Ẩn Hôn

Chương 65: Chương 65: Nhào vào lồng ngực Cố Tùy hai lần




Edit: Sơn Tra

Trầm mặc vài giây, Hứa Khuynh nghiêm túc mà nhìn Cố lão gia tử, nói: “Ông nội, anh ấy rất tốt, cháu sẽ suy nghĩ lại.”

Cố lão gia tử nhìn biểu tình này của cô, vuốt ve chòm râu, nghĩ thầm, xem ra Cố Tùy vẫn là có tiến bộ. Lúc này, di động của Hứa Khuynh vang lên, là chị Tiêu gọi tới.

Xem ra La Tố thúc giục.

Hứa Khuynh lập tức cáo biệt cùng Cố lão gia tử: “Ông nội, cháu đi về trước.”

“Được, ông bảo tài xế đưa cháu về.” Cố lão gia tử đứng lên, nhờ giúp việc xách mấy hộp quà đi theo ra cửa, đi vào cửa, xe lái tới, Hứa Khuynh ngồi trên xe.

Cô đưa mắt nhìn Cố lão gia tử, vẫy tay tạm biệt ông cụ.

Cố lão gia tử gật đầu, vuốt ve chòm râu.

Nhìn xe lái đi, Hứa Khuynh nắm chặt di động, lại nghĩ, gần đây Cố Tùy không có nhắc lại vấn đề tiếp thu anh hay không, cũng không biết lúc nào sẽ hỏi lại.

Hứa Khuynh chuyển tầm mắt ra ngoài cửa sổ.

Hay là dứt khoát để chính mình mở miệng.

Đến bệnh viện.

Hứa Khuynh đi nộp lệ phí trước, sau đó lên lầu, đi đến cửa phòng bệnh, La Tố chống thân mình đứng ở mép giường, mẹ con bốn mắt nhìn nhau, Hứa Khuynh nở rộ ra một nụ cười, đuôi mắt ửng đỏ: “Mẹ, con bận rộn xong rồi.”

La Tố hoàn hồn.

Tiếp theo, muốn đi lại đây.

Nhưng mà bà vẫn cần có vật chống đỡ, Hứa Khuynh thấy thế, liền nhanh chóng tiến lên, đỡ lấy La Tố: “Mẹ, mẹ có thể tự mình đứng thẳng rồi sao?”

“Có thể chứ.... Chỉ là đứng không được lâu.” Nói chuyện cũng nhanh nhẹn hơn nhiều, Hứa Khuynh mãn nhãn vui sướng, cô cúi đầu đỡ La Tố đi vào vòng, Hứa Khuynh đột nhiên ôm lấy La Tố.

La Tố mỉm cười vỗ lên bả vai cô.

Chị Tiêu đi ra khỏi nhà vệ sinh, cầm theo một cái khăn lông, liếc mắt nhìn hai mẹ con, mỉm cười đi ra ban công. La Tố nhẹ nhàng không ngừng vỗ lên bả vai Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh thấp giọng nói: “Mẹ, sắp đến ngày giỗ của ba rồi.”

Lòng bàn tay La Tố dừng lại.

Bà lên tiếng.

“Ừ.”

Hứa Khuynh ngẩng đầu lên nhìn La Tố: “Lúc con đến thăm ba, nhất định sẽ nói tin tức này cho ông ấy.”

La Tố mỉm cười.

Đưa tay sờ lên khuôn mặt Hứa Khuynh: “Gầy rồi.”

Hứa Khuynh sờ sờ mặt: “Vẫn còn được.”

La Tố muốn qua đi giường bệnh bên kia ngồi, bà đứng không được lâu lắm. Hứa Khuynh nhanh tay đỡ bà đến mép giường, lại đỡ người dựa vào, sau đó nhận lấy khăn nóng của chị Tiêu lau lau tay. La Tố nhìn con gái, nói: “Ông nội của Cố Tùy… thường xuyên tới, ông cụ rất có tinh thần, còn cùng mẹ… tập phục hồi chức năng.”

Hứa Khuynh cảm thấy ấm lòng.

“Ông nội thật sự rất tốt.”

La Tố: “Mẹ rất vui.”

Hứa Khuynh nghiêng người ôm lấy La Tố.

“Ta cũng thực khai.”

Hai mẹ con lại tình cảm trong chốc lát. Chị Tiêu đến nhà ăn lấy đồ ăn trở về, ba người bắt đầu ăn cơm, La Tố đã dần có thể uống một ít canh thịt và thịt băm v.v, Hứa Khuynh múc cho La Tố một ít thịt băm để vào chén.

La Tố cũng múc trứng gà cho Hứa Khuynh.

Cơm nước xong xuôi.

Hứa Khuynh nhận được tài liệu do Tô Tuyết gửi đến, là hợp đồng mời tham gia 《 Hưu nhàn thời gian 》, Hứa Khuynh mở ra xem, tiết mục này năm nào cũng rất hot.

