Anh Chồng Khờ

Chương 442: Chương 442: Donald há hốc mồm, vẻ mặt không thể tin!




Ở trong lòng Donald, lần này Trần Hạo chết chắc rồi.

Nhưng giây tiếp theo, trong tay Trần Hạo lại có thêm một con dao để bàn, ngay lập tức, anh phóng nó ra ngoài.

Trong chớp mắt, con dao ấy bay vụt ra ngoài giống như chim nhạn bị hoảng sợ, mang theo sức mạnh khủng bố đâm thẳng về phía Mèo Hoang.

Mèo Hoang không ngờ, ám khí của con người lại có thể đạt được đến tốc độ này!

Roi mềm của ả ta đã rất nhanh nhưng dao để bàn Trần Hạo phóng ra lại càng nhanh hơn, chỉ trong thoáng chốc đã sắp chạm đến cổ tay.

Phập! Thời điểm Mèo Hoang nhớ đến chuyện phòng thủ thì dao để bàn đã như một thanh kiếm nhuốm máu xuyên thẳng qua cổ tay ả ta.

Roi mềm mất đi lực cầm nắm của Mèo Hoang lập tức mềm nhũn rơi xuống mặt đất, đầu nhọn của roi chỉ còn cách Trần Hạo một ngón tay.

“Một đám ngu xuẩn, bọn mày nghĩ rằng đến nước Hoa là có thể muốn làm gì thì làm sao? Ronald nhà bọn mày không nói cho bọn mày biết, sau khi bị người nước Hoa đánh như đánh chó ở trên sa mạc, cả đời này lão ta nhìn thấy người nước Hoa liền sợ hãi à?”, Trần Hạo mỉm cười xấu xa, vạch trần lai lịch của đối phương.

Donald vô cùng kinh hãi: “Rốt cuộc anh là ai? Tại sao vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra chúng tôi là Thiên Yêu, lại còn biết đến Yêu Vương?”

Trần Hạo cười nói: “Yêu Vương? Cái lão yếu ớt kia mà cũng xứng đáng xưng vương? Không phải là lão ta đã hoàn toàn quên mất chuyện phải quỳ xuống dưới chân người ta giống như một con chó rồi chứ?”

“Đáng chết…”, Donald tức giận đến phát điên, xông thẳng về phía Trần Hạo.

Nhưng kết qua là, Trần Hạo trực tiếp cho hắn ta một bạt tai, đánh bay Donald chỉ trong vòng một giây.

“Thằng khốn!”, ngay lúc này, Haruba từ trong đống đá vụn lao ra trước mặt Trần Hạo, gã vung chiếc đầu gối như chùy sắt lớn về phía anh!

Chỉ trong một cái chớp mắt, tiếng gió phát ra từ đầu gối của Haruba giống như tiếng của một chiếc xe container lớn chở đầy hàng phóng nhanh trên đường lớn với tốc độ cao, chỉ nghe thôi đã khiến người ta cảm thấy sợ hãi!

Nhưng giây tiếp theo, chân của gã bị Trần Hạo nhẹ nhàng chặn lại.

Thoáng chốc, không khí như lắng đọng, sắc mặt mọi người đều lập tức thay đổi.

Mấy người Donald không dám tin vào mắt mình, đầu gối Haruba giống như đạn pháo, vậy mà bị Trần Hạo dùng tay chặn lại một cách dễ dàng, Haruba cũng tức giận đến đỏ mặt, đầu gối không thể tiến thêm được chút nào.

Răng rắc! Ngay sau đó, một cảnh tượng đáng sợ hơn xảy ra, bàn tay Trần Hạo giống như tia chớp, nhẹ nhàng vỗ một cái vào chân gã!

Haruba ôm lấy đầu gối lăn lộn dưới đất, trong miệng phát ra âm thanh kêu gào thảm thiết như lợn bị chọc tiết, xương đùi của gã cứu thế bị Trần Hạo vỗ cho dập nát!

Hít…

Mèo Hoang hít khí lạnh.

Donald há hốc mồm, vẻ mặt không thể tin!

Lần này nhận nhiệm vụ đến nước Hoa, ban đầu, Donald còn cảm thấy chuyến đi này chắc hẳn sẽ thoải mái giống như một chuyến du lịch, ai mà ngờ được, bọn họ lại gặp phải một đối thủ yêu nghiệt như vậy!

Haruba ôm chân, giờ phút này, khuôn mặt của gã vặn vẹo vì đau đớn, đã rất lâu rồi gã chưa phải nếm trải cảm giác đau đớn đến như vậy, loại đau đớn này làm cho gã phát điên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.