Ẩn Hôn

Chương 17: Chương 17




Bầu không khí bỗng nhưng trệ lại, cả đám người đứng im bất động như bị đóng đinh. Hứa Khuynh chống một tay lên lưng ghế sô pha ngồi dậy, tay còn lại đẩy mạnh bả vai Cố Tùy.

Cố Tùy chủ động tránh ra, xuyên qua thấu kính nhìn cô.

Hứa Khuynh: “Cút.”

Cố Tùy bất động vài giây nhưng lúc này cũng không thích hợp tiếp tục dây dưa. Anh đứng lên, ngồi xuống ghế sô pha đơn sau đó tháo mắt kính gọng vàng xuống.

Hình dáng khuôn mặt càng thêm rõ ràng.

Những người khác ở hiện trường sôi nổi nhìn nhau. Hứa Khuynh nhìn Trình Tầm bên kia, anh ta dựa cả người vào sô pha trông không có chút tinh thần.

Hứa Khuynh: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Cố Tùy khẽ nâng cằm, đôi mắt lạnh lùng mà nhìn Trình Tầm.

“Hắn ta muốn hôn em.”

Trình Tầm tức khắc ôm đầu.

Hứa Khuynh sửng sốt, cô có chút kinh ngạc nhưng vẫn quay đầu nhìn Cố Tùy sau đó trầm mặc hỏi lại: “Anh thì tốt hơn được bao nhiêu?”

Cố Tùy suy nghĩ.

Anh híp mắt: “Bà xã?”

Những người ở hiện trường rối rít hít sâu một ngụm khí. Lâm Hồ là người đầu tiên bình tĩnh lại, anh ta sửa sang áo ngủ, hỏi: “Đây là... đã xảy ra chuyện gì?”

Tề Giai Giai thấy Lâm Hồ đã lên tiếng nói chuyện, cũng chần chờ, cẩn thận mà nhìn Cố Tùy: “Lúc nãy... lúc nãy Hứa Khuynh gọi anh là gì?”

“Cố Tùy.”

Cố Tùy tiếp lời.

Tề Giai Giai: “Nhà đầu tư bí ẩn của Lăng Thịnh?!”

Lâm Hồ cũng ngây người.

Cố Tùy: “Tôi đến đây vì Hứa Khuynh.”

Trần Giai Dao theo bản năng mà nhìn Hứa Khuynh, cô ta có chút khó có thể chấp nhận. Vốn dĩ bản thân đã có dự tính trước, cô ta cho rằng cuối cùng chính mình sẽ chọn Cố Hành hoặc được Cố Hành chọn. Không nghĩ tới... giữa đường lại xuất hiện một Hứa Khuynh.

Trần Giai Dao lại theo phản xạ mà nhìn Cố Tùy.

Cố Tùy cũng không thèm nhìn cô ta.

Ngón tay anh xoa giữa mi tâm, ngẫu nhiên nhìn về phía Hứa Khuynh.

Trần Giai Dao cắn môi dưới, lẩm bẩm nói: “May mắn là tổ quay phim đã tan làm.”

Bằng không tất cả người xem đều sẽ cảm thấy cô ta tự mình đa tình. Tề Giai Giai rất nhanh cũng phản ứng lại: “Đúng vậy, may mắn là tổ quay phim đã tan làm, nếu không....”

Toàn bộ giới giải trí đều đến xem kịch hay. Nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.

Ngược lại chỉ có Lâm Hoan và Hoàng Miểu là an toàn, hai người bọn họ tự tạo thành CP. Khả năng sau khi tiết mục kết thúc, hai người bọn họ có thể thành một đôi.

||||| Truyện đề cử: Ngoài Vùng Kiểm Soát |||||

Lâm Hoan và Hoàng Miểu đặt đồ ngọt trên bàn. Lâm Hoan nhìn Hứa Khuynh: “Hứa Khuynh, ăn chút đồ ngọt đi. Khi nãy khẳng định là do tụt huyết áp.”

Hứa Khuynh bây giờ đã tỉnh táo hơn chút.

Cô gật đầu: “Cảm ơn.”

Cô buông chân xuống muốn đi lấy đồ ngọt.

Cố Tùy duỗi tay bưng chén, bọn họ làm món bí đỏ chưng sữa. Anh múc một muỗng đưa tới trước mặt Hứa Khuynh.

Anh nói: “Có giận dỗi cũng phải ăn.”

