Ẩn Hôn

Chương 28: Chương 28: Anh hùng cứu mỹ nhân




Edit: Sơn Tra

“Cảm ơn.” Nghe được Cố Tùy ở đầu bên kia an bài xong, Hứa Khuynh chỉ ném xuống hai chữ rồi ngắt điện thoại.

Tô Tuyết ở đối diện thì ngây người cả buổi mới hoàn hồn: “Em lại dám nói chuyện như vậy với Cố Tùy.”

Hứa Khuynh đứng lên, cầm lấy áo khoác mặc vào, nói: “Em cũng chỉ có thể nói như vậy thôi. Anh ta thời điểm đó rất hiếu thắng, lại cố chấp vô lý, nếu như em không nói lý, anh ta chỉ cần vài ba câu đã gạt em qua một bên, ngược lại, nếu em có lý thì chẳng sợ.”

Tô Tuyết nhanh chóng thu dọn đồ dùng trên bàn.

Ánh mắt mang theo sự sùng bái.

Thành thật mà nói, chuyện này nói ra đoán chừng sẽ không có ai tin tưởng. Nhà đầu tư của Lăng Thịnh, người đàn ông đó ở giới đầu tư thanh danh hiển hách như thế nào, lại sẽ dễ dàng nghe lời như vậy?

Lại còn là nghe lời Hứa Khuynh, một nữ diễn viên hết sức bình thường.

Hai người thu xếp xong xuôi thì ra cửa, tình cờ gặp mặt Trương Thuần ở cửa thang máy, Trương Thuần dùng loại ngữ khí nói giỡn, nói: “Hot search tối hôm qua hạ nhiệt nhanh thật, tôi còn nghĩ có phải do công ty các người tiêu tiền triệt không.”

Tô Tuyết lập tức nói: “Làm sao lại có khả năng.”

Trương Thuần mỉm cười, anh ta nhìn sang Hứa Khuynh đứng bên cạnh. Hứa Khuynh mặc một chiếc váy hai dây màu đen, bên ngoài là áo khoác dài, dáng người cao gầy, môi được thoa một lớp son kem màu đỏ diễm lệ.

Trương Thuần càng nhìn càng thấy cô xinh đẹp.

Đến lầu một, hai nhóm người từ thang máy đi ra, liền nhìn thấy trong sảnh chính có rải rác người hâm mộ, bọn họ nhìn thấy Hứa Khuynh và Trương Thuần thì nhanh tay cầm lấy di động chụp ảnh, ngẫu nhiên còn kêu tên Hứa Khuynh, Trương Thuần.

“Wow, bọn họ đi ra từ một cái thang máy!!”

“Đúng vậy đúng vậy!! Nói thật, Hứa Khuynh cùng Trương Thuần rất có cảm giác của CP đó chứ.”

Hứa Khuynh gật đầu chào fan hâm mộ xong thì đi ra cửa xe. Trương Thuần chậm hơn cô một bước, đi phía sau nhìn cô lên xe. Mặc kệ là vô tình hay cố ý nhưng mà chi tiết này cũng bị fan hâm mộ thu hết vào trong mắt.

Lên đến xe bảo mẫu, cửa vừa đóng lại, Tô Tuyết liền nói: “Trương Thuần xem ra có tính công kích hơn Trình Tầm, đoàn đội của anh ta rõ ràng cũng muốn cùng em xào một ít CP để gia tăng nhiệt độ.”

Hứa Khuynh tựa lưng vào ghế dựa, nói: “Ừ.”

Tô Tuyết lại nói: “Chủ yếu là do hình tượng của em tốt, đứng chung với ai cũng có cảm giác CP. Có fan ở trên mạng còn phân tích ngũ quan của em, cuối cùng kết luận là do khuôn mặt của em rất có năng lực dụ hoặc.”

*convert dùng “câu hệ”

Hứa Khuynh: “Năng lực dụ hoặc?”

“Đúng vậy, năng lực dụ hoặc. Lần trước không phải em và Trần Giai Dao ở trong tiết mục cùng làm bữa sáng sao, fan hâm mộ vậy mà có thể gặm đường, hai người còn có cả siêu thoại nữa.”

Hứa Khuynh sửng sốt giây lát, ngay sau đó cười lớn: “Được đó.”

Cô nhớ rõ bản thân và Trần Giai Dao chỉ ở trong bếp có một lúc, lát sau đã bị Cố Tùy xen ngang. Fan hâm mộ quả thật là không chỗ nào không gặm đường được. Hứa Khuynh hỏi Tô Tuyết: “Hot search quay lại chưa?”