So với 《 Chúng ta yêu nhau đi 》 còn hot hơn, chủ yếu là chất lượng tốt, chủ đề là một nơi có thể làm bạn quên đi cuộc sống hối hả, xô bồ, 《 Hưu nhàn thời gian 》 năm nay, Hứa Khuynh là khách quý.

Tô Tuyết: Còn một khoảng thời gian nữa mới quay 《 Xuân đến 》, hơn nữa 《 Cổ thần 》 sẽ phát sóng vào tháng năm, cũng là thời gian tiết mục này phát sóng, có thể mang nhiệt độ, mặt khác cũng là thời điểm để fan hâm mộ hiểu em hơn, tiết mục này có rất nhiều tình cảm bộc bạch, chị cảm thấy rất thích hợp với em.

《 Hưu nhàn thời gian 》 rất giống một tiết mục tình cảm, không phải kiểu mưu mô, đấu đá mà là kể chuyện, lắng nghe, cũng là lúc để tâm hồn chúng ta được lắng đọng.

Tô Tuyết nói cũng đúng, cô cần một nền tảng để fan hâm mộ thấu hiểu mình nhiều hơn, cũng muốn chậm rãi tháo xuống cái mác xào CP.

Hứa Khuynh không có do dự, nhắn lại: Được, nhận đi.

Tô Tuyết: Ha ha, được rồi, vậy chi sẽ đi tìm họ làm hợp đồng, trong hai ngày tới sẽ đến thăm dì, thuận tiện để em kí tên.

Hứa Khuynh: Được.

Lần này Hứa Khuynh có thời gian ba ngày, cô vẫn luôn ở bên cạnh La Tố, chiều hôm nay, Tô Tuyết gửi tin nhắn đến, nói tạp chí Tinh Hách gửi thư mời.

Có một bữa tiệc thời thượng lúc bảy giờ rưỡi tối, mời Hứa Khuynh đến tham gia.

Tối hôm nay.

Hứa Khuynh trở về tiểu khu Hinh Nguyệt đổi lễ phục, Tô Tuyết mang theo Tiểu Lan đến trang điểm cho cô. Hứa Khuynh mặc một bộ váy hai dây ôm sát người, tóc dài uốn xoăn, trang điểm diễm lệ.

Ưu điểm trên người Hứa Khuynh đều không che giấu được.

Xe chạy một đường đến địa điểm diễn ra bữa tiệc.

Hứa Khuynh xuống xe, đèn flash xung quanh liền quét về phía bên này. Hứa Khuynh treo nụ cười trên khóe môi, bước lên thảm đỏ đi vào trong.

“A a a, Liêu Yên Nhiên tới rồi.”

“Giang Lâm Nhã cũng tới, thật là đẹp mà.”

“Tới rồi tới rồi, bọn họ tới rồi, a a a, Dương Đồng cũng tới kìa.”

Các phóng viên nghe thấy thanh âm, sôi nổi chuyển hướng đi chụp Liêu Yên Nhiên cùng Giang Lâm Nhã, Hứa Khuynh cũng có một ít fan, bọn họ nhìn thấy mấy phóng viên đối xử bên nặng bên nhẹ thì có chút tức giận, nhanh tay kéo chặt biểu ngữ.

Mặt trên.

« Khuynh Khuynh đẹp nhất, Khuynh Khuynh tuyệt nhất. »

Đi lên bậc thang, có rất nhiều người, phóng viên cũng đông nên phải xếp hàng. Hứa Khuynh thong thả ung dung mà đi lên, vừa định bước lên bậc thang thì bị fan của Liêu Yên Nhiên đụng trúng.

Hứa Khuynh chao đảo cả người.

Lúc này, một bàn tay to lớn bình tĩnh mà đỡ lấy eo cô. Hứa Khuynh vừa nghiêng đầu thì bắt gặp đôi mắt mang kính gọng vàng của Cố Tùy, anh thấp giọng nói: “Đêm nay em thật đẹp.”

Hứa Khuynh lập tức đứng vững, hỏi: “Sao anh lại tới đây?”

“Tới đây bàn chuyện.” Cố Tùy cũng thu hồi tay, cắm tay vào túi quần, theo dòng người đi vào bên trong. Bốn phía còn có rất nhiều đèn flash, người đàn ông đi bên người cô, thi thoảng lại duỗi tay ôm eo cô một chút để tránh bị người khác đụng vào.

Hứa Khuynh mím môi.

Loáng thoáng ngửi được mùi hương nước hoa quen thuộc trên người anh.

Bên tai ửng đỏ.

Trợ lý Trần cũng mang mắt kính đi bên cạnh bọn họ.