Hứa Khuynh nhìn anh.

Không thèm há mồm.

Trình Tầm trộm hôn cô là không đúng.

Nhưng mà Cố Tùy tức giận cũng không đúng.

Anh ta không có tư cách.

Cố Tùy đối diện với ánh mắt của cô.

“Thôi được.”

Anh thả muỗng vào lại trong chén rồi để xuống bàn. Tề Giai Giai thấy vậy thì tranh thủ thời gian tiến đến giải vây. Cô chen qua chỗ Trình Tầm đến ngồi bên cạnh Hứa Khuynh, nói: “Để tôi đút cô.”

Nói xong.

Liền bưng chén lên.

Hứa Khuynh duỗi tay cầm lấy cái chén: “Không cần. Tôi tự mình làm được.”

Đầu óc có chút loạn.

Xác thực cũng cần chút đồ ăn làm ấm dạ dày.

Trình Tầm ngồi ở bên đó từ đầu đến giờ không dám hé răng nói nửa lời bỗng ngồi thẳng người, xoa trán, nghiêng đầu hỏi Cố Tùy: “Cố tổng, anh nói anh vì Hứa Khuynh mới đến đây? Hai người rốt cuộc có quan hệ gì?”

Mặc dù trong lòng đã như tro tàn.

Hành động hôn trộm đó quả thật là không có đạo nghĩa, nhưng có một số việc anh ta cũng muốn làm rõ.

Cố Tùy bắt chéo hai chân ngồi nghe Trình Tầm chất vấn. Nghe xong thì buông thõng chân dài, khuỷu tay đặt ở đầu gối, đôi mắt mang theo uy hiếp mà nhìn Trình Tầm: “Cậu nói thử xem.”

Trình Tầm đang muốn nói chuyện.

Hứa Khuynh đặt chén xuống bàn.

“Cạch” một tiếng.

Ở trong phòng khách an tĩnh, âm thanh này trở nên vô cùng chói tai. Cố Tùy nghiêng đầu Hứa Khuynh, tinh thần thần của cô đã tốt hơn rất nhiều. Cô chỉnh trang đầu tóc, nghiêng đầu mà nhìn Cố Tùy.

Khí thế tỏa ra trên người Cố Tùy vô cùng cường thịnh.

Hứa Khuynh cũng dùng khí thế đáp trả, một chút cũng không chịu thua.

Cô bất ngờ hỏi lại: “Anh muốn nói như thế nào?”

Tròng mắt không di chuyển mà hỏi ngược lại.

Bạn tình?

Hoặc là bởi vì giao dịch mà lãnh chứng kết hôn?

Cố Tùy trầm mặc mà đối diện với ánh nhìn của cô. Thật lâu sau, anh siết chặt nắm đấm nhìn Hứa Khuynh, nói với những người khác, cũng là nói với Trình Tầm nói: “Chúng tôi đã ngủ với nhau.”

Những người khác trố mắt.

Ngây người.

Trình Tầm quả thực không dám tin tưởng.

Hứa Khuynh híp mắt.

Nhìn Cố Tùy hồi lâu.

Cô cười, dựa người ra phía sau, nét mặt tiêu sái: “Ừ, phải. Quả thật đã ngủ qua.”

Trừ cái này ra, những thứ khác đều không có quan hệ. Nhưng mà những người khác ở hiện trường cũng quá bất ngờ rồi. Ngủ qua? Quan hệ như vậy khẳng định thân mật hơn những người khác nhiều. Cái này phải nói như thế nào đây chứ.

Lâm Hồ xoa xoa trán, có chút suy sụp: “Khó trách tôi cứ luôn cảm thấy bầu không khí giữa hai người các người khi ở chung cứ có gì đó không đúng.”

Cái loại ái muội mờ ám này, thì ra giác quan thứ sáu của anh ta đã đúng.

Lời này vừa nói ra, đối với Trình Tầm và Trần Giai Dao lại là cú đả kích trí mạng, ôm bao nhiêu hi vọng đã bị câu nói đó đánh vỡ hết.

Cố Tùy lấy di động ra gọi cho tổ chế tác cùng với đạo diễn, bảo bọn họ đến đây một chuyến.

Mười lăm phút sau.

Phòng pha lê chật kín người.

Ngoài ý muốn mà ngồi đây thương lượng kế hoạch quay chụp tiếp theo. Cố Tùy không có tham gia, cũng không cần thiết tham gia. Anh đi ra bên ngoài, ngồi trên ghế dài ngoài hành lang mà hút thuốc.

