Editor: MAC
Dùng qua bữa cơm có phần ngột ngạt, bốn người cùng nhau trở về công ty, lúc đi đến ngoài cửa chính không ngoài ý muốn thấy một vài phóng viên đang chờ, giơ máy tách tách mấy tiếng chụp ảnh sau đó không chờ Tô Nhan Y kịp nói câu gì đám phóng viên chụp xong ảnh liền vội vàng co giò chạy, Tô Nhan Y cùng mấy người Tần Tịch Nhiên đầu đầy vạch đen.
Phóng viên bây giờ thật sự là tinh thông sự tinh tuý trong Du Kích Chiến, hiểu được đánh một thương đổi một chỗ. *
*Du kích là từ Hán Việt, “kích” là một danh từ chỉ một loại vũ khí (giống cây thương), động từ là tấn công,đánh ; “du” là từ nơi này sang nơi khác. “Du kích” là thuật ngữ chỉ lối đánh lúc thì chỗ này lúc thì chỗ khác, không thể đoán định được.
“Cần đi xử lý không?” Hỏi câu này là Khương Tiểu Bân, loại sự tình này trong những người ở đây thì một trợ lý nhỏ như cậu ta thích hợp để ra mặt nhất, cũng không biết giờ cậu ta đuổi theo có kịp hay không.
“Không cần.” Nếu đã công khai quan hệ thì sợ gì chụp ảnh, Tô Nhan Y chỉ nhìn thoáng qua, mười phần khí thế tiêu sái vào công ty, Tần Tịch Nhiên do dự một chút rồi đi nhanh hơn hai bước sóng vai cùng Tô Nhan Y, nhưng lại khéo léo kéo ra chút khoảng cách để hai người xem ra thân cận, trên thực tế lại không thân mật.
Đây cũng là điều lệ Tần Tịch Nhiên đặt ra đối với quan hệ cả hai, hiện tại quan hệ bọn họ đã công khai, sẽ không giống như trước lạnh lùng như người xa lạ nữa, nếu không lại có khả năng xuất hiện mấy bài báo kỳ kỳ quái quái xuất hiện, thậm chí có thể xuất hiện tin tức bọn họ sắp li hôn cũng nên.
Nhưng không thể quá thân mật, đây chủ yếu là suy nghĩ cho Tô Nhan Y, anh không hy vọng mình sẽ làm cử chỉ gì khiến cô phản cảm, giống như mượn cơ hội một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Ngay cả người trong công ty thấy hai người cùng xuất hiện vẫn kinh ngạc không nhẹ, cứ như một thói quen quá mức, vợ chồng hai người cùng nhau làm gì gì đó, thật sự là khiến con dân hâm mộ ghen ghét mà.
Thời gian cả hai đi cùng nhau tăng lên, vô luận là TV, báo chí tập san hay trên internet, tin tức của họ cũng trở nên ngày càng nhiều, mẹ Tô trừ việc quan sát phương hướng phát triển những tin tức này cũng không khống chế số lượng phát ra, ngược lại còn giúp một tay, gần như lúc này mọi nơi đều nhìn thấy hình ảnh hai người đứng chung một chỗ, mấy câu trai tài gái sắc hay nữ tài nam mạo (tướng mạo) thấy ở khắp nơi, thậm chí còn chia làm hai phái trên mạng cãi nhau kịch liệt, nhưng đây chỉ là một số lượng ít người, còn phần đa đều thảo luận về vấn đề hôn nhân của hai người bọn họ, mấy kiểu bài ai theo đuổi ai, hạnh phúc hay không được thảo luận vô số phiên bản, trang web chính thức của Tần Tịch Nhiên bị nhóm fan nhắn tin bao phủ.
Chẳng qua đối mặt với mấy vấn đề tranh cãi này Tô Nhan Y và Tần Tịch Nhiên không tiếp tục công khai giải đáp cái gì, cho nên lúc này phóng viên không chỗ nào mà không truy tìm, chẳng qua đám phóng viên này học được thông minh, không hỏi nhiều liền trực tiếp chụp mấy tấm ảnh báo cáo kết quả công tác, như vậy ngược lại có hiệu suất tốt hơn.
Tô Nhan Y và Tần Tịch Nhiên chia tay trong thang máy, Tô Nhan Y nhìn Tần Tịch Nhiên bước ra thang máy, trước khi thang máy đóng cửa mới nói: “Tối cùng nhau ăn cơm.”
Công việc cho dù bận rộn cũng phải ăn cơm, coi như không nấu cơm cho cô thì cùng nhau ăn vẫn được đi, có thể là vì vài lần tăng điểm đều liên quan đến việc ăn cơm nên Tô Nhan Y đối với cơm đặc biệt cố chấp, cô cảm thấy đây là phương thức tốt nhất để gia tăng tình cảm với Tần Tịch Nhiên.
Ba người Tần Tịch Nhiên trở về văn phòng, Quách Trạch Khải nháy mắt với Tần Tịch Nhiên, anh đen mặt, giọng nói lạnh lùng: “Có lời cứ nói.”
