Ẩn Hôn

Chương 79: Chương 79: Tới chịu đòn nhận tội




Edit: Sơn Tra

Chỉ trong chốc lát.

# Giấy hôn thú của Cố Tùy và Hứa Khuynh #

# Hứa Khuynh là Cố phu nhân #

Hai hot search bị đẩy lên đầu, phía sau còn có một chữ « bạo ».

Các fan điên cuồng thét chói tai.

【 A a a a a a a thật vậy chăng, thật vậy chăng??? 】

【 Sao lại có cảm giác hạnh phúc tới quá đột nhiên, @Trưởng nhóm antifan, mi tới đây nói gì đi nào, mau dùng mấy lời thô tục của mi mắng cho ta tỉnh ra đi, để ta nhận rõ hiện thực. 】

【 Tôi mẹ nó quá khiếp sợ, cho nên Hứa Khuynh đã kết hôn với Cố Tùy vào năm trước rồi hả? Vậy những kẻ đã mắng chửi cô ấy còn không mau đi chết đi. 】

【 A a a a a mị xĩu đây. 】

【 Hứa Khuynh là Cố phu nhân! 】

【 Là Cố phu nhân, mấy người lấy tư cách gì để mắng, mấy người không xứng. 】

【 Giấy hôn thú này là thật, cho nên chuyện Cố Tùy lúc trước là sao? Thể chế nội truy thê? 】

【 Hiển nhiên đúng vậy. 】

【 Chậc chậc, đám antifan cùng chủ Weibo đó sao còn không hé răng? Cười chết mị, lúc này đổi lại thành chúng ta cười chết. 】

【 Không phải các người kêu gào Cố Tùy cưới Hứa Khuynh sao, người ta không cần các người kêu, người ta đã sớm kết hôn, các người hiện tại còn muốn nói gì không @Trưởng nhóm antifan, tới đây, muốn nói cái gì thì nói đi. 】

【 Thật là người cười ta quá si cuồng, ta cười người nhìn không thấu mà, đoán chừng là Hứa Khuynh cũng lười phản ứng mấy người đó. 】

【 Lúc trước Hứa Khuynh đã nói đợi yêu đương sẽ nói cho chúng ta biết, nhưng không trực tiếp phủ nhận đã kết hôn, người ta rõ ràng là đang ở trong trạng thái hôn nhân mà. 】

【 Cười chết tui, đám antifan đâu hết rồi? Sao không thấy ai hết vậy? 】

Ngô Thiến run lên, chửi thề một tiếng, nhìn về phía Hứa Khuynh: “Hai người thật sự đã lấy giấy hôn thú sao?”

Hứa Khuynh sững sờ.

Giây tiếp theo, buông bút, đứng dậy về phòng.

Di động trên mặt bàn “tích tích tích” mà vang lên, cô cầm lên nhìn, Cố lão gia tử, Tô Tuyết, trợ lý Trần và Cố Tùy, bốn người đều có cuộc gọi nhỡ, Cố lão gia tử đang tiếp tục gọi, Hứa Khuynh bắt máy.

Đầu bên kia.

Cố gia tử hít sâu một hơi, thật cẩn thận nói: “Khuynh Khuynh?”

Hứa Khuynh: “Ông nội.”

“Cháu tức giận sao?” Giọng nói cứng rắn của ông cụ lúc này trở nên vô cùng suy yếu, như thể sợ Hứa Khuynh tung một cước đánh ra. Hứa Khuynh bật cười: “Cháu không tức giận, nhưng mà ông nội, ông có nói với Cố Tùy không?”

Cố gia tử “khụ khụ” vài tiếng, nói: “Còn chưa nói, không dám với nó.”

Hứa Khuynh cười cười: “Vâng.”

“Cháu không tức giận thì tốt, vậy ông cúp máy đây.”

“Vâng.”

Sau khi lão gia tử cúp máy, Hứa Khuynh gọi điện thoại cho Tô Tuyết, Tô Tuyết rất nhanh đã bắt máy, vừa mở miệng đã giống như sắp xỉu tới nơi: “Trời đất, em và Cố Tùy là tình huống gì đây, hai người đã thật sự lãnh chứng sao?”

Hứa Khuynh ngồi xuống giường thở dài: “Nói ra thì rất dài, nhưng đúng là ba năm trước bọn em đã lãnh chứng, trên pháp luật xác thực là vợ chồng.”