Từ lúc bắt đầu bước chân vào thị trường tư bản.

Cố Tùy chưa từng xúc động đến như thế.

Anh rũ mắt nhìn di động.

Ngô Thiến: Cố Tùy, anh nói với tổ tiết mục một tiếng, em cũng muốn tham gia.

Ngô Thiến: Cố Tùy, trả lời em đi chứ!?

Ngô Thiến: Cố Tùy!!

Đầu ngón tay thon dài ấn tắt màn hình. Anh đứng lên, trên môi cắn điếu thuốc, tay cắm ở túi quần, đôi mắt nhìn cô gái đang ngồi trên chiếc ghế sô pha dài bên trong.

*

Tổ tiết mục không phải đồ ngốc. Cố Tùy đột nhiên liên hệ với bọn họ, khẳng định là có mục đích, cả đám đều nhất trí cho rằng người kia không chỉ đơn giản là đến đây dạo chơi. May mắn là buổi tối hôm nay vừa vặn đã tan làm, nếu như còn người ở lại quay chụp thì không biết có thể xảy ra chuyện gì nữa.

Tiết mục mùa này chỉ còn vỏn vẹn ba tập nữa là kết thúc.

Mặc kệ hiện giờ quan hệ đã loạn hết cả lên thì cũng đã sắp quay chụp xong, hơn nữa cũng đã kí hợp đồng bảo mật tuyệt đối. Dù gì thì sau lưng người ta cũng là tư bản.

Có tiết mục tổ an bài nên những người khác cũng an tâm hơn một chút.

Mất mát thì mất mát, vẫn phải lấy đại cục làm trọng.

Tổ tiết mục đã xử lý xong xuôi, vài người đứng dậy ra về. Nhà chế tác theo bản năng mà liếc nhìn Hứa Khuynh. Có thể làm tư bản đại nhân tự mình vì cô mà an bài kết cục, không biết về sau Hứa Khuynh sẽ phát triển ra sao. Sẽ là hoa quỳnh nở trong một đêm, tương lai đứng trên đỉnh cao? Nhưng nói tóm lại, tổ tiết mục hôm nay cũng không dám nhìn Hứa Khuynh bằng con mắt bình thường nữa.

“Hứa Khuynh, cô mau nghỉ ngơi sớm đi. Chú ý đừng để vết thương dính nước.” Người chế tác ôn nhu dặn dò. Hứa Khuynh gật đầu: “Được. Cảm ơn.”

Chế tác nói xong thì cùng với những người khác ra về.

Khi đi tới cửa lại gặp phải Cố Tùy đang đứng ở hành lang. Nhà chế tác gật đầu với Cố Tùy, đầu ngón tay Cố Tùy kẹp điếu thuốc, nghiêng đầu liếc nhìn bọn họ: “Vất vả rồi.”

Người chế tác: “Vâng.”

Cô ta đương nhiên sẽ không nói không có việc gì, tổ tiết mục còn muốn bán mạng vì ngài bất kể có lợi ích hay không. Điều này cũng tương đương với trao một cái ân tình.

*

Tổ tiết mục đi rồi.

Mấy người thở phào một hơi, lười nhác mà vươn vai. Lâm Hồ nói: “Mọi người nghỉ ngơi sớm đi, đêm nay cực khổ rồi.”

Trình Tầm muốn nói lại thôi, chỉ liếc nhìn Hứa Khuynh. Tề Giai Giai kéo tay Hứa Khuynh: “Đi thôi, chúng ta cùng nhau đi lên.”

Hứa Khuynh đứng lên, ngáp một cái, chuẩn bị đi theo Tề Giai Giai thì đụng Cố Tùy từ bên ngoài tiến vào.

Cố Tùy: “Có cần tôi ôm em lên?”

Tề Giai Giai đẩy tay Hứa Khuynh ý bảo cô đồng ý.

Hứa Khuynh bắt lấy tay Tề Giai Giai.

Cô lạnh nhạt mà nói: “Không cần.”

Nói xong.

Cô lôi kéo Tề Giai Giai bước lên bậc thang. Tề Giai Giai chạy nhanh đuổi theo, hai người lên cầu thang. Tề Giai Giai nhìn khuôn mặt bình tĩnh không gợn sóng của Hứa Khuynh.

Cô nói: “Thật không nghĩ tới nha.”