“Chậc chậc, Tô nữ vương nha, mới bồi cậu ăn cơm trưa bây giờ lại chờ cậu ăn bữa tối, còn vì công khai quan hệ hai người mà xuất hiện trước mặt giới truyền thông, nha..., các cậu ân ái như vậy thật sự là làm người khác hâm mộ.” Quách Trạch Khải nói lời này là thật tâm thành ý, Tần Tịch Nhiên nghe vậy xấu hổ.
Ân ái? Tuy không biết vì sao Tô Nhan Y tìm anh ăn cơm, nhưng thời gian bọn họ ở chung đâu có dáng vẻ của ân ái? Một bữa cơm trưa đến giờ số lần nói chuyện còn không vượt quá năm. Rất nhiều lần anh cho rằng Tô Nhan Y còn không muốn ăn cùng anh, nhưng vì nguyên nhân nào đó mà cô không thể không làm thế. Tần Tịch Nhiên nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy khả năng do nguyên nhân tuyên truyền, lúc về phong thấy ảnh chụp của phóng viên lại càng chứng thực suy đoán của anh.
Chẳng lẽ đây là nguyên nhân khiến Tô Nhan Y phải khoe ân ái với anh sao? Tần Tịch Nhiên cảm thấy đây là suy đoán sát với sự thật nhất rồi.
Cả một buổi chiều, Tần Tịch Nhiên cùng Quách Trạch Khải đã xác định được phần lớn diễn viên chủ yếu, bây giờ chỉ xem xét những người này có hẹn hồ sơ hay không, thẳng đến thời gian bữa tối, sự chú ý của Tần Tịch Nhiên không thể tập trung, luôn luôn nhìn đồng hồ, sau đó ngoảnh mặt nhìn về phía cửa, bộ dáng chờ Tô Nhan Y xuất hiện hết sức rõ ràng, khiến cho Quách Trạch Khải cùng Trương Tiểu Bân âm thầm trợn trắng mắt.
“Được rồi được rồi, tôi đi trước đây, mấy diễn viên này tôi sẽ phụ trách liên hệ, có tin gì sẽ báo cậu.” Quách Trạch Khải nhìn không được nữa rời đi trước.
“Tần ca, em cũng đi trước, chúc anh cùng chị dâu có bữa tối khoái hoạt nha.” Khương Tiểu Bân cũng không muốn ở lại làm bóng đèn, nối bước phía sau rời đi.
Tần Tịch Nhiên có chút thất thần, Khương Tiểu Bân nói từ “chị dâu” kia làm cho lòng anh không khỏi ngọt ngào, tuy thực chất quan hệ của anh cùng Tô Nhan Y vẫn chưa tiến thêm nhưng sau khi công khai, giữa hai người đã có sự khác biệt không ít, giống như thái độ người xung quanh, đủ loại ánh mắt, lúc lơ đãng Tần Tịch Nhiên có ảo giác hai người thật sự cực kỳ ân ái, đương nhiên ảo giác cũng chỉ trong nháy mắt, nhưng chỉ cần nháy mắt hạnh phúc ngọt ngào này lại khiến cho anh cao hứng thật lâu.
Nếu có một ngày, bọn họ có thể giống như đôi vợ chồng bình thường ân ái thì tốt biết bao.
Tuy rằng ý nghĩ của mình là hy vọng xa vời nhưng Tần Tịch Nhiên không khỏi suy nghĩ ngư vậy, đây chính là nguyện vọng lớn nhất của anh.
Tô Nhan Y vẫn như cũ trực tiếp đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy Tần Tịch Nhiên đang ngẩn người suy tư.
“Suy nghĩ cái gì?” Dáng vẻ anh vừa rối rắm vừa hi vọng khiến Tô Nhan Y ngờ vực.
“Em đến rồi, đi ăn cơm đi, hay là chúng ta về nhà ăn?” Tần Tịch Nhiên cố ý chuyển sang chủ đề khác, anh nghĩ gì thật sự không dám nói cho Tô Nhan Y biết.
Tần Tịch Nhiên ngẫu nhiên cũng tưởng tượng nếu mình thổ lộ với Tô Nhan Y sẽ có hậu quả gì, nhưng mỗi lần nghĩ đều là kết quả không được lạc quan, lấy sự hiểu biết của anh đối với cô, hậu quả là bị cô ghét bỏ, sau đó càng bị cô bài xích, đây cũng chính là nguyên nhân khiến anh lùi bước.
Không phải không có đủ dũng khí thổ lộ tâm ý của mình, mà là không có dũng khí tiếp nhận thảm kịch đằng sau, cho dù không yêu nhưng càng không muốn bị cô ghét bỏ.
Tô Nhan Y nhìn vẻ mặt phức tạp của Tần Tịch Nhiên cũng không hỏi nhiều mà là gật đầu nói: “Về nhà đi, anh nấu cơm ngon.”
Người đàn ông này tâm tư khá nặng nề, có tâm sự cũng không muốn nói cho cô, thói quen như vậy thật sự không tốt chút nào, có phương pháp gì thay đổi anh một chút không??