Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 56: Chương 56: Mộ vy vy đang gài bẫy anh




Chung cư, dưới tầng hầm để xe.

Phó Thời Khâm đang đau đầu suy nghĩ xem nên trực tiếp rời đi trước hay ở lại đợi tiếp. Có khi nào nên lên xem xem tình hình thế nào rồi nhỉ.

Thì thấy Phó Hàn Tranh bước ra từ thang máy, với một vẻ ngoài rất ưa là khó nói... Áo khoác không mặc, cà vạt không còn, mấy nút áo trên cổ cũng bị mở ra... Vẽ lãnh khốc hàng ngày được thay bằng vẽ gợi cảm vì... Ham muốn nhục dục không được thỏa mãn.

Phó Hàn Tranh ngồi lên xe nói, “ trở về biệt thư đi.”

Phó Thời Khâm nghĩ hoặc quay đầu nhìn người ngồi đằng sau, lúc đi vào nghiêm túc chỉnh tề, lúc đi ra thì trở thành quần áo lộn xộn, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng mà cũng chỉ mới qua ba mươi phút thôi... Anh trai anh ta chắc sẽ không nhanh như thế chứ...

“ Lái xe “, Phó Hàn Tranh tựa vào ghế nói, có vẻ như vì cả ngày bôn ba nên anh có chút mệt mỏi.

Phó Thời Khâm ngoan ngoãn lái xe ra khỏi công ty, trên đường đi không ngừng nhìn người phía sau qua gương rồi đánh giá, cuối cùng không nhịn được liền lên tiếng hỏi, “ anh... Anh và Mộ Vy Vy là thật sao?”

Trước đây anh cho rằng ánh trai anh ta chỉ có sự hứng thú với thân thể của Mộ Vy Vy, nhưng sau chuyện hôm nay, có lẽ mọi chuyện không chỉ dừng lại ở mức độ như vậy, không lẽ “ phàm tâm đã rụng động “ rồi sao.

“ Ừ...” Phó Hàn Tranh nhàn nhàn đáp một tiếng, lúc đầu anh cũng chỉ nghĩ rằng sau khi bản thân phát sinh quan hệ với cô nên luôn có hàm muốn với thân thể cô, nhưng dần dầm anh phát hiện ra không chỉ có như vậy.

Rõ ràng trước đây cô ở nhà họ Phó mấy tháng, anh chưa từng có suy nghĩ như vậy, nhưng từ sau khi cô rời khỏi biệt thự Thiên Thủy, lúc gặp lại cô, sâu thẳm trong lòng anh lại có suy nghĩ này, giống như có một giọng nói đang nói với anh, đây chính là người con gái dành cho anh.

Phó Thời Khâm liếc anh một cái qua gương chiếu hậu nói, “ vậy anh còn xuống làm gì...”

“ Cô ấy không thích anh “, Phó Hàn Tranh trả lời.

“ Không thể nào nha, trước đây cô ta nhìn thấy ánh, như chó nhìn thấy xương vậy “, Phó Thời Khâm cực kì không tin lời vừa rồi của anh mình.

Trước kia nhiệt tình như vậy, bây giờ lại tỏ ra lạnh nhạt, khẳng định là lại định dùng trò lạt mềm buộc chặt để bẫy anh trai anh ta đây mà, nhưng mà dù sao cũng bẫy được rồi.

Phó Hàn Tranh mở mắt ra, nhìn màn đêm thăm thẳm qua cửa kính, nhẹ đáp một câu, “ thật sự “.

Anh có thể nhìn thấy rõ trong ánh mắt cô, cô thật sự không thích anh... Anh còn mơ hồ cảm giác thấy cô đang thích một người đàn ông khác mà anh không biết.

Phó Thời Khâm lại nhìn anh trai nhà mình, trong lòng đang gào thét, [ anh trai lúc đầu là anh một hai đuổi người ta đi, bây giờ anh lại muốn người ta quay lại yêu đương với anh, anh tự vả mặt như vậy, thật sự không có chút cảm giác xấu hổ nào sao... ]

Hai người về đến biệt thự Thiên Thủy đã rất muộn, Phó Hàn Tranh đi thẳng một mạch lên phòng đóng cửa nghỉ ngơi.

Phó Thời Khâm vừa tắm xong đi ra, thì nghe tiếng chuông điện thoại, cầm lên xem thì ra là tin nhắn wechat của cậu ba nhà hỏi Phó, Phó Thời Dịch.

Thập Ức: { nghĩa là sau đêm đó liền thấy lòng đổi dạ?}

{ vậy đương nhiên là không hài lòng với biểu hiện của anh trai vào tối hôm đó rồi, kiếm giáo của anh trai nhà mình nhiều năm không dùng tới, có khi bị rỉ rồi. }

Phó Thời Khâm: { anh cũng từng hoài nghi như vậy... }

Đại ma vương:{ vậy sao???}

Phó Thời Khâm bị doạ tới quảng luôn điện thoại, đến lúc hoàn hồn lại cầm điện thoại lên coi mới nhận ra thì ra tên khốn Phó Thời Dịch nhắn tin trong nhóm chat, mà bây giờ biểu tượng hiển thị có ba người đang online....

Anh ta Phó Thời Dịch và “ Đại ma Vương “ Phó Hàn Tranh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.