Tô Tuyết: “Chị trước tiên mặc kệ tiền căn hậu quả gì đó, chị hiện tại chỉ muốn xác nhận với em, hai người chính xác là vợ chồng đúng chứ?”

Hứa Khuynh: “Ừ.”

“Quá tốt, khó trách Cố lão gia tử thích em như vậy, thì ra là thế, tốt lắm, chị bên này đã biết nên xử lý như thế nào rồi.”

Hứa Khuynh cười: “Cảm ơn.”

Nói xong thì kết thúc cuộc gọi với Tô Tuyết, Hứa Khuynh liếc nhìn dãy số của Cố Tùy, theo sau không có phản ứng, đứng dậy đi ra ngoài. Lúc này, mọi người trong phòng khách đều nhìn Hứa Khuynh.

Trên khuôn mặt của Ngô Thiến đều là ý cười.

Ba mẹ Trần Tưởng hiện không có ở đây, đã đi ra ngoài chơi. Đàm Hoan cùng Lương Kiều liếc nhau, không giấu nổi nụ cười trên mặt, Đàm Hoan “chậc chậc” hai tiếng, ôm cánh tay Hứa Khuynh.

“Cô được đó, giấu đến rất kĩ nha, tôi còn nghĩ hôm nay sinh nhật mình sẽ được lên hot search, kết quả tốt rồi, hot search bị giấy hôn thú của cô và Cố tiên sinh bá chiếm.”

Hứa Khuynh cười: “Đừng trêu tôi nữa, đi mua thức ăn thôi, chuẩn bị thật tốt tiệc sinh nhật cho cô.”

“Trời ạ, đều đã như vậy rồi mà cô còn nhớ đến sinh nhật tôi, thật là được sủng ái mà lo sợ.” Ánh mắt Đàm Hoan toàn là ý cười, Hứa Khuynh “chậc” một tiếng, cầm lấy thực đơn trên bàn, nói: “Đi thôi, đừng quên chúng ta còn đang ghi hình.”

“Được, đi đi đi.” Đàm Hoan nói xong thì kéo Lương Kiều đuổi kịp Hứa Khuynh. Ngô Thiến đặt máy tính bảng qua một bên, nói: “Tôi cũng đi nữa.”

Chỉ có mình Giang Lâm Nhã còn ngồi trên sô pha, nhìn ba chữ “giấy hôn thú” xuất hiện trên màn hình máy tính bảng.

Sắc mặt đặc biệt khó coi.

Mãi cho đến khi cửa bị đẩy ra, Lương Kiều thăm dò gọi: “Lâm Nhã, vậy cô ở nhà thu xếp một chút, chờ chúng tôi trở về nha.”

Giang Lâm Nhã lúc này mới ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười khô khan: “À, được, đúng rồi, vị khách mời mới kia khi nào đến?”

“Chúng tôi đi đón là được rồi, cô cứ ở nhà đi.”

“À, được.”

Cạch.

Cửa đóng lại.

Nụ cười trên mặt Giang Lâm Nhã cũng biến mất, lúc này, ánh mặt trời chiếu tới bên kia, bên này tạo thành vùng tối, trông có chút âm u.

Vài phút sau.

Giang Lâm Nhã đứng dậy bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, còn mang găng tay chống bụi vào làm sạch thảm, di động của Hứa Khuynh để trên giường lúc này “tích tích tích” vang lên.

Giang Lâm Nhã đứng lên, tùy ý liếc mắt một cái.

Chỉ thấy ba cuộc gọi đến của Cố Tùy.

Còn có bốn năm tin nhắn WeChat.

Tối hôm qua Hứa Khuynh không cẩn thận đã sửa thiết lập.

Lúc này, trong bốn năm tin nhắn WeChat có một cái có thể nhìn thấy được.

Cố Tùy: Bà xã? Hửm? Em trả lời tin nhắn của anh đi, được không?

Ngữ khí kia.

Lộ ra cảm giác hèn mọn nồng đậm.

Giang Lâm Nhã:.....

*

Bốn người chia làm hai đường đi mua nguyên liệu nấu ăn hôm nay phải dùng, Đàm Hoan và Lương Kiều một nhóm, Hứa Khuynh và Ngô Thiến một nhóm, lúc này, Ngô Thiến ngược lại giống như đã biến thành khách mời thường trú.

Hai người bắt xe buýt đi một vòng thành phố tốn hết năm tệ, đi đến chợ bên cạnh tháp đồng hồ. Ngô Thiến kéo Hứa Khuynh, nói: “Tối nay chúng ta tự mình làm bánh kem sao?”