Hứa Khuynh: “Không nghĩ tới cái gì?”

Tề Giai Giai: “Cô không nghĩ tới nếu như fan hâm mộ biết chuyện, CP của cô và...”

Vừa lúc đến lầu hai thì phía sau truyền đến bước chân của Trần Giai Dao. Cô ta nhìn Hứa Khuynh và Tề Giai Giai còn chưa vào phòng, tầm mắt lại quét trên người Hứa Khuynh, liếc mắt một cái sau đó mở cửa phòng đi vào.

Tề Giai Giai hết nhìn Trần Giai Dao nhìn Hứa Khuynh: “Nhìn thấy không, cô ta lập tức thay đổi thái độ với cô.”

Hứa Khuynh mở cửa phòng, nói: “Cô gái ngây thơ.”

Nói xong câu này thì không nói thêm gì nữa, xoay người đóng cửa phòng. Tề Giai Giai thấy Hứa Khuynh đã đi vào phòng thì cũng trở về phòng mình. Đêm nay xác định là một đêm không ngủ.

Hứa Khuynh đi tắm rửa.

Vết thương trên chân không thể bị dính nước nên được cô dùng băng gạc quấn lại. Tắm rửa xong xuôi ra tới, cô ngồi trên mép giường sấy tóc, vừa cầm lấy điện thoại thì nhìn thấy nhận được một loạt tin nhắn.

Trình Tầm: Hứa Khuynh, thực sự xin lỗi.

Trình Tầm: Lúc ấy tôi bị ma quỷ che mắt, nhìn thấy cô đang ngủ say, tôi...

Trình Tầm: Có lẽ cô không biết nhưng từ lúc diễn chung bộ phim đầu tiên tôi đã cảm thấy rung động với cô.

Trình Tầm: Tôi không nghĩ tới, cô cùng Cố Tùy lại có liên quan với nhau.

Hứa Khuynh: Anh không cần suy nghĩ quá nhiều, hoàn thành tiết mục cho tốt thôi là được.

Trình Tầm bên kia vẫn luôn gõ chữ nhưng lại không dám gửi đi. Hứa Khuynh liền trực tiếp thoát ra ngoài, lại nhìn thấy tin nhắn Cố Tùy gửi đến.

Cô liếc mắt nhìn tiếp đó nhấp vào xem.

Cố Tùy: Coi chừng miệng vết thương dính nước.

Hứa Khuynh: Anh chơi đủ chưa?

Một câu biểu lộ tức giận gửi đi.

Cố Tùy bên kia không nhắn lại.

Có lẽ cho đến tận bây giờ anh cũng không lí giải được hành vi của bản thân. Người phụ nữ lãnh chứng kết hôn với anh năm đó chỉ đơn giản là một cô gái xinh đẹp đáng thương.

Nhưng mà đêm ở nhà đó.

Cũng là do anh nhất thời nổi hứng, mà cô lại chịu phối hợp. Hai người có thể tùy ý mà lăn lộn, chơi đùa lẫn nhau, đôi bên đều vui vẻ, cũng khá tốt. Nhưng tuyệt đối không đạt tới cảnh giới có thể khiến anh xúc động như ban nãy.

Hứa Khuynh cất di động liền nằm xuống nghỉ ngơi.

Hứa Khuynh ngủ ngon hơn những người khác rất nhiều. Ngày tiếp theo tỉnh lại, thay quần áo, mở khăn che camera. Một ngày quay chụp mới lại bắt đầu.

Cô rửa mặt xong, một tay chỉnh trang đầu tóc, tay còn lại thì mở cửa.

Đúng lúc.

Lại đụng phải Trần Giai Dao.

Trần Giai Dao ngủ không được ngon, phấn nền dày cũng không che hết quầng thâm mắt.

Hứa Khuynh sửng sốt: “Sớm.”

Trần Giai Dao mấp máy môi: “Sớm.”

Hai người cùng đi xuống cầu thang, Trần Giai Dao thỉnh thoảng lại nhìn sang Hứa Khuynh. Hứa Khuynh suy nghĩ một hồi rồi hỏi: “Bữa sáng cô muốn ăn gì? Chúng ta làm sandwich được chứ?”

Trần Giai Dao lập tức trả lời: “Được, để tôi giúp cô.”

Hứa Khuynh nhìn cô ta, khẽ mỉm cười: “Được.”

