[Anh Bang Hệ Liệt] Tuyệt Đối Hấp Dẫn

Chương 37: Chương 37




Đầu óc hắn muốn bùng nổ, trời ạ, Lạc Ngưng lại đang câu dẫn hắn!

Nhưng mà không được, cũng không biết thân thể có thật sự tốt không, vạn nhất nếu làm, liên lụy đến vết thương thì nên làm sao?

“Lạc Ngưng, anh xem nên đưa em trở về nghỉ ngơi.” Anh Mị Sí cảm thấy việc này phải càng nhanh tiến hành càng tốt, miễn cho hắn lại đổi ý.

Anh Lạc Ngưng lắng nghe hắn nói như thế, cúi mặt, đột nhiên bắt đầu mặc áo vào, sau đó bò xuống giường.

“Nguyên lai anh không muốn nhìn đến em như thế, còn muốn đuổi em đi, em đây tự đi, anh không cần tiễn em.” Anh Lạc Ngưng nói xong còn thật sự đi tới phía cửa.

Anh Mị Sí tuy cho rằng cậu lại đang đùa mình, nhưng lại vội vàng xuống giường đi kéo người.

“Lạc Ngưng, em lại xảy ra chuyện gì?” Anh Mị Sí giữ chặt tay cậu không cho cậu đi.

“Em nào có sao, Anh không phải muốn em đi sao? Vậy không cần kéo em.” Anh Lạc Ngưng vẫn làm vẻ mặt u oán.

“Ai, Lạc Ngưng, em biết rõ anh không phải ý tứ kia, em rốt cuộc là muốn anh như thế nào?” Anh Mị Sí đưa cậu kéo vào trong lòng, đối với hắn không có cách nào khác chỉ đành nhu nhu đầu của cậu.

“Không cần anh như thế nào, anh để em đi.” Cho dù Anh Mị Sí đã hống cậu, Anh Lạc Ngưng vẫn cố ý muốn bước đi.

“Lạc Ngưng, em còn như vậy anh phải chỉnh em.” Anh Mị Sí nheo mắt.

Nghe được hai chữ chỉnh em, Anh Lạc Ngưng thế nhưng đỏ mặt lên, khiến Anh Mị Sí vừa thấy không khỏi lại muốn, tiểu gia hỏa này lại cho hắn nghĩ tới đâu đi?

“Nhị ca... Anh cũng không muốn em sao...?” Anh Lạc Ngưng mở to hai mắt vô tội ngập nước nhìn Anh Mị Sí, trái tim Anh Mị Sí thiếu chút nữa nhảy ra.

Trời ạ, là theo hắn cùng một chỗ bị hắn lây sao? Lạc Ngưng khờ dại đơn thuần đi đâu rồi? Tuy rằng nói như bây giờ cũng là rất đáng yêu, nhưng cũng sẽ dọa hỏng trái tim hắn.

Anh Mị Sí véo mặt cậu một chút.

“Lạc Ngưng, anh không phải đã nói không được phép câu dẫn anh sao?”

Anh Lạc Ngưng cũng quay qua véo mặt hắn.

“Là anh câu dẫn em, anh xem anh căn bản không có mặc quần áo.” ( =))~).

Anh Mị Sí cười, quần áo này không biết là do ai thoát?

“Lạc Ngưng, câu dẫn anh phải chuẩn bị tâm lý ác...” Anh Mị Sí ghé vào lỗ tai cậu thổi khí.

“Đã sớm chuẩn bị tốt thật lâu...” Anh Lạc Ngưng ngẩng đầu bưng môi lên.

Anh Mị Sí ôm lấy đầu cậu, bắt đầu hôn mút, đưa cái miệng nhỏ nhắn ăn vào, vươn đầu lưỡi liếm liếm cái lưỡi kia, cao thấp trái phải, mỗi một cái nơi cũng không buông tha.

“Ân... Ân...” Anh Lạc Ngưng bị hôn rất thoải mái rên rỉ ra tiếng.

Anh Mị Sí lại tiếp tục làm gia tăng lực đạo nụ hôn, phảng phất mật nước trong miệng toàn bộ hút lấy, hô hấp hai người nhất thời loạn lên, âm thanh hút nước bọt lẫn nhau nghe ra thập phần phiến tình.

Anh Mị Sí hôn một hồi lâu mới buông cái miệng nhỏ nhắn ra, vừa lòng liếm liếm cái môi bị hắn mút tới hồng hồng, cái miệng nhỏ nhắn cực kỳ mê người kia còn nói:

“Nhị ca... Em còn muốn...” Anh Lạc Ngưng nói nũng nịu, còn thuận tiện hướng trên môi Anh Mị Sí hôn trộm.

Anh Lạc Ngưng làm nũng toàn bộ xem ở trong mắt hắn, thật sự khiến hắn cảm thấy đáng yêu chịu không nổi, hắn cười cười, ở cần cổ hút một lần lại một lần làm ký hiệu, hiện tại tuy rằng có ấn ký hơi hơi hồng hồng, nhưng ngày mai sẽ biến thành một hạt hôn ngân màu tím, hắn tuy nghĩ nhưng đã rất hưng phấn, nhịn không được lại hút thêm mấy lần.