Cuối cùng thì tình hình chen lấn phía trước cũng được giải quyết, Liêu Yên Nhiên nhanh chóng dẫm lên giày cao gót đi vào bên trong, đoán chực bị chen chúc đến điên rồi, vẻ mặt cô ta có chút không hài lòng.

Giang Lâm Nhã thì bình tĩnh hơn nhiều.

Cô ta không biết nên nói cái gì với ai, quét mắt xung quanh liền nhìn thấy người đàn ông cao lớn mang kính gọng vàng bên cạnh Hứa Khuynh, anh ta đang nghe trợ lý bên cạnh nói chuyện.

Giang Lâm Nhã nhìn Cố Tùy thêm mấy lần, lúc này mới thu hồi tầm mắt.

Hứa Khuynh ở một bên đã trông thấy hết tất cả.

Cô nhướng mày.

Lúc lên bậc thang, lại không biết là bị ai đẩy một cái, Hứa Khuynh đột ngột ngã về hướng bên cạnh, trực tiếp nhào vào lòng ngực Cố Tùy, Cố Tùy lập tức duỗi tay ôm lấy cô.

Anh thấp giọng mỉm cười: “Em đêm nay thật sự là nhào vào trong lòng ngực anh nhiều lần.”

Hứa Khuynh: “Cút.”

Không có chút lực uy hiếp cút, nghe có cảm giác như làm nũng.

Cố Tùy thấp giọng cười.

Có điều sau khi lên bậc thang, anh liền mang theo trợ lý Trần đi đến hướng một cái thang máy khác. Hứa Khuynh đi thẳng vào đại sảnh, tiệc tối kiểu này, quy tụ toàn bộ mỹ nữ của giới giải trí, mỗi người đều thi nhau khoe sắc. Hứa Khuynh bước vào thì nhìn thấy Mạnh Oánh, sắc mặt Mạnh Oánh không quá tốt, vừa mới bị Dương Đồng chọc tức.

Cô nàng vẫy tay với Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh đi lên phía trước, ôm lấy bả vai Mạnh Oánh: “Xảy ra chuyện gì?”

Mạnh Oánh thấp giọng nói: “Chị xem bộ váy này của em đi, có giống của cô ta không? Lại nói em đụng hàng với cô ta.”

Hứa Khuynh cúi đầu nhìn, Mạnh Oánh mặc váy màu hạnh ôm sát người, vạt áo có viền lá sen, Dương Đồng bên kia lại mặc váy dài màu hạnh xẻ tà, dáng người cô ta cũng không bằng Mạnh Oánh, mặc như vậy nhưng đôi chân lại không đủ trắng.

Hứa Khuynh “chậc” một tiếng: “Có quỷ mới thấy giống, đêm nay chị mặc màu đen, nhiều người mặc màu đen như vậy, chị đều đụng hàng với tất cả bọn họ hay sao?”

Mạnh Oánh: “Cũng đúng.”

Hứa Khuynh: “Đi, qua bên kia ăn ăn uống uống.”

Mạnh Oánh: “Được.”

Hai chị em kéo tay nhau đi về phía bàn ăn bên kia, đều là những món đồ ngọt tinh xảo, hai người vừa ăn vừa nhìn ban tổ chức bên kia, Dương Đồng, Liêu Yên Nhiên, Giang Lâm Nhã, còn có bốn năm nữ nghệ sĩ tuyến hai, đứng ở đó nói chuyện phiếm với chủ biên tạp chí Tinh Hách, chủ biên chỉ lên lầu hai, cười nói: “Đêm nay có đại nhân vật ở đó.”

“Ai vậy?”

Chủ biên che miệng cười: “Vị lúc trước bị Lâm Mạn cọ nhiệt độ.”

“Cố Tùy?” Giang Lâm Nhã là người đầu tiên đoán được, tiếp theo những người khác nhìn về phía Liêu Yên Nhiên: “Cô gặp qua Cố Tùy chưa?”

Liêu Yên Nhiên lắc đầu: “Tôi làm sao có khả năng gặp qua anh ta, không phải nói không ai gặp qua anh ta sao, ngay cả tin tức về anh ta cũng không thấy mặt.”

“Anh ta có phải còn khá trẻ hay không?”

“Ừ, còn khá trẻ, nghe nói đặc biệt đẹp trai.”

“Ui, rất muốn gặp một lần.”

Chủ biên tấm tắc một tiếng: “Chờ lát nữa tôi đi lên, sẽ giúp mấy cô để ý một chút.”

“Ngài thật sự có thể đi lên?”

“Có thể chứ.” Chủ biên nói.

Mạnh Oánh quay đầu nhìn Hứa Khuynh, đụng nhẹ vào Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh đang ăn một quả anh đào.

Di động của cô vang lên.

Cô lấy ra khỏi túi xách, liếc nhìn một cái.

Cố Tùy: Muốn lên lầu hai không? Anh bảo trợ lý Trần đưa em lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.