Mấy ngày nay Thiến Hi tâm trạng không tốt nên Hoắc Dạ Thiên định sẽ đưa cô đi chơi. Mới sáng sớm đã nhận được một cuộc gọi từ Lưu Hạo Nhiên.
Hóa ra tên kia vừa mở một khu nghỉ dưỡng muốn mời hắn tới chơi, nơi đó còn có cả sân golf khiến Dạ Thiên Thích thú.
Vậy là mới sáng sớm Thiến Hi còn đang ngủ trong ổ chăn, mơ mơ màng màng đã bị kẻ nào đó ôm lên xe đưa đi.
Chạy xe khoảng hơn 1 tiếng là đã tới khu nghỉ dưỡng, nơi này rộng rãi phong cảnh lại rất đẹp.
Ngoài trừ đám người Hoắc Thiên Kình và Triệu Duệ được mời tới thì nơi này còn có vài tên có máu mặt ở thành phố A. Đa phần đám người này dẫn theo vợ con hoặc tình nhân tới đây để mua vui.
Thiến Hi ban đầu còn không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng khi biết đây là khu nghỉ dưỡng của Lưu Hạo Nhiên liền khiến cô sợ!
Nhưng có chạy đằng trời!
Từ xa Lưu Hạo Nhiên đã thấy bóng dáng cô gái nhỏ đang kì kèo kêu muốn về khiến hắn nở một nụ cười lạnh.
Muốn chạy? Đừng hòng.
“Tôi mệt! Tôi muốn về!” Thiến Hi nói với Hoắc Dạ Thiên ngữ khí đầy cầu xin, hiện tại cô không hề muốn gặp người đàn ông kia một chút nào hết.
“Không phải lúc nãy em rất hào hứng khi tới đây sao?” Hoắc Dạ Thiên khó hiểu.
“Bây giờ tôi mệt, được chưa?” Thiến Hi phồng má nói.
“Vậy thì cô nên vào bên trong khu nghỉ dưỡng nghỉ ngơi thì hơn... Nơi này đảm bảo sẽ khiến cô thoải mái” Lưu Hạo Nhiên ung dung đi tới, nở một nụ cười đầy chế giễu với cô.
“Không cần! Tôi không muốn ở đây!” Thiến Hi dường như muốn hét vào mặt của Lưu Hạo Nhiên, dù sao bây giờ có mặt nhiều người như vậy chắc chắn hắn không dám làm gì cô.
Lưu Hạo Nhiên chẳng thèm để ý cô, liền quay sang nói chuyện với Hoắc Dạ Thiên cùng Triệu Duệ.
“Sân golf ở đây mới vừa hoàn thành, mấy người có muốn thử một chút cho giãn gân cốt không?”
“Cũng được, lâu lâu mới được ra ngoài, thoải mái một chút cũng tốt” Triệu Duệ mấy ngày nay mất ăn mất ngủ vì Lan Húc, hắn ta cũng có chút bực tức muốn xả giận vào đâu đó.
Suốt buổi.
Đám người Hoắc Dạ Thiên loanh quanh trên sân golf rồi tới bể bơi, còn Thiến Hi giống hệt cái xác không hồn. Nhìn đám người vui vẻ cười đùa chỉ khiến cô thấy ngứa mắt, thỉnh thoảng Lưu Hạo Nhiên sẽ nhân lúc không ai chú ý nhìn cô với ánh mắt là lạ, thậm chí động tay, động chân với cô.
Giống hệt bây giờ vậy.
Lưu Hạo Nhiên nhân cơ hội Hoắc Dạ Thiên đang đánh bạc với lũ quan chức cấp cao liền kéo Thiến Hi tới một chỗ khuất.
“Anh... Anh muốn làm gì?” Thiến Hi sửng sốt, đang lúc đám người kia náo loạn thì cô bị một cánh tay kéo đi.
“Anh muốn yêu đương vụng trộm với em.” Lưu Hạo Nhiên nửa thật nửa đùa nói. Hắn cúi đầu xuống hôn xuống môi anh đào của cô, cái môi này vừa thơm lại vừa ngọt khiến hắn mê chết.
“Hạo Nhiên! Anh... Khốn khiếp!” Thiến Hi giãy giụa nhưng bị hắn ép chặt.
“Tiểu Hi! Tại sao hắn ta thì được còn anh lại không? Anh cái gì không bằng hắn ta?” Vốn dĩ hắn còn đang muốn trực tiếp đè cô xuống nhưng lại không nỡ. Hắn muốn thử xem cái gì hắn không bằng Hoắc Dạ Thiên, là về tài sản tiền bạc hay nhan sắc? Hay là... Cô chê năng lực trên giường của hắn không bằng?