Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Chương 221: Chương 221: Tây phương cung đình. Đẩy ngã thị vệ trưởng (13) (H)




“Ngươi thực bỏ được để hắn đi quân đội?” Đem văn kiện quan trọng xử lý xong, Antony lại không vội đi, mà nhíu mi hỏi.

Margaret đặt bút lông ngỗng lên bàn: “Chỉ là đi quân đội, cũng không phải đi chịu chết, có cái gì mà luyến tiếc.”

Ngoài miệng nói như vậy, Arthur bị điều vào Vương vệ quân đã nửa tháng, trong lòng nàng vẫn lo lắng không thôi. Vương vệ quân lệ thuộc trực tiếp vào vương thất, là lực lượng quân sự trung thành với quốc vương nhất, thống lĩnh Vương vệ quân công tước Kobey là phụ thân của Antony, bạn tri kỉ nhiều năm của Alexander đệ tam, để Arthur đi Vương vệ quân, là cách an toàn nhất cũng hiệu quả nhất để tấn chức.

Tuy rằng như thế, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, hơn nữa Vương quốc Kosse còn đang giao chiến cùng nước láng giềng vương quốc Menite, cho Arthur vào trong quân, cũng không phải mạ vàng, mà là phải đánh trận đao thật thương thật.

“Ngươi cũng thật sự nhọc lòng, “ Antony hiển nhiên có chút không hiểu, “Chẳng lẽ lần trước ta nóiphương pháp giải quyết không tốt? Cần gì phải để Arthur lên chiến trường, nếu có gì không hay xảy ra...”

“Tốt rồi”, Margaret cắt lời hắn, “Ngươi không nói chuyện không có ai bảo ngươi câm.” Trong lòng nàng khó chịu, ngữ khí còn chút không tốt. Nhìn như khó chịu vì Antony nói chuyện không kiêng kỵ gì, nhưng nàng biết, kỳ thực nàng khó chịu với chính bản thân mình.

Biết được công chúa điện hạ muốn để mình đi vào trong quân, Arthur không có nửa câu oán hận, thậm chí một câu vì sao cũng chưa hỏi. Nàng đã quen thấy nam nhân này luôn yên lặng tiếp nhận hết thảy mệnh lệnh của nàng, nhưng vẫn nhịn không được bởi vì trong lòng có mất hứng kỳ quái, rõ ràng muốn nói cho Arthur nguyên nhân mình yêu cầu, lại bởi vì nổi lên tính tình mà cái gì cũng chưa nói.

Arthur sẽ nghĩ sao đây? Ngoại nhân nhìn, đều sẽ cho rằng hắn thất sủng rồi. Sủng thần làm bạn với công chúa sắp mười năm bị ném vào quân đội, chẳng lẽ không phải ý nghĩa là nàng đã chán ghét Arthur?

“Được rồi được rồi, không có tên kia ở đây, ta xem tính tình ngươi càng ngày càng tệ, “ Antony nhún vai, “Mười ngày nữa Vương vệ quân sẽ thay người, Arthur có thể trở về nghỉ vài ngày.”

Tin tức này chắc là Antony nghe nói từ chỗ phụ thân, cực lực muốn vẫn duy trì bình tĩnh, nhưng thiếu nữ vẫn nhịn không được lộ ra ý cười. Sau đó trong mười ngày trong nàng cơ hồ đếm từng ngày trôi qua, lại vào ngày Arthur trở về đổi váy mới. Đợi trong phòng khách, chờ lại chờ, nàng bỗng nhiên nghĩ đến, nếu để Arthur nhìn thấy mình trịnh trọng như vậy, bộ dáng lại rực rỡ hẳn lên, chẳng phải để lộ ra mình rất nhớ hắn? không được, tuyệt đối không thể để tên kia đắc ý.

Công chúa điện hạ lại bốc lên tính tình kỳ quái, nàng vội vàng về phòng định thay vay áo, cố tình quần áo này là kiểu dáng mới nhất hiện đang lưu hành nhất ở vương đô, đai buộc phía sau lưng khó có thể kéo, đang lúc hai cái tay nhỏ bé lắc lắc chiến đấu cùng vạt áo, một thân hình lửa nóng mang theo hơi thở phong sương áp lên, cánh tay sắt gao gao ôm thắt lưng nàng.