Anh Lạc Ngưng cũng muốn học Anh Mị Sí đối chính mình làm, ở trên cổ hắn mút mấy hạt hôn ngân, đáng tiếc Anh Mị Sí không cho cậu động, chỉ tác cầu vô độ cuồng mút cổ cậu. Động tác như vậy có điểm ngứa, khiến Anh Lạc Ngưng cảm thấy muốn cười lại muốn trốn, nhưng bị kiềm chế trụ, trừ bỏ trong lòng ngực Anh Mị Sí cậu đi đâu cũng không được.

Hắn lột áo cậu ra, đưa cậu trực tiếp ấn lên tường, cúi đầu liếm điểm phấn hồng nổi lên trước ngực cậu, vươn đầu lưỡi cao thấp liếm lộng, không lâu sau điểm phấn hồng kia ngạnh lên, có vẻ đỏ tươi, hắn bắt đầu đem tiểu khoả kia mút vào miệng, hơn nữa không ngừng phát ra âm thanh.

“Ư a... Ha... Nhị ca...” Trước ngực bị Anh Mị Sí đùa bỡn như vậy, Anh Lạc Ngưng chỉ có thể dùng thanh âm để biểu đạt hưng phấn.

Cậu thật sự rất thích Anh Mị Sí đối mình như vậy, thích vô cùng, có thể giống ở bên người hắn, hưởng thụ hắn cho chính mình hết thảy, thật sự rất hạnh phúc.

Tuy rằng Anh Mị Sí không cho phép chính mình hấp dẫn hắn, nhưng đối với cậu mà nói, chân chính câu dẫn người mới chính là Anh Mị Sí a, chỉ cần ở bên người hắn, sẽ hảo muốn hắn cắn nuốt cả người, hảo hy vọng hắn bính bính chính mình, hôn nhẹ chính mình, thậm chí càng nhiều càng nhiều.

Mà Anh Mị Sí cũng thực thích Anh Lạc Ngưng như vậy, bảo bối từ nhỏ của hắn không thích để cho người khác nhìn cậu hoặc chạm cậu, tất cả hết thảy chỉ có hắn mới có thể giữ lấy.

Anh Lạc Ngưng mềm mại cũng tốt, Anh Lạc Ngưng làm cũng cũng tốt, thậm chí Anh Lạc Ngưng ghét ngời chạm, Anh Lạc Ngưng giận dỗi, mặc kệ bộ dạng gì của cậu hắn đều thích, chính hắn từ lúc đầu tiên nhìn thấy cậu cũng đã không thể tự kềm chế.

Chỉ là nhìn thấy cậu, sẽ theo trong lòng sinh ra rất nhiều rất nhiều dục vọng, hận không thể đem cậu dung tiến trong thân thể của mình, trừ bỏ chính mình, ai cũng không thể xem.

Một bàn tay hắn cởi bỏ đai lưng rồi cởi bỏ quần lấy ra nộn hành, tay bắt bắt đầu chậm rãi vuốt ve.

Nơi này của Anh Lạc Ngưng so với hắn kém rất nhiều, nhưng hình dạng rất được, tựa như cả người cậu làm cho người ta cảm giác giống nhau, mặc kệ nơi nào cũng là nhỏ dài tinh tế trắng trắng nộn nộn, hắn thật sự hảo yêu Lạc Ngưng như vậy.

Không có lúc nào là không câu dẫn dục vọng chỗ sâu nhất của mình a.

“A a... Nhị ca... Như vậy rất kích thích... A...” Anh Lạc Ngưng kêu. Mặt trên bị hắn ngậm kín, phía dưới lại bị hắn vuốt, kích thích song song không ngừng trong cơ thể đổ ra, làm cậu càng ngày càng có cảm giác.

Anh Mị Sí cảm giác nộn hành trong tay trướng lớn, người hắn ngồi xổm xuống, một chân quỳ xuống đất, quyết định bắt đầu tiến công nửa người dưới của cậu, hắn một ngụm ngậm tiến, mà tư thế như vậy làm Anh Lạc Ngưng nhịn không được đưa tay chen vào tóc hắn.

“... Ân... Như vậy... A... Dường như rất sắc... A...”

Chán ghét Anh Mị Sí, sao lại dùng loại tư thế mắc cỡ chết người này a, cậu cảm thấy nếu đứng không vững thì chân sẽ thật sự nhũn ra.

Anh Mị Sí cũng không có đáp lại cậu, chỉ đưa nộn hành một lần lại một lần vùi vào yết hầu, thẳng đến chỗ sâu nhất mới thôi, mà nộn hành được khoang miệng ấm áp gắt gao vây quanh, lại ở trong miệng Anh Mị Sí trướng lên một ít.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.