Anh Chồng Khờ

Chương 446: Chương 446






Mà giờ phút này ở trong phòng tiệc, Lý Giai Ni được Bá Đồ và vệ sĩ nhà họ Lý bảo vệ ở giữa, không gian yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Ánh mắt của Phượng Loan thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía bên ngoài, trước khi tên kia quay trở lại, cô ta không dám dẫn Lý Giai Ni ra ngoài!

Đây vốn là điều cô ta không dám tưởng tượng trong những nhiệm vụ trước kia, nhưng hiện tại, chuyện đó lại diễn ra rất bình thường.

Vệ sĩ nhà họ Lý cũng như vậy, trước khi Trần Hạo trở về, không ai dám khẳng định bên ngoài đã an toàn!

Trong khi những người khác còn đang bồn chồn, lo lắng, cuối cùng thì bóng dáng mà mọi người chờ mong đã xuất hiện, Trần Hạo chậm rì rì đi vào trong phòng tiệc, dáng vẻ có chút lười biếng.

Nhìn thấy Trần Hạo, Phượng Loan nhẹ nhàng thở ra, theo bản năng cho rằng mọi chuyện đã được giải quyết.

“Anh vội vội vàng vàng chạy ra ngoài như thế, chắc hẳn là bắt được cái gì rồi phải không?”, Phượng Loan hỏi.

Trần Hạo thản nhiên gật đầu: “Bắt được một vài người!”

“Người nước Mễ?”, Phượng Loan giật mình hỏi.

“Đúng vậy!”

“Người đâu?”

“Chết rồi!”

Đám người Bá Đồ hít khí lạnh, không tự chủ được mà nhớ đến cảnh tượng khủng bố lúc trước ở Hắc Long Hội.

Trần Hạo quả nhiên không làm cho bọn họ thất vọng, ngay sau đó, anh nói với Phượng Loan: “Ở toà nhà cao nhất phía đối diện, có người vẫn luôn theo dõi chúng ta, bây giờ…Các người có thể đi lên đó nhặt xác, nhớ là trên sân thượng!”

Hít…

Trần Hạo vừa nói xong, không chỉ người của Bá Đồ mà cả đám vệ sĩ nhà họ Lý cũng đồng loạt hít khí lạnh.

Thoáng chốc cả căn phòng lại rơi vào im lặng.

Trên đầu Phượng Loan xuất hiện mấy vạch đen, cô ta thầm nghĩ, đây là cái chuyện quái gì vậy? Thực hiện nhiệm vụ cùng tên này, đội hành động tại phân khu Bá Đồ bọn họ rõ ràng bị biến thành đại đội nhặt xác!

Các thành viên còn lại của Bá Đồ cũng không nói nên lời! Bọn họ thầm nghĩ, mẹ kiếp! Có thể đổi việc được hay không?

Phượng Loan không còn gì để nói, chỉ hỏi thêm một câu: “Hiện tại đã không còn nguy hiểm nữa?”

“Đúng vậy! Nguy hiểm… Đều đã chết rồi!”

Trần Hạo vừa dứt lời, những người khác lại run rẩy một trận!

Lý Giai Ni nghe vậy trong lòng cũng thoáng yên tâm, vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng đi về phía Trần Hạo.

“Nội gián là ai?”, Lý Giai Ni hỏi.

Trần Hạo liếc mắt nhìn cô ta, giễu cợt nói: “Đầu óc cô có vấn đề sao? Bản thân cũng không muốn biết điều đó, tại sao phải hỏi?”

Lý Giai Ni tức điên người, từ sau khi đến Hải Dương, cô ta cảm thấy trí thông minh của bản thân dường như bị giảm xuống một nửa, trước kia, tất cả mọi chuyện của cô ta đều vô cùng thuận lợi, vậy mà bây giờ cô ta lại liên tục bị yếu thế trước mặt Trần Hạo!

Không nói đến việc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.