Tô Tuyết lúc này mới nhớ ra: “Để chụ xem thử.”

Nói xong thì cầm lấy di động, lướt một chút đã thấy vị trí số mười hai trên bảng hot search, hot search tối hôm qua đúng là đã quay lại, chỉ là thứ hạng có hơi thấp.

Tô Tuyết: “Quay lại rồi.”

Hứa Khuynh: “Tốt.”

Tô Tuyết cảm thán: “Cố Tùy nghe lời thật nha!”

*

Cố Tùy bận rộn cả một ngày, cùng Đồng Dịch hợp tác, bởi vì cách làm việc của Chu Khôn quá nát, chọc cho Cố Tùy suýt chút nữa là ấn Chu Khôn ở văn phòng đấm cho một trận.

Anh sải bước rời khỏi văn phòng.

Trợ lý Trần đuổi theo phía sau.

Cố Tùy lạnh mặt nói: “Tìm cơ hội thu mua cổ phiếu của Đồng Dịch.”

Trợ lý Trần: “Vâng.”

Sau khi xuống lầu, vào trong xe, trợ lý Trần cầm lấy máy tính bảng chọn món ăn, hỏi: “Ông chủ, đưa cơm đến khách sạn luôn hay sao?”

Cố Tùy đốt một điếu thuốc, hút một hơi, mở rộng cổ áo.

Đưa mắt nhìn cảnh đêm bên ngoài.

Sau lại vén cổ tay áo lên nhìn đồng hồ.

Hơn 8 giờ.

Cố Tùy: “Đi thăm ban.”

Trợ lý Trần “vâng” một tiếng, để máy tính bảng trên ghế phụ rồi khởi động xe. Xe hướng tới địa điểm Hứa Khuynh đang quay chụp, đầu ngón tay Cố Tùy kẹp điếu thuốc, vỗ nhẹ mấy cái.

Anh hỏi: “Hot search kia… đẩy trở lại chưa?”

Trợ lý lập tức trả lời: “Đã đẩy.

Cố Tùy cong cong khóe môi cắn điếu thuốc, liếc nhìn trợ lý: “Cậu cũng thật nghe lời.”

Trợ lý Trần: “....”

Tôi khinh! Không phải ngài mới là người nghe lời sao? Sao lại trở thành tôi rồi?

Xe đến hiện trường quay chụp 《 Cổ thần 》, phía xa xa cũng có thể nhìn thấy bể bơi lấp lánh ánh nước. Trợ lý dừng xe, chần chờ liếc xem Cố Tùy.

“Đêm nay hình như vẫn là cảnh quay ở bể bơi.”

Đầu ngón tay Cố Tùy kẹp điếu thuốc, đặt trên bệ cửa.

Đưa mắt nhìn qua hướng bên kia.

Nhớ tới chính mình tối hôm qua trong lòng nóng nảy như bị lửa thiêu đốt.

Thật ra anh vẫn là lần đầu tiên như thế này, cả hai lần mất khống chế đều là vì một người, Hứa Khuynh.

Trợ lý Trần đối với một màn kí ức tối hôm qua vẫn còn mới mẻ, cậu ta thấp giọng nhắc nhở: “Ông chủ, nếu không chúng ta quay lại khách sạn chờ Hứa Khuynh đi, cô ấy chắc là cũng sắp tan làm rồi.”

Cố Tùy lại cắn điếu thuốc, đẩy cửa xe ra, nói: “Tôi đi xem thử.”

Trợ lý Trần: “.....”

Cậu ta nghĩ ngợi, vẫn là không yên tâm, dứt khoát xuống xe cùng Cố Tùy. Hai người đến hiện trường quay chụp, ẩn nấp ở một chỗ kín đáo hơn hôm qua. Cố Tùy tựa vào cây cột trên hành lang, một tay kẹp điếu thuốc, tay kia cắm ở túi quần, nhìn qua bể bơi bên kia.

Liếc mắt một cái liền nhìn thấy Hứa Khuynh mặc bộ áo tắm giống như hôm qua.

Suất diễn hôm nay của cô quả thật nhiều, lại còn ở điều kiện lạnh lẽo như vậy, chỉ cần một khi không có máy quay, cô liền bọc một cái khăn lông lớn quanh người. Đẹp đúng là có đẹp, chỉ là có vài phần yếu ớt.

Trợ lý Trần đến bên cạnh Cố Tùy nhìn xem.

So sánh với tối hôm qua nhìn thấy hình ảnh Cố Tùy ăn giấm, đêm nay cuối cùng cũng được nhìn thấy Hứa Khuynh đóng phim vất vả như thế nào. Chân cô khẽ chạm xuống mặt nước hồ lạnh lẽo, nuốt nước bọt, ngồi xuống, khom lưng quấy nước một cái, hít sâu một hơi rồi mới gật đầu với đạo diễn Lâm.