Vì thế, hai người đến phòng bếp. Hứa Khuynh đến tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn, Trần Giai Dao chuẩn bị nồi chảo, hai người hợp tác ăn ý.

Hứa Khuynh nói: “Hồi còn đi học tôi thường thích mua loại sandwich đơn giản ở cửa tiệm nhỏ, lúc ấy bên trong chỉ có một miếng thịt mỏng cùng một ít cà chua và xà lách, cắn một miếng chỉ thấy toàn vị cà chua.”

Trần Giai Dao: “Tôi thì thích ăn lẩu Oden.”

Hứa Khuynh: “Ừ, món này cũng không tồi.”

Trần Giai Dao đang muốn nói lại thôi, tầm mắt đột nhiên chuyển hướng. Hứa Khuynh nhìn theo tầm mắt của cô ta thì đối diện với ánh mắt của người đàn ông ở cửa. Cố Tùy mặc áo sơ mi đen cùng quần dài, đeo kính gọng vàng, đuôi lông mày hơi nhếch lên nhìn Hứa Khuynh: “Tôi trở về Lê Thành.”

Hứa Khuynh gật đầu: “Được đó.”

Cố Tùy bước đến trước mặt Hứa, cúi đầu nhìn cô.

Vài giây sau.

Duỗi tay.

Hứa Khuynh sửng sốt.

Đầu ngón tay thon dài của người đàn ông dừng trên đỉnh cô, nhặt lấy đám lông bằng nhung màu trắng. Giọng nói anh trầm thấp: “Lông thú bông?”

Hứa Khuynh: “Chắc vậy.”

Trong phòng cô có rất nhiều thú bông.

Cố Tùy gật gật đầu.

Ném đám lông thú bông kia đi.

“Vứt rồi.”

Hứa Khuynh: “Cảm ơn.”

Cố Tùy liếc nhìn cô một cái, không nói thêm nữa liền xoay người bước đi. Trong lòng Trần Giai Dao lập tức hốt hoảng, cô ta theo bản năng mà tiến lên mấy bước nhưng lại chần chờ nhìn về phía Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh đứng phía sau nói: “Muốn đuổi theo thì cứ đuổi theo đi. Đừng để cho bản thân phải tiếc nuối.”

Trần Giai Dao sửng sốt.

Cô nhìn qua Hứa Khuynh.

Sau đó lập tức đuổi theo.

Cố Tùy đi tới gần cửa thì nghe được mấy lời Hứa Khuynh nói, anh không bước tiếp nữa, tay cắm ở túi quần đứng yên tại chỗ.

Trần Giai Dao đi đến chỗ Cố Tùy, cầm lấy di động ra hỏi: “Chúng ta add Wechat được không?”

Cố Tùy nghiêng đầu nhìn cô ta.

Vẻ mặt Trần Giai Dao có chút thấp thỏm, khẩn trương.

Đột nhiên khóe môi Cố Tùy hơi cong lên, tùy ý lấy di động ra đưa cho Trần Giai Dao.

Trần Giai Dao lập tức quét mã.

Đinh! Đã thêm bạn bè.

Trần Giai Dao vô cùng kích động, muốn nói thêm mấy lời với Cố Tùy.

Cố Tùy lại nhìn di động, không chút biểu tình mà ấn tắt màn hình. Tiếp theo đi đến chỗ Hứa Khuynh, trực tiếp cúi đầu lấp kín môi cô. Hứa Khuynh sửng sốt, trong tay còn đang cầm trứng gà, thiếu chút nữa là bóp nát.

Cố Tùy bước đến phía trước, ôm cả người cô lên bệ bếp.

Ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi luồn lách chui vào.

Tay cầm trứng gà của Hứa Khuynh chấn động mạnh, nhưng cũng không dám buông ra, chung quy là không được lãng phí lương thực.

Trần Giai Dao ngơ ngác mà nhìn một màn này.

Cảm thấy vừa mới thêm WeChat cũng trở nên lạnh lẽo, không còn thơm nữa.

Tổ quay chụp ở cách đó không xa, giác quan thứ sáu vô cùng nhạy bén, vừa thấy Cố Tùy đi đến chỗ Hứa Khuynh đã lập tức hiểu ý mà chuyển máy quay đến hướng phòng khách.

“Ở Lê Thành chờ em.”

Nói xong.

Cố Tùy rời đi.

Hứa Khuynh híp mắt: “Đồ chó.”