“Điện hạ...” Nam nhân phát ra một tiếng gọi giống như thở dài, cắn vành tai thiếu nữ mềm mại dưới tóc mai, triền miên liếm hôn lên cổ, lưu lại từng vết hồng, cấp bách kéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, mút cái lưỡi thơm tho tha ra, đến gốc lưỡi căn cũng bị mút run lên, sau đó lại đẩy cái lưỡi trở về, xâm lược tiến vào trong miệng nhỏ, ăn nước ngọt trong miệng nàng.

Điện hạ, ta rất nhớ nàng, rất nhớ nàng... Từ một khắc bắt đầu rời khỏi hoàng cung đó, hắn không thể trốn khỏi rơi vào dày vò tưởng niệm. Rốt cục có thể đem kiều thiên hạ trước mắt ôm vào trong ngực, vội vàng và khát vọng thậm chí khiến Arthur không kịp thỉnh cầu thiếu nữ cho phép, đã nhiệt liệt hôn lên.

Còn Margaret từ lúc hắn hôn lên, một khắc đó đã mềm thành một bãi xuân thủy, rúc vào trong lòng nam nhân, mặc hắn muốn làm gì thì làm, dù động tác hắn mang theo chút thô lỗ, miệng nhỏ cũng chỉ kiều kiều hừ nhẹ không kháng cự. Tiểu biệt gặp lại, vui sướng khiến công chúa điện hạ cao ngạo cũng hóa thành tiểu nữ nhân nhu tình như nước, cảm giác được vật cứng ở phía sau thắt lưng, nàng lắc lắc mông, nhẹ nhàng cọ xát, lập tức chọc Arthur kéo đùi nàng nhrai, cách hai ba tầng vải, dùng côn thịt từng chút một trùng trùng đâm vào giữa đùi nàng.

“A, a... Arthur, thật nhanh a... Ân a...” Bị nàng lãng kêu câu tâm hoả phun ra, Arthur đã sắp nhịn khôngđược. Cấp bách cởi quần, lấy dương vật ra, váy trên người thiếu nữ thật sự khó cởi, Arthur dứt khoát xé rách vạt áo nàng, cầm hai cái vú trắng noãn xoa nắn, lại nhấc làn váy lên, sờ sờ giữa hai chân nàng, đụng đến đầy tay trắng mịn ẩm dính.

Vì thế hắn không do dự nữa, nắm chặt eo nhỏ thiếu nữ, dùng sức ấn lên, côn thịt thô to cắm vào toàn bộ, thiếu nữ còn chưa kịp rên rỉ, nam nhân đã nhanh chóng khuấy đảo khiến nàng ừ ừ a a tiết xuất ra.

Chính là cảm giác này, côn thịt bị huyệt thịt khít khao bao vây lấy, ngâm mình trong dâm thủy ấm áp, đại gia hỏa tùy thời đều có xúc động muốn phun ra. Đây là Arthur đã hiểu rõ, dùng tay phát tiết bao nhiêu lần không đến cực lạc khoái cảm, chỉ có người bé nhỏ dưới thân có thể gây cho hắn, để hắn ngửi thấy hương vị thơm ngọt trên người nàng là hạ thể phát cứng rắn, cùng chỉ tùy thời tùy chỗ động dục như cẩu, hận không thể ngày ngày chôn dương vật ở trong thân thể nàng, thao nàng đến vĩnh viễn cũng không rời khỏi mình.

hắn càng ngày càng vô sỉ, càng ngày càng hạ lưu. Chẳng bao lâu sau, Arthur trước đây vốn làm mộng xuân mơ thấy tên công chúa điện hạ đã xấu hổ, nhưng hắn được điện hạ ôn nhu dung túng, ý niệm cuồng vọng mọc rễ nẩy mầm trong lòng, đã có vọng tưởng nông nổi chiếm lấy điện hạ.

Tựa như bây giờ, điện hạ giống như một con mèo con nhu thuận yêu kiều ở trong lòng hắn, tiểu huyệt hàm chứa dương vật hắn, như cơ khát vừa hút vừa xiết, xiết hắn xuất tinh rồi, sẽ nuốt vào nùng tinh tràn đầy, nước quá nhiều tiểu dâm miệng nuốt không xuống, nửa ngậm ở bên nhục phùng, dụ người hận không thể ăn hết cái mồm đang há ra đó.

Nghĩ tới hình ảnh dâm mỹ, cự thú ở trong hoa huyệt ra vào càng hung mãnh kịch liệt.”Điện hạ”, Arthur cầm cái vú thiếu nữ đút vào miệng, “Chúng ta đến ban công làm được không, ta muốn nhìn tiểu bi bi của ngài.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.