Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới Pk

Chương 386: Chương 386: Anh, tin tưởng em sao? (16)




Chương 386: Anh, tin tưởng em sao? (16)

Kiều Luyến rửa mặt xong, nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà, thế nào cũng không ngủ được.

Nhắm mắt lại, trước mặt xuất hiện ánh mắt ghét bỏ của Thẩm Lương Xuyên.

Cô đưa tay ra, ấn lên ngực mình, chỉ cảm thấy đến bây giờ, nơi đó vẫn còn.

Cô ủy khuất, thật ủy khuất.

Khi mới vừa tới Bắc Kinh, cô gần như có thể nói là người không có đồng nào.

Thân là một cô gái, cô có thể nghĩ đến biện pháp kiếm lời khác sao?

Thế nhưng, Thẩm Lương Xuyên anh dựa vào cái gì, bởi vì là quá khứ, liền sinh khí với cô? Dựa vào cái gì cảm thấy cô từng làm bạn với Lão Lưu, liền phát cáu rời đi?

Cô hít vào một hơi thật sâu, nhưng vẫn không áp chế xuống được đắng chát trong nội tâm.

Cắn môi một cái, cô bỗng nhiên ngồi dậy.

Không được, không thể để bị bắt nạt như vậy.

Cô lập tức mặc quần áo xong, xuống lầu, trực tiếp đi tới biệt thự 18.

Giờ phút này mới mười một giờ đêm, ánh đèn trong biệt thự vẫn sáng.

Cô đẩy cửa phòng đi vào, vừa vặn đụng phải thím Lý.

Thím Lý thấy cô, có chút kinh ngạc : “phu nhân, tại sao cô cũng tới?”

Kiều Luyến xua tay, hỏi thăm: “Mẹ còn đang ngủ sao?”

Thím Lý gật đầu : “Tỉnh lại ăn chút gì đó, lại ngủ thiếp đi, bác sĩ nói nghỉ ngơi nhiều huyết áp sẽ hạ nhanh.”

Kiều Luyến nhìn lên lầu một chút : “ Vậy bây giờ ai trông coi mẹ?”

“Ban đầu Hi tiểu thư. Kỳ thật Phu nhân không có chuyện gì, thế nhưng Hi tiểu thư không yên lòng, nhất định phải ở trong phòng ngủ, nói là nửa đêm có chuyện gì , có thể chăm sóc lẫn nhau.” Thím Lý nói đến đây, thở dài một cái : “Ban đầu Hi tiểu thư ở cùng phu nhân, giống như mẹ con ruột, khiến phu nhân không có phí công thương cô ấy.”

Kiều Luyến khẽ gật đầu : “ Vậy tiên sinh?”

“Ơe thư phòng.”

Biết chỗ Thẩm Lương Xuyên, Kiều Luyến liền không nói thêm lời gì: “Tôi đi lên xem một chút.”

Thím Lý gật đầu.

Kiều Luyến chậm rãi lên lầu hai, đẩy cửa thư phòng ra.

Thẩm Lương Xuyên ngồi sau bàn đọc sách, đang ngẩn người.

Nghe được tiếng mở cửa, anh ngẩng đầu lên, đụng nhau với ánh mắt Kiều Luyến.

Kiều Luyến cắn môi một cái, đi vào, khép cửa phòng lại.

Thẩm Lương Xuyên không nói chuyện, Kiều Luyến đứng ở trước mặt anh : “ Thẩm Lương Xuyên, có phải anh rất chú ý quá khứ của em hay không?”

Lúc này Thẩm Lương Xuyên mới chậm rãi ngẩng đầu lần nữa, ánh mắt dừng ở trên mặt của cô.

Kiều Luyến trông thấy bộ dạng này của anh, hỏa khí nổi lên : “ Em biết anh không thích chó săn, nhưng trên cái thế giới này chó săn rất nhiều, cũng không phải do anh không thích, liền không gọi sinh hoạt, Thẩm Lương Xuyên, anh không thể có thành kiến với em...”

Nói còn chưa dứt lời, lại bị anh cắt ngang: “Năm đó, Lý Thụy vượt quá giới hạn, là em kiếm được bán cho người phóng viên kia.”

Kiều Luyến sững sờ, một lúc sau mới mở miệng : “ Làm sao anh biết?”

Thẩm Lương Xuyên đứng lên, dáng người cao lớn, áp bách cô: “ Tám năm trước, anh tiến vào làng giải trí, Lý Thụy là người duy nhất kiên nhẫn dẫn dắt anh. Nói ông ấy là thầy của tôi, cũng không đủ.”

Kiều Luyến không nghĩ tới Thẩm Lương Xuyên có tình cảm tốt với Lý Thụy như vậy, cắn môi : “Thế nhưng, em thực sự nhìn thấy ông ta thân mật với người phụ nữ khác, đây là sự thật.”

“Sự thật?” Thẩm Lương Xuyên trào phúng nở nụ cười : “Như vậy em có biết? Lý Thụy và bà xã, đã sớm ly hôn! Ông ấy và bạn gái, là sau khi ly hôn quen biết!”

“Nhưng bời vì em đưa tin, ông biến thành Trần Thế Mỹ bị người kêu đánh, từ đó thối lui khỏi làng giải trí.”

“Kiều Luyến, em còn cảm thấy, em không sai sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.