Cố Tùy lại phảng phất như không có nghe thấy, chỉ để một bóng dáng cao lớn. Hứa Khuynh đặt trứng gà xuống, lau lau khóe môi. Trần Giai Dao lúc này mới chậm rãi đi đến chỗ Hứa Khuynh.

Cô ta rốt cuộc cũng há miệng thở dốc: “Khuynh Khuynh.”

Hứa Khuynh nhìn Trần Giai Dao, thành khẩn mà nói: “Giai Dao, hết thảy những mối quan hệ không dựa trên cơ sở tình cảm cuối cùng cũng sẽ chỉ trở thành như người qua đường.”

Trần Giai Dao có chút không hiểu.

Nhưng vẫn có chút khổ sở.

Hứa Khuynh cũng không giải thích nhiều.

Không cần thiết.

Có điều Cố Tùy chịu thêm Wechat với Trần Giai Dao, cho thấy anh ta đối với Trần Giai Dao không phải là hoàn toàn không có ý gì.

Mà kiểu đàn ông giống như Cố Tùy, dù có xấu xa hơn nữa cũng có phụ nữ muốn thử đến gần anh ta một lần.

*

Trễ hơn chút, Trình Tầm, Lâm Hồ, Lâm Hoan, Hoàng Miểu cùng với Tề Giai Giai rời giường thì mới biết được Cố Tùy đã rời khỏi. Việc này tương đương với tiết mục lúc này bị thiếu mất một người.

Mà phần lớn người xem cũng kinh hãi không kém.

【 Hả? Cố hành rời đi? A a a a về sau tôi đây không còn được nhìn người đẹp trai như vậy nữa!! 】

【 Trời ơi là trời, tôi khổ sở quá. 】

【 Trần Giai Dao chắc chắn cũng rất khổ sở đi. 】

【 A a a a a a a a a a a. Có điều mấy người không thấy sao, bầu không khí giữa Hứa Khuynh với Trình Tầm thay đổi, có cái gì đó kì quái!? 】

【 Mấy người không nhìn lầm đâu, thật sự có cái gì đó thay đổi. Hứa Khuynh bây giờ ở cùng Trần Giai Dao nhiều hơn, hoặc chính là cùng Tề Giai Giai làm việc. 】

【 Hứa Khuynh cãi nhau với Trình Tầm sao? A a a a fan CP tôi đau lòng quá!! 】

【 Nghe nói là bởi vì người trong lòng của Hứa Khuynh. Trình Tầm không phải là người trong lòng của Hứa Khuynh, cũng không biết người đó rốt cuộc là ai. 】

【 Khuynh Khuynh của chúng tôi mãi mãi xinh đẹp nhất. Không có cái CP này với Trình Tầm buộc chặt vẫn xinh đẹp như cũ. Đẹp nhất! Đẹp nhất! Đẹp nhất! Ai cũng không thể chối cãi! 】

【 Lần trước tôi đã nói qua, Trình Tầm luôn không bảo vệ được cho Hứa Khuynh, bọn họ không thích hợp, không thích hợp đâu. Tôi ngược lại cảm thấy Cố Hành thích hợp với Hứa Khuynh hơn. 】

【 Con mẹ nó, tiết mục này bị sao vậy? Cố Hành rời khỏi cũng thôi đi, Tầm Khuynh CP cũng cởi trói luôn? Đậu mé vãi thật!! 】

【 Trái tim mong manh của fan CP vỡ vụng rơi đầy đất... 】

【 Tầm Khuynh không rải đường thì tất cả cũng không còn ngọt nữa huhuhuhu. 】

【 Có cảm giác thiếu Cố Hành thì cái tiết mục này cũng không còn hay nữa... 】

【 Cứu mạng! Chẳng lẽ ở đây chỉ có mình tôi cắn được một CP khác sao? Nhìn Lâm Hoan với Hoàng Miểu lén lút đụng đụng chạm chạm kìa, a a a a a ngọt quá đi!!! 】

【 Hôm nay Miểu Hoan CP ở đây ăn tết, Tầm Khuynh CP ở đây thất tình. 】

Lại qua thêm một ngày, tiết mục cuối cùng cũng chờ được đến tập cuối. Hứa Khuynh không thể không rời khỏi phòng pha lê, trở về Lê Thành đi thử vai trong《 Cổ thần 》.

Về đến Lê Thành đã hơn 3 giờ chiều.

Thời tiết Lê Thành có chút âm u.

