô lập tức đăng một bài viết lên xin lỗi cho tôi, cô phải thừa nhận là cô đã tự ý nhận quảng cáo! Cứu vãn lại tổn thất do chính mình gây ra.”