Đêm đã về khuya. Vũ hội chuẩn bị vì vợ chồng tân hôn vẫn đang tiếp tục mà thi thể của chú rể đã lạnh ngắt. Rey nằm ngửa trên mặt đất, miệng vết thương trước ngực, máu tươi đã khô lại, đỏ sậm mất đi sự sống. Mắt hắn vẫn mở to dường như không thể tin được chuyện xảy ra trước khi chết, trong mắt tràn ngập kinh ngạc cùng sợ hãi. Máu từ vết thương chảy ra, chảy lan trên mặt đất, nhuộm đổ tấm thảm mùi máu tươi gay mũi. Đây là hiện trường mưu sát, thanh kiếm sáng lạnh vẫn còn vứt trên mặt đất, ke giết người thật lãnh khốc tàn nhẫn. nhưng xuyên qua màn lụa mềm mại, cảnh tượng trên giường lại vô cùng dâm mỹ.
Thân thể trắng noãn của thiếu nữ bị nam nhân áp dưới thân, giống như một chú sơn dương thuần khiết rơi vào tay ác ma. Nàng khắc chế tiếng rên rỉ, tay nắm chặt lấy drap giường dưới thân, cả khuôn mặt chôn trong chăn đệm, mông nhếch lên cao cao, eo nhỏ mềm mại cong xuống. một căn côn thịt thô to nóng như lửa không ngừng ra ra vào vào nơi miệng hoa huyệt của nàng, mỗi một lần rút ra, dâm thủy trong suốt lại vẩy lên bụng nam nhân. Mỗi lần sáp nhập, hai túi thịt ướt sũng ba một tiếng đánh lên da thịt thiếu nữ, trên mông nàng dấu tay đỏ tươi che kín da thịt vô cùng mê người.
“Ân… Ân… A…” Ở sâu trong nội tâm Diệp Huyên kháng cự lần giao hoan này nhưng thân thể đã sớm quen thuộc với Cesare. Ý thức được sự thật Rey đã bị Cesare giết chết, Diệp Huyên dường như sắp phát điên rồi. nàng liều mạng đánh lên người Cesare, lớn tiếng quát mắng Cesare cút ra ngoài, nhưng Cesare vẫn bất động, hắn giam cầm Diệp Huyên trong ngực mình, vừa kịch liệt hôn lên môi nàng, vừa vội vàng cở sạch quần áo trên người nàng. Khi côn thịt cắm vào trong hoa huyệt, hai người đều khắc chế không được mà rên rỉ một tiếng. Âm đạo vẫn còn khô khốc, vách tường mị thịt gắt gao cắn mút côn thịt, cảm giác quá mức sít sao khiến Cesare xém chút bắn tinh. Hắn đem hai chân Diệp Huyên đẩy ra, dùng tay vuốt ve huyệt khẩu cùng hoa châu của nàng: “Lily, thả lỏng một chút, ngươi thật chặt.”
“Ngươi buông ta ra, đi ra ngoài... Ngô... Đi ra ngoài...” Nhân lúc dh đang giãy giụa, Cesare dùng lưỡi xâm nhập miệng nàng, cuốn lấy cái lưỡi thơm tho không ngừng hôn. Diệp Huyên chỉ có thể phát ra âm thanh kháng cự mơ hồ, dưới sự tàn sát bừa bãi của nam nhân, chỉ bạc theo khóe miệng chảy xuống. Trong hoa huyệt côn thịt chậm rãi trừu sáp, nam nhân một tay đùa giỡn núm vú Diệp Huyên, tay kia thì nhéo lên tiểu hoa châu sưng đỏ, cái miệng nhỏ nhắn mở ra rồi khép lại, bắt đầu có dâm dịch phun ra.
Diệp Huyên cố gắng đè nén tiếng rên rỉ của bản thân, nhưng phản ứng trên thân thể muốn giấu cũng không được. Hoa huyệt càng ngày càng ẩm, mị thịt gắt gao cắn mút dương vật cứng rắn như thiếc, côn thịt không ngừng cọ xát bên trong huyệt thịt, dâm thủy chảy ra càng nhiều, khiến Cesare ra vào càng thêm dễ dàng. Động tác trừu sáp của nam nhân ngày càng nhanh, hạ thân hắn không ngừng va chạm lên da thịt thiếu nữ, tiếng nước phốc kỷ phốc kỷ vang lên bên tai không ngừng. Cả người Diệp Huyên như nhũn ra, bầu ngực cũng theo động tác của Cesare mà lay động không ngừng, núm vú run rẩy đứng thẳng, trông vừa đáng yêu cũng vừa đáng thương.
“A, không cần... Quá nhanh...” Tuy khối thân thể này bị Cesare dạy dỗ rất tốt, nhưng đã nửa năm rồi không làm, Cesare lại sáp vừa nhanh vừa sâu, nhiều lần đỉnh đến chỗ mẫn cảm, nàng quả thật không chịu nổi. Nhưng Cesare lại giống như cố ý tra tấn nàng, hắn đem đùi Diệp Huyên gác lên vai, cái miệng nhỏ bị banh rộng, gian nan phun ra nuốt vào thiết bổng của hắn. Hắn lại đỉnh một cái thật sâu, nàng duyên dáng hét lớn, một lần lại một lần, không ngừng cắm vào hoa tâm của nàng. Vào lúc từ trng hoa tâm phun ra lượng lớn dâm dịch, hắn hung hăng sáp vào miệng tử cung Diệp Huyên, đem cả quy đầu to lớn nhét vào.