Hứa khuynh gọi điện thoại cho Tô Tuyết.

“Chị tới chưa?”

Tô Tuyết ở bên kia ấp úng nói: “Khuynh à. Chuyện là... Hôm nay là đại hội cổ đông của công ty... Cố Tùy đột nhiên xuất hiện... Sau đó anh ta bảo sẽ đi đón em.”

Hứa Khuynh híp mắt.

Đang muốn nói chuyện.

Một chiếc Bentley màu đen dừng trước mặt Hứa Khuynh. Cửa sổ xe hạ xuống, Cố Tùy ngồi ở ghế sau nâng mắt nhìn cô: “Lên xe.”

Hứa Khuynh mang khẩu trang cùng kính râm.

Vóc người cao gầy.

Cố Tùy: “Không nói gì thì để tôi ôm em lên xe.”

Hứa Khuynh “a” một tiếng.

Khom lưng ngồi xuống.

Phanh.

Cửa xe đóng lại.

Trợ lý Trần ở phía trước đưa một bó hoa hồng cho Cố Tùy. Cố Tùy nhận lấy rồi đưa cho Hứa Khuynh. Hứa Khuynh nhướng mày nhận lấy bó hoa, đưa lên mũi ngửi, hương hoa lan tỏa khắp khuôn mặt.

Cố Tùy liếc nhìn cô, ánh mắt ánh lên ý cười.

“Thích không?”

Hứa Khuynh: “Cũng được.”

Cố Tùy để trợ lý Trần lái xe.

Trợ lý Trần nắm bánh lái, khởi động xe.

Xe từ từ chạy trên đường lớn. Hứa Khuynh một tay ôm hoa, một tay cầm điện thoại xem lịch trình mà Tô Tuyết đã gửi. Cố Tùy cũng bận rộn ngồi ở bên cạnh xem văn kiện. Nhất thời trong buồng xe có chút tĩnh lặng.

Hơn hai mươi phút trôi qua.

Cố Tùy gỡ tai nghe bluetooth xuống đặt ở một bên.

Anh nhìn Hứa Khuynh, hỏi: “Buổi tối có thể cùng nhau ăn cơm không?”

Hứa Khuynh ngẩng mặt lên nhìn anh.

“Không được. Tôi còn có việc bận.”

Cố Tùy: “Thử vai nhiều nhất đến 6 giờ là kết thúc.”

Hứa Khuynh: “Rất bận.”

Cố Tùy híp mắt.

Hai người đối mặt mấy giây.

Hứa Khuynh: “Anh muốn theo đuổi tôi?”

Cố Tùy sửng sốt.

Vừa lúc đến địa điểm thử vai. Hứa Khuynh đẩy cửa đi ra ngoài. Mấy giây sau, cô khom lưng trở về, đặt bó hoa hồng ở chỗ mình vừa ngồi. Cô chống tay lên ghế, nhìn cặp mắt âm trầm của người đàn ông: “Để lại cho người cần nó hơn đi.”

Một bó hoa mà thôi.

Ai sẽ cần hơn chứ?

Chỉ là do cô không muốn mà thôi.

Cố Tùy chỉnh ống tay áo, môi mỏng mím chặt không đáp.

Hứa Khuynh: “Cảm hơn đã đưa tôi đến đây.”

Nói xong.

Phanh.

Cửa xe đóng lại.

Hứa Khuynh dẫm lên giày cao gót đi vào cao ốc, đến địa điểm thử vai trên tầng 12.

Vừa ra khỏi thang máy đã thấy được bảy tám nữ diễn viên.

Bọn họ cũng nhìn Hứa Khuynh.

Liên tục chào hỏi.

Gần đây tiết mục《 Chúng ta yêu nhau đi 》quả thật rất hot, nhiệt độ của Hứa Khuynh thẳng tắp một đường đi lên. Hơn nữa tối hôm qua Hứa Khuynh còn lên hot search, chủ đề vẫn là thảo luận về quan hệ hiện giờ của Hứa Khuynh với Trình Tầm.

Nếu mấy cô ta đã chào hỏi thì Hứa Khuynh cũng lễ phép đáp trả, trong giới này chính là như vậy.

Một khi có một chút nhiệt độ.

Người ta sẽ liền đối xử khác với mình.

“Hứa Khuynh tới chưa?” Trợ lý của Lâm đ*o diễn mở cửa hỏi.