“Ừ, tự mình làm, không đủ tiền.”

“Chậc chậc, nghèo thật, nếu không tôi bỏ ra cho.”

Hứa Khuynh nghe ra được mùi tiền, cười hỏi Ngô Thiến: “Cô không phải đi làm sao?”

Ngô Thiến lắc đầu: “Không, tôi không cần đi làm, tôi không có việc gì liền mua cổ phiếu, lỗ tính cho ba tôi, thắng tính cho tôi, cho nên tôi vẫn có thể duy trì sinh hoạt.”

Hứa Khuynh: “... Thật giỏi.”

Cô bật cười.

Ngô Thiến cười tủm tỉm mà dựa lên người Hứa Khuynh, chỉ chốc lát sau, hai người xuống xe, trước tiên đến chợ mua đồ ăn, sau đó mới mua nguyên liệu làm bánh kem.

Bữa trưa ở bên ngoài tùy tiện giải quyết, buổi chiều hai người trở lại quán trọ. Đàm Hoan và Lương Kiều đã trở về trước, còn đón tiếp vị khách mời mới đế.

Khách mời mới là một tiểu ca ca cõng đàn ghita, cậu ta nói mình mở một quán cà phê trong thành phố cấp bốn.

Lớn lên rất đẹp trai.

Ngô Thiến cái cô gái này, hở chút đã đỏ mặt.

Hứa Khuynh mỉm cười đẩy cô nàng đi đón tiếp tiểu ca ca.

Ngô Thiến nghiêng đầu nói: “Tôi đỏ mặt vì cây đàn ghita của anh ấy, không phải vì bản thân anh ấy, tôi rất thích cây đàn của anh ấy, còn nữa, gặp qua mấy người đàn ông giống như Cố Tùy rồi, tôi dù có nhìn thấy ai cũng không thấy kinh diễm đâu.”

Hứa Khuynh nhướng mày.

“Có lý.” Người đàn ông như vậy xác thật là làm người ta kinh diễm.

Nói xong, quẹo vào phòng bếp, bắt đầu bận rộn.

Ba giờ rưỡi chiều, lúc mọi người đều đã nghỉ ngơi, hot search trên Weibo lại bạo, lần này lấy người tiêu dùng làm trung tâm, thậm chí Weibo V của tổ chức kinh tế tài chính lớn cũng đã chuyển phát. Tất cả công ty dưới danh nghĩa vị Tần đổng Hoan Nhan kia đều xảy ra chuyện, bao gồm cả công ty của con rể ông ta cũng gặp nạn.

Trốn thuế lậu thuế, công ty thực phẩm dưới danh nghĩa ông ta xảy ra chuyện, cả nhà của một người tiêu dùng sau khi ăn xong đều chết hết, nhưng tin tức này đã bị ém nhẹm hơn nửa năm, ngay sau đó tin tức ông ta nuôi bốn tiểu tam bên ngoài cũng bị lộ ra, toàn bộ tập đoàn lập tức bởi vì ông ta mà trở nên náo loạn, bất an.

Mấy cổ đông khác của Hoan Nhan không còn cách nào khác, sôi nổi bỏ phiếu tống cổ ông ta ra ngoài.

Tấm vé xem đấu bò trong tay ông ta nháy mắt mất đi hiệu quả.

Lăng Thịnh cũng muốn nhân cơ hội tống cổ thầy hướng dẫn của Tiêu Trọng ra ngoài, toàn bộ cổ đông Hoan Nhan lập tức được thay máu. Những tin tức này lập tức áp những hot search của giới giải trí xuống, chặt chẽ chiếm cứ vị trí cao, tiếp theo tin tức không ngừng truyền ra, nhà đầu tư nào đó rút vốn, tập đoàn nào đó hủy bỏ hợp tác với Tần đổng, v.v…

【 Đậu mé, của cải như vậy cũng dám mời chào Cố Tùy làm con rể? Cười chết tôi mất. 】

【 Thật là khủng khiếp mà, may mắn Cố Tùy cưới người thường Hứa Khuynh, nếu không sẽ phải ra hầu tòa. 】

Ngô Thiến ôm máy tính bảng đi vào phòng bếp, khiếp sợ mà nhìn Hứa Khuynh: “Mẹ nó, tôi đã nói đã lâu thế sao chưa thấy Cố Tùy đáp trả chuyện này, thì ra là ở chỗ này phóng ra đại chiêu.”

“Xử lý hết thảy nha.”

