Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng Chiều

Chương 7: Chương 7: Ý định huỷ hoại cô (2)




Nhóm dịch: Mèo Đen

“Lúc trước em rể đói khát khó nhịn như vậy, cho nên mới thông đồng với em họ tôi phải không, tôi đã nói rồi, con người tôi xuất sắc như vậy, anh có thể ăn cỏ gần hang, nói vậy thì thật sự là nghẹn đến hỏng rồi chứ? Thấy anh khăng khăng một mực với em họ tôi như vậy, xem ra là kỹ thuật trên giường của cô ta rất tốt... nhưng anh phải cẩn thận, túng dục quá độ, sẽ bắn sớm!”

Nói xong lời này, Kiều Cảnh Hi cũng không quay đầu lại đi ra khỏi phòng nghỉ.

Cô không có gì băn khoăn, cũng không sợ bọn họ nói ra ngoài, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, bị nhà họ Lục biết, huỷ hoại hôn sự kia, đến lúc đó người gặp phiền toái cũng là bọn họ.

Phía sau, sắc mặt Thẩm Lạc Trạch và Ôn Hinh Nhu cũng vô cùng khó coi.

Người trước là vì câu nói cuối cùng kia của Kiều Cảnh Hi làm cho xúc động.

Hai chữ bắn sớm này là cấm kỵ của anh ta, về phương diện này anh ta thật sự có vấn đề, mỗi lần đều kiên trì không đến nửa giờ.

Còn về Ôn Hinh Nhu, lại là vì chuyện Kiều Cảnh Hi thất thân.

Con khốn này, chết đến nơi rồi còn làm ra những chuyện như vậy.

Cô cho rằng như vậy, thì không cần gả vào nhà họ Lục sao?

Tưởng bở!!!

Sau khi từ văn phòng đi ra, Kiều Cảnh Hi tới phòng nghỉ thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ra cửa, lúc này, một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, vô cùng lo lắng đi đến, túm chặt Kiều Cảnh Hi, vội vàng hỏi: “Cảnh Hi, nghe nói cô nhận quảng cáo trang phục của Thiên Mã?”

“Đúng vậy chị Hồng, có vấn đề gì sao?” Khuôn mặt Kiều Cảnh Hi đầy nghi ngờ, người phụ nữ này tên là Ân Hồng, cũng làm trợ lý trong công ty giải trí Thẩm thị, ngày thường quan hệ của hai người rất tốt, có đôi khi Ôn Hinh Nhu ‘ có lòng tốt ’ bố thí cho Kiều Cảnh Hi công việc gì đó, cô ấy sẽ chủ động chạy tới làm trợ lý tạm thời của cô.

Ân Hồng nghe vậy, trên mặt lập tức có chút cảm giác tức muốn hộc máu: “Đại tiểu thư của tôi ơi, vấn đề lớn rồi! Công ty Thiên Mã này, danh tiếng rất kém, em biết không, công ty này sao chép, giả mạo, chất lượng kém, lừa gạt người tiêu thụ, nếu như em thật sự nhận quảng cáo này, sẽ bị dân mạng mắng chết.”

Kiều Cảnh Hi nhíu mày lại, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, trước kia cô chỉ là cho rằng Ôn Hinh Nhu cho cô một quảng cáo vớ vẩn, không ngờ lại thâm như vậy, đây là muốn huỷ hoại sự nghiệp diễn xuất của cô rồi!

“Em xem đi, có thể đẩy được, thì đẩy quảng cáo này đi, nhất định không thể đi quay.” Nét mặt chị Hồng nghiêm trọng, không nhịn được xoa xoa huyệt Thái Dương.

“Chị Hồng, tình huống của em ở trong công ty, chị cũng biết rõ, quảng cáo này em không đẩy đi được.” Sao Kiều Cảnh Hi lại không muốn đẩy, cô cũng không muốn đi quay cho nhãn hiệu rác rưởi như vậy, nhưng mà không có cách nào, bởi vì ràng buộc hợp đồng, cô cần phải đi.

Ân Hồng há miệng thở dốc, giống như còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại thôi, chỉ có thể thở dài thật sây: “Em là một mầm cây tốt như vậy, bọn họ có ý định muốn huỷ hoại em mà!”

Buổi chiều, muộn một chút, kiều Cảnh Hi và Ân Hồng đi vào studio, nhân viên xung quanh đều đang bận rộn, bày một số dụng cụ cần thiết khi quay hình, hơn nữa, bốn phía cũng có rất nhiều phóng viên ở đây, tốp năm tốp ba ngồi cùng nhau cúi đầu nói chuyện gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.