Hứa Khuynh lập tức trả lời: “Tôi ở đây.”

Trợ lý đạo diễn nhìn cô, nói: “Mời vào.”

“Được.”

Lâm đ*o diễn ở bên trong, nhìn Hứa Khuynh đến thì gật đầu. Hứa Khuynh cũng gật đầu với ông ta.

Đạo diễn Lâm nói: “Tôi đã xem qua một đoạn thử vai ngắn của cô trong 《 Sau bức màn 》, quả thật không tồi.”

Hứa Khuynh: “Cảm ơn ngài đã cho tôi cơ hội.”

Đạo diễn: “Bắt đầu đi.”

*

Bentley màu đen ngừng tại chỗ, nhìn theo bóng dáng cao gầy kia đã tiến vào cao ốc. Trợ lý Trần ngồi ở ghế lái căng thẳng, ngay cả hô hấp cũng không dám quá mạnh.

Bó hoa hồng hôm nay là ông chủ cố ý dặn dò cậu ta chuẩn bị từ sớm.

Mà bây giờ tặng cũng không lấy.

Ông chủ còn bị Hứa Khuynh hỏi một câu không có cách gì trả lời?

Trợ lý Trần chần chờ, hỏi: “Ông chủ, sao vừa nãy ngài không trả lời Hứa Khuynh?”

“Trả lời như thế nào?”

Cố Tùy đảo mắt nhìn mắt trợ lý Trần.

Trợ lý Trần khẽ ho một tiếng: “Không phải ngài đang theo đuổi Hứa Khuynh sao?”

Cố Tùy bắt chéo đôi chân dài, đầu ngón tay đùa giỡn mấy cánh hoa hồng: “Là theo đuổi.”

“Thế.... Sao lại không nhân cơ hội mà biểu đạt?”

Cố Tùy: “Cô ấy không cho tôi cơ hội.”

Trợ lý Trần: “....”

Ngài còn tự biết cơ đấy.

Trợ lý suy nghĩ vài giây, đột nhiên nói: “Ngài có muốn đi xem một thứ không?”

Cố Tùy nhếch đuôi lông mày lên.

“Sao?”

“Đi thôi.” Trợ lý Trần nói xong thì lập tức khởi động xe. Xe phóng nhanh trên đại lộ, Cố Tùy rũ mắt thưởng thức bật lửa, cổ áo sơ mi hơi mở.

Trợ lý Trần nhìn ông chủ ở ghế sau.

Ông chủ tuy rằng không nói gì nhưng vẫn có thể nhìn ra anh ta có chút bực bội.

Xe đến Lăng Thịnh, hai người đi lên lầu. Cố Tùy đưa mắt nhìn trợ lý Trần.

Ngược lại muốn nhìn xem đó là thứ đồ vật gì.

Vừa ra khỏi thang máy.

Nhân viên công ty gặp ông chủ liền chào hỏi. Cố Tùy mở cửa văn phòng bước vào.

Trợ lý Trần lập tức đi cầm máy tính bảng đặt ở trước mặt sếp nhà mình. Cố Tùy kéo máy tính bảng lại gần, liếc mắt một cái liền nhận ra là bảng biểu của《 Chúng ta yêu nhau đi 》. Anh cũng nhìn thấy trên đó ghi phần chấm điểm khách mời sau khi sống chung hai ngày.

Nam khách mời chấm điểm nữ khách mời.

Nữ khách mời chấm điểm nam khách mời.

Cố Tùy lấy lại tinh thần, đầu ngón tay click mở bảng chấm điểm của bản thân.

Trần Giai Dao 8, Tề Giai Giai 8, Lâm Hoan 8, Hứa Khuynh 6.

Trợ lý Trần ho khan một tiếng.

Nhìn số điểm bản thân vừa chấm Hứa Khuynh.

Trong lòng Cố Tùy khẽ rung.

Sau đó liền mở phần chấm điểm của Hứa Khuynh.

Trình Tầm 9, Lâm Hồ 9, Hoàng Miểu 8, Cố Tùy 0.

Hai người đều cho đối phương điểm số thấp hơn những người còn lại.

Cố Tùy ném máy tính bảng xuống bàn.

Trợ lý Trần nhanh chóng cầm lấy máy tính bảng, ho khan một tiếng nhắc nhở: “Ông chủ, ngài chấm điểm Hứa Khuynh thế nào, Hứa Khuynh cũng chấm cho ngài như vậy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.