Hứa Khuynh đang làm bánh kem, sau khi nghe thấy thì dừng lại.

Xem ra người đàn ông này sớm đã có chuẩn bị, hai ngày này phỏng chừng bận đến điên rồi.

Có điều, xử lý rất tốt.

Buổi tối, cả đám người tụ tập trong sân quán trọ mừng sinh nhật Đàm Hoan, Đàm Hoan đã thay một bộ váy cotton màu trắng, rất có khí chất, hai tay chắp lại, nhắm mắt ước nguyện.

Nguyện vọng là: “Chỉ mong anh ấy luôn tốt.”

Mọi người đều không hỏi “anh ấy” ở đây là chỉ ai, Hứa Khuynh nhìn Đàm Hoan, nghĩ thầm Đàm Hoan cũng là người có chuyện xưa. Cả đám vừa ngồi ăn bánh kem vừa nói chuyện phiếm trước camera, ba mẹ của Trần Tưởng kể về những thăng trầm sóng gió của Trần gia.

Hứa Khuynh lúc này mới phát hiện, thì ra gia đình Trần Tưởng còn trải qua những chuyện như vậy.

Tan tiệc, sau khi thu dọn xong, mọi người trở về phòng.

Giang Lâm Nhã chui vào phòng tắm trước, Hứa Khuynh cầm mở di động, có rất nhiều thông báo, Cố Tùy chiếm hơn phân nửa, Trần Tưởng cũng gửi một tin nhắn Weibo.

Trần Tưởng: Ba mẹ tôi đến tham gia 《 Hưu nhàn thời gian 》 sao?

Hứa Khuynh: Ừ.

Trần Tưởng: Phiền cô chiếu cố bọn họ.

Hứa Lhuynh: Được.

Sau đó, Trần Tưởng cũng không trả lời nữa, Hứa Khuynh lúc này mới mở Wechat của Cố Tùy.

Cố Tùy: Bà xã, còn tức giận sao?

Cố Tùy: Anh nhớ em.

Hứa khuynh: Hừ.

Cố Tùy gửi voice chat, giọng nói trầm thấp, khàn khàn: “Cuối cùng em cũng chịu trả lời anh.”

Hứa Khuynh cũng gửi voice chat trả lời: “Anh cảm thấy anh đáng giá để em trả lời tin nhắn sao?”

Cố Tùy: “.....”

“Anh sai rồi.”

Hứa Khuynh: “Chậc.”

Cố Tùy: “.....”

Sau đó, Hứa Khuynh cũng không trả lời tiếp, Cố Tùy bên kia ngược lại cũng không nhắn nữa. Hứa Khuynh nhìn Giang Lâm Nhã từ phòng tắm đi ra, Giang Lâm Nhã lau tóc, nói: “Cô đi tắm đi, đúng rồi, cô xem di động chưa, cô có nhiều thông báo lắm đấy.”

Hứa Khuynh: “Xem rồi, cảm ơn.”

Nói xong, cũng cầm áo ngủ đi tắm rửa. Sau trận phong ba này, ngày hôm sau liền tương đối bình tĩnh, Weibo của Hứa Khuynh vẫn còn rất nhiều bình luận, muốn cô đăng Weibo đáp lại một chút.

Hứa Khuynh đối với chuyện giấy hôn thú bất ngờ bị đưa ra ánh sáng cũng không biết làm thế nào đáp lại. Chiều hôm nay phải tiễn ba mẹ Trần Tưởng đi, Lương Kiều đi ra ngoài đón tiếp khách mới.

Hứa Khuynh đang đọc sách cùng Ngô Thiến trong phòng khách, ôm gối ôm, nghe thấy chuông cửa vang, hai người cùng nhau ngẩng đầu, Lương Kiều vào cửa trước, phía sau là một người đàn ông cao lớn, người kia mang kính gọng vàng, mặc áo sơ mi đen cùng quần dài, trên cổ tay đeo đồng hồ.

Vừa vào cửa.

Cố Tùy buông hành lý, sửa sang lại cổ tay áo, đưa mắt nhìn Hứa Khuynh: “Anh tới chịu đòn nhận tội với em.”

Bịch.

Ngô Thiến từ trên sô pha ngã xuống.

Hứa Khuynh sửng sốt.

Cũng muốn từ trên sô pha đứng lên, kết quả lảo đảo một cái, Cố Tùy lập tức duỗi đỡ lấy.

Mà trên thảm.

Ngô Thiến: &#%$*&#¥©

Tôi thì sao!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.