Một buổi sáng trong lành, mát mẻ. Những tán Hoa Anh Đào đung đưa theo những giai điệu của làn gió. Quả thật hôm nay là 1 ngày nhộn nhịp, xôn xao và ko kém phần tẻ nhạt và chán nản của các bạn học sinh cấp ba và ko thể thiếu nó. Một cô nàng TOMBOY max đẹp trai
~~~~~giới~thiệu~nv~nữ~chính~~~~~
(Nó) Tên: Nguyễn Hà Nhật Linh; tên tự đặt của nó: akagami stubaki (17t)
1cô gái Tomboy nổi tiếng ở trong trường Q&S với vẻ bề ngoài men lỳ và cuốn hút. 1 người con lai, mẹ là người Nhật ba là người Việt. Nó là 1 công chúa của hai ông bà. Nhà nó rất rất giàu, ba sở hữu 1 công ty kinh doanh đứng đầu thế giới. Mẹ sở hữu 1 công ty đá quý RUBY nổi tiếng đứng top 2 thế giới. Do thích một cuộc sống tự lập, đơn giản nên đã chuyển sang quê hương của mẹ̣ nó sống. Và giờ nó trở thành TOMBOY. Nó là anh/chị hai trong thế giới ngầm ai cũng biết danh của nó. 1 người bình thường thì hồn nhiên, vui vẻ.... còn thế giới ngầm thì là người máu lạnh, tàn ác, nham hiểm.... Nó thành thạo mọi loại võ thuật, kiếm......Và có chỉ số kháng cự khi bị tấn công cao. Là hacker mũ đen. Chưa ai thấy mặt nó trong thế giới ngầm. ( t/g :trừ ta *haha*)
~~~~~~~~~~~~~~end~~~~~~~~~~~~~~~
Phòng nó:
Reng........Reng.........Reng........
Tiếng chuông đồng hồ đã vô tình đánh thức 1 ai đó còn ngái ngủ trên giường. Thì ra là nó.
- A........a........._ tiếng la thất thanh của nó.
Nó chạy thật nhanh vào nhà vs và làm vscn sau đó chạy nhanh xuống nhà bếp. Mọi khi sẽ có người đứng nơi đó sao hôm nay thật trống trải, nó từ từ bước đến bên bàn ăn. Trên đó có 1 cặp bánh sanwich,1 cốc sữa và 1 mẫu giấy nhỏ kèm theo.
- Chào buổi sáng, sorry nha tại tui thấy ai đó ngủ ngon quá nên không dám đánh thức và 1 lý do chính đáng là không ai muốn bị ăn đạp mà không có lý do. Vì vậy tui đã làm bữa sáng cho dùi đó mong bồ dùng và đừng giận tui nhé. Tui đi học trước. ~Pye~.
Thiên Băng
_ nội dung trong giấy
- What the....????_ nó thốt lên
-ak quên ăn nhanh đi học trễ dùi_nó tự nói
_ nó ngốn hết vào họng cùng 1 lúc sau đó uống cốc sữa và chạy ra gara lấy xe đạp điện phóng nhanh đến trường.
~~~~~giới~thiệu~nv~nữ~phụ~~~~~~
(Nhỏ) tên : Trần Thiên Băng; Tên nó đặt cho nhỏ: ahikama tachi (17t)
Thiên kim tiểu thư của 1 gia đình quyền quý ko thua j nó. Cũng là con lai. Mẹ người Mỹ, ba người Việt. Ông bà sở hữu 1 công ty mĩ phẩm và thời trang đứng đầu thế giới, ct mẹ nó cung cấp đá quý cho mẹ nhỏ. Nhỏ cũng từng học qua các loại võ và kiếm.... Là tay trong đắc lực của nó. Bề ngoài hiền lành thì bên trong cũng hiền lành nhưng có hơi lạnh lùng và máu lạnh ko giống nó.
~~~~~~~~~~~~~end~~~~~~~~~~~~~~~
-kick_ tiếng thắng xe gấp của ai đó chắc là nó dùi.
- hi! Chào bồ. Sr nhoa_ nhỏ bạn của nó tới nói
- hum có j mà đừng bỏ tui đi 1 mình zậy nữa_ nó đáp
- Ờh ! Đi vào thui._ nhỏ nhắt
- Đi thui_nó
- Mà nãy giờ bà ngồi ở đâu zậy_ nó vừa đi vừa nói vừa...dắt xe.
- Hùi nãy giờ, tui ngồi bên quán nước đằng kia kìa _ nhỏ đi theo vẻ mặt tươi cười hớn hở nhảy chân sáo.
-Oh! Đi nhanh lên_ nó thúc
- ờh_nhỏ
Nó với nhỏ vừa bước đến trước cổng đã có bao nhiêu ánh mắt trái tim hướng về họ, cả trường nháo nhào xúm vào họ cả nam lẫn nữ.
Nó thì vẫy tay nháy mắt chào khiến bao nhiêu cô gái xiêu lòng nhảy đứng nhảy ngồi vì nó. Còn nhỏ thì cười thật tươi để lộ hàm răng trắng mút và hai lúm đồng tiền ở hai bên khiến bao anh chết mê chết mệt. Cả hai đều gây tâm điểm chú ý.
Bỗng nó ngước lên chợt thấy 1 cô gái xinh đẹp đang đứng trên tầng hai của trường, còn xinh hơn cả nhỏ bạn nó. Nó đứng ngây người nhìn về phía cô gái. Cảm thấy gì đó bất thường về bạn, nhỏ lay người nó. Bất chợt run người nhìn về phía nhỏ.
- Chuyện j zậy_ nhỏ hỏi. Họ vẫn còn mắc kẹt trong đám đông
- ak hok có j !_ nó gải đầu trả lời lại
- thôi mình đi lên phòng hiệu trưởng đi?_nhỏ bảo
-ờh
Nó cùng nhỏ len lỏi qua đám đông,lên phòng hiệu trưởng.
- Chào thầy ạk!_ hai nó lễ phép chào
-ờh mời hai đứa ngồi_ thầy giám hiệu nhỏ nhẹ nói
- vâng!_ đồng thanh tập 1
- Hai e là học sinh mới à?_ thầy hiệu trưởng hỏi.
- Vâng_ đồng thanh tập 2.
- Vậy hai e sẽ học ở phòng 11A1_thầy nói
- Vâng! Cảm ơn thầy_ đồng thanh tập 3- tụi e đi ạ.
-uk thầy sẽ báo với cô chủ nhiệm_thầy- tạm biệt.
Tụi nó đi đến lớp đứa thì cười tươi vui vẻ, đứa thì hồn vía lên mây.
-Ê! Bồ có chuyện j àk?_ nhỏ lay nó hỏi- Tui cứ thấy bồ hồn vía đâu đâu ák
- Àk! Hok có j thôi mik đi nhanh lên_nó hối
- Ờ! zậy thui. là~lá~la~la_nhỏ vừa đi vừa hát giọng nó ngọt như mía lùi
nó vẫn cứ suy nghĩ đâu đâu í còn nhỏ thì vẫn hồn nhiên vui tươi
chợt 1 suy nghĩ nhỏ nhoi thoáng qua đầu nó rồi vụt tắt:
——————————————————————
¶ có phải em tồn tại, là để dành cho tôi ¶
( THE END )
THUYLE04