Bộ dạng như vậy, đúng là làm người ta đau lòng.

Đầu ngón tay Cố Tùy bóp nát tàn thuốc, lộ vẻ khẩn trương.

“Cô ấy quay bao lâu rồi?”

Trợ lý Trần: “Hình như là hơn ba tiếng, vẫn luôn mặc áo tắm, thêm nữa là nước ở bể bơi rất lạnh, cô ấy nhiều lần bị đông lạnh đến môi cũng bầm tím.”

“Nghe nói là do hôm qua tác giả nguyên tác bên kia muốn sửa tuyến tình cảm, ba diễn viên chính kia đêm nay vẫn chưa thể nhập vai được.”

Sắc mặt Cố Tùy trầm xuống mấy phần.

Nhưng cố gắng kiềm chế, không dám đi lên quấy rầy. Trợ lý Trần có chút kinh ngạc, cậu ta cho rằng, theo tính tình của ông chủ nhà mình, chắc hẳn hiện tại phải đi qua bên đó bảo bọn họ dừng lại.

Trợ lý nhìn về phía Cố Tùy, nói: “Ông chủ, ngài không qua đó sao?”

Cố Tùy: “Nhìn thêm một lát, nói không chừng bọn họ sắp xong rồi, tôi không muốn phá hư nỗ lực cả một đêm của cô ấy.”

Trợ lý Trần: “.....”

Ông chủ, ngài nhất định có thể!

Đáng tiếc, Hứa Khuynh ở bên kia vẫn luôn không qua. Không biết vì lí do gì, cảnh diễn hai người biến thành cảnh diễn ba người, còn muốn phối hợp diễn xuất trong hoàn cảnh khó khăn mới tạo cảm giác. Hứa Khuynh có thể bắt kịp, nhưng những người khác thì không, đặc biệt là vai nam hai đột nhiên bị sửa cảnh diễn.

Hứa Khuynh ôm cánh tay, lạnh đến phát run.

Đạo diễn Lâm ở sau màn ảnh: “Làm lại lần nữa, Hứa Khuynh, cô xuống nước trước…”

Lời còn chưa dứt.

Một giọng nói trầm thấp từ phía sau truyền đến: “Quay xong cảnh này thì có thể kết thúc công việc phải không?”

Thanh âm này đột ngột vang lên ở hiện trường.

Mọi người trong đoàn phim không hẹn mà cùng nhìn qua, đạo diễn Lâm cũng quay đầu lại. Người đàn ông cao lớn mặc áo sơ mi đen bước ra từ trong bóng tối, ngữ khí là dò hỏi, nhưng trên khuôn mặt lại có cảm giác áp bách, anh ta nhìn đạo diễn Lâm.

Đạo diễn Lâm sửng sốt lại nhìn về phía Hứa Khuynh. Ở bể bơi bên kia, Hứa Khuynh mím môi nhìn Cố Tùy, lại nhìn sang đạo diễn, nói: “Chúng tôi không có quan hệ gì cả.”

Nói xong.

Cô lại liếc nhìn Cố Tùy.

Cố Tùy vẫn đứng im, ánh mắt nặng nề nhìn cô.

Đạo diễn bị cảm giác áp bách của người nọ dồn ép đến nỗi sau lưng đổ mồ hôi, phất tay ra hiệu cho bộ phận kỹ thuật phía sau chuẩn bị đạo cụ, sau đó ra hiệu bắt đầu.

Hứa Khuynh đưa ly cà phê cho Tô Tuyết rồi buông chân dài ngồi xuống bể bơi.

Trương Thuần cùng một nam diễn viên khác đi qua, đứng hai bên trái phả rồi cùng ngồi xuống.

“Bắt đầu.”

Bàn chân Hứa Khuynh khuấy nhẹ nước trên mặt hồ, dựa người ở một bên, cố nén cảm giác lạnh cắt da cắt thịt, bắt đầu đối thoại cùng hai người kia. Ánh sáng ở đây được bố trí rất tốt, mặt mày Hứa Khuynh xinh đẹp hệt như một mỹ nhân ngư.

Cố Tùy chăm chú nhìn theo cô.

Nhìn cô cười, nhìn cô nói chuyện, trong đáy lòng như nổi lên từng hồi trống.

Nếu nói lúc trước là dục vọng chiếm hữu, như vậy hiện tại khẳng định không chỉ dừng lại ở chỗ dục vọng chiếm hữu đơn giản như vậy. Vẻ đẹp này của cô làm người ta nổi lên ham muốn cất giữ, chiếm lấy làm của riêng.

