Chương 573: Anh ta đến rồi! ! (13)
Thế là, Kiều Luyến thuận miệng trả lời: “Em nhớ anh lắm.”
một câu ngay thẳng như vậy rơi xuống, chỉ thấy mặt Thẩm Lương Xuyên không có biểu tình, bên tai, đã từ từ lộ ra đỏ bừng.
Kiều Luyến tiến về phía trước.
Trên gương mặt của cô còn mang theo dấu năm ngón tay, bời vì gương mặt trắng nõn, vết đỏ càng rõ ràng.
Thẩm Lương Xuyên nhìn chằm chằm, tròng mắt càng thêm đen, cảm thấy vừa rồi đá Kiều Y Y một đá, giống như vẫn nhẹ.
Lúc anh đang tự hỏi, chỉ thấy Kiều Luyến móc điện thoại di động của mình ra, đưa cho Thẩm Lương Xuyên: “Nhanh, chụp cho em tấm hình! Đây chính là cổ trang, xem như phòng chụp ảnh, cũng không tìm tới chỗ như vậy!”
Sau đó liền lui về sau một bước, nghiêng đi ngắm mặt, này ra tư thế Tiểu Kiều thường dùng.
Hai cái tay vắt chéo sau lưng, lắc mông, cười đặc biệt vui vẻ.
Bộ dạng này, quả thực là giống tiểu Kiều trong trò chơi
Thẩm Lương Xuyên cảm thấy dáng vẻ cô như vậy, thân mật lại khiến người ta cảm thấy buồn cười.
Anh cầm điện thoại di động lên, chụp hai tấm cho Kiều Luyến, sau đó Kiều Luyến liền xông tới, đoạt điện thoại di động qua, nhìn thoáng qua rồi phàn nàn nói: “Anh chụp góc độ thật không dễ nhìn, còn không đẹp bằng em tự chụp!”
Nói đến đây, nhìn thoáng qua Thẩm Lương Xuyên : “Đứng ngay ngắn, em chụp cho anh tấm hình!”
“Anh chắp tay sau lưng!”
“Không phải kiêu ngạo như vậy, trên mặt mang một ít biểu lộ. . .”
Tiếng của cô, để cái phòng nghỉ vốn lạnh lẽo, đều trở nên náo nhiệt.
Thẩm Lương Xuyên bỗng nhiên gợi lên khóe môi.
“Cạch!”
Kiều Luyến bắt lấy nụ cười đó của anh, chụp hình.
Đúng lúc này, cửa phòng bị gõ.
Tiếp theo, cửa bị mở ra, trên mặt Tống Thành mang theo nụ cười bất đắc dĩ, nhìn Thẩm Lương Xuyên : “Anh Thẩm, tuy tôi biết hiện tại tới quấy rầy hai người rất không đúng, thế nhưng, tôi có cái chuyện rất quan trọng muốn nói!”
Thẩm Lương Xuyên thu hồi nụ cười trên mặt, Kiều Luyến cũng vội vàng trở nên ngưng trọng.
Liền nghe Tống Thành mở miệng: “Vừa mới nhận được tin tức của đạo diễn, nói là người đầu tư đến. Lần trước không phải chúng ta hụt mất thời cơ mời cơm hay sao? Lần này là cơ hội tốt. Buổi tối mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm, vừa vặn dẫn tiến hai người nhận biết.”
Lời nói này xong, liền nhìn về phía Kiều Luyến, một mặt khổ ép mở miệng: “Anh Thẩm, công ty của chúng ta vừa mới thành lập, cần đầu tư tạm thời, anh có thể hay không. . .”
Mỗi lần gặp được Kiều tiểu thư, người luôn luôn lý trí, sẽ trở nên không lý trí.
Xem dáng vẻ vợ chồng trẻ khó rời bọn họ, Tống Thành lo lắng, Thẩm Lương Xuyên sẽ không đi!
Ý nghĩ này vừa ra, liền nghe Thẩm Lương Xuyên mở miệng: “Tôi đã biết.”
Tống Thành nhất thời mừng rỡ, lập tức đi ra ngoài, để gian phòng lại cho bọn họ.
-
Đầu tư muốn tới đoàn làm phim.
Toàn bộ đoàn làm phim, lập tức náo nhiệt lên.
Các nơi đều bận rộn.
Kiều Y Y vừa mới bị lạnh nhạt, thế nhưng một lát sau, đạo diễn đã mang vẻ mặt tươi cười đến giảng giải bộ phim với cô ta, thuận tiện vì chuyện hôm nay, nói xin lỗi cô ta: “Thẩm ảnh đế cũng không có ý gì khác, chỉ là nhất thời không nhận thức.”
Kiều Y Y làm ra một bộ rộng lượng: “ Thẩm ảnh đế là là người nổi danh, nhất thời diễn quá sâu, tôi không trách anh ấy. Chỉ cần về sau, Thẩm ảnh đế chịu mang theo tôi quay phim là được.”
Lúc này đạo diễn mới gật đầu.
Chờ đến khi đạo diễn từ phòng Kiều Y Y đi ra, sắc mặt Kiều Y Y, liền nhất thời thay đổi.
Anh hai vốn nói không tới, nhưng mà mình nói Kiều Luyến ở chỗ này, anh ta liền không kịp chờ đợi lập tức chạy tới!