Mà lúc này, “thình thịch” một tiếng, chân Hứa Khuynh đột nhiên bị chuột rút, trùng hợp là cảnh quay này lấy góc cận mặt hai nam diễn viên đang mặt đối mặt.

Hứa Khuynh cố gắng chống giữ thân người, nhưng đáng tiếc chống cự không được, ngược lại hại mình rơi xuống nước.

Hiện trường tức khắc trở nên hỗn loạn.

Trương Thuần hoàn hồn, lập tức muốn nhảy vào trong nước. Chỉ là bên cạnh đã có người khác nhanh chân hơn anh ta, Cố Tùy nới lỏng cổ áo sơ mi rồi nhảy vào trong nước. Áo sơ mi ướt lập tức dán sát ở trên người, anh vùi đầu vào trong nước, một tay ôm lấy eo Hứa Khuynh, bế người đi lên bờ.

Hứa Khuynh bị uống mấy ngụm nước, dưới chân còn bị chuột rút.

Cô ho lên mấy tiếng, quét mắt nhìn qua Cố Tùy.

Cố Tùy trực tiếp ấn cô xuống bên cạnh bể bơi, thanh âm trầm thấp, vẻ mặt trào phúng nhìn cô: “Còn không có quan hệ?”

Hứa Khuynh ho đến lợi hại.

Cô cố nén cảm giác khó chịu, mấp máy môi.

“Anh quản được chắc?”

Cố Tùy híp mắt, cả khuôn mặt còn mang theo bọt nước, nhịn xuống xúc động muốn hôn cô, bế người đi lên bờ.

Những người khác lập tức vây xung quanh.

Tô Tuyết mang khăn lông khô qua, Cố Tùy nhận lấy, bao trên người Hứa Khuynh, sau đó cúi người bắt lấy chân cô, bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp vị trí bị chuột rút xuống tới tận mũi chân, vừa nhìn liền biết là người có kinh nghiệm phong phú.

Mọi người xung quanh thấy như thế, liền biết Hứa Khuynh sẽ không có chuyện gì lớn.

Công lao xuống nước cứu người của Trương Thuần bị đoạt mất.

Anh ta đi qua bên kia, bưng một ly cà phê nóng đến cho Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh đúng lúc cần đồ uống nóng nên lập tức nhận lấy. Cố Tùy nhấc mắt nhìn theo cô, lại liếc nhìn Trương Thuần một cái rồi mới thu hồi tầm mắt, tiếp tục công việc xoa bóp.

Hứa Khuynh mấp máy môi, cúi đầu nhìn người đàn ông này.

Cô nói: “Tôi cảm thấy đã không có việc gì rồi.”

Cố Tùy: “Em cảm thấy? Em mới vừa nãy còn nói không có quan hệ gì hết?”

Hứa Khuynh: “.....”

Lát sau, Cố Tùy thả lỏng chân Hứa Khuynh, anh đứng lên, áo sơ mi màu đen dán lên đường cong cơ bụng, anh đưa tay kéo Hứa Khuynh lên, nói: “Mau xem thử còn đau hay không.”

Hứa Khuynh đứng lên, giẫm chân, nói: “Không đau nữa, cảm ơn anh.”

Cố Tùy liếc nhìn cô một cái rồi ôm eo bế người lên. Cà phê trong lên Hứa Khuynh run run, Tô Tuyết nhanh chóng đến đón lấy. Lúc này, di động của Cố Tùy “bịch” một tiếng, rơi xuống trên ghế. Hứa Khuynh cúi đầu nhìn, lại kéo cánh tay Cố Tùy: “Điện thoại của anh kìa, là Ngô Thiến gọi tới.”

Cơ bắp trên cánh tay Cố Tùy chợt căng cứng.

Anh nhìn sang trợ lý Trần: “Nghe đi, nói với cô ấy tôi không rảnh.”

Kết quả.

Di động vẫn không chịu ngừng, còn nhận được thêm hai tin nhắn Wechat. Hứa Khuynh liếc nhìn một cái rồi thu hồi tầm mắt, nói: “Anh vẫn là nên nhìn xem đi, Trần Giai Dao gửi Wechat cho anh đấy.”

Nói xong.

Cô liền giãy nảy muốn tránh ra.

Cánh tay Cố Tùy càng dùng sức ôm chặt cô, đôi mắt nhìn cô chăm chú rồi nói với trợ lý Trần: “Tắt máy.”

Giống như là đang muốn chứng minh cái gì với cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.