Tô Bành Hạo nghe nói như thế, lại càng thêm kích động : “ Kiều Luyến, cô đối tôi có thể có ý kiến, nhưng tôi không cho phép cô nói như vậy về tiểu Kiều!”
“Nhân phẩm Tiểu Kiều, tôi rất tin tưởng! Tôi với cô ấy cùng nhau ăn mấy bữa cơm, trò chuyện một chút về trò chơi, nhưng cho tới nay không có thảo luận về sách lược, mấy ngày nay, tôi vội vàng huấn luyện, căn bản cũng không có thời gian liên hệ cô ấy! Mà nhân vật này, là tôi đêm qua mới nhớ tới, nói như vậy, cô hài lòng sao?”
“Mặt khác, tôi lập lại một lần. Tôi nếu như đã gia nhập chiến đội này, nhất định sẽ coi chiến đội này là nhà. Nhưng Tử Tiên Tử, cũng chính là tiểu Kiều, là thần tượng của tôi, tôi đối cô ấy tin tưởng vô điều kiện. Đương nhiên, tôi tin tưởng cô ấy sẽ không phản bội câu lạc bộ!”
Tô Bành Hạo lưu lại một câu nói như vậy, quay người liền đi lên lầu.
Bộ dáng tức giận táo bạo, giống như mèo xù lông.
Kiều Luyến gặp cậu ta phản ứng quá kích động, không nhịn được kéo khóe miệng.
Lại bởi vì cậu ta tin tưởng tiểu Kiều, mà trong lòng ấm áp.
Cho tới bây giờ cũng không biết, cho dù là qua nhiều năm như vậy, còn có thể có người vô điều kiện thích cô ấy.
Tô Bành Hạo kiên trì, để cho cô cảm thấy cậu ta vừa đáng yêu, lại đáng ghét.
Kiều Luyến thở dài, nhìn Thẩm Lương Xuyê, đang định rời đi, đã thấy Tô Bành Hạo chạy từ trên lầu xuốn.
Dù sao cũng là chàng trai trẻ, cơn tức đến nhanh, đi cũng nhanh.
Cậu ta lúc này giống như là đã khôi phục, đi đến trước mặt cô, tắt điện thoại di động của mình, quăng trên mặt bàn.
Kiều Luyến hơi sững sờ : “Làm sao?”
Tô Bành Hạo nhíu mày : “Tôi nghĩ, cảm thấy cô nói cũng đúng. Dứt khoát còn có hai ngày là đến so tài, chúng ta tắt máy, kiểm tra lẫn nhau, không cùng người ngoài liên hệ, như thế này có thể bảo vệ chiến lược đến mức cao nhất.”
Kỳ chiêu này đối với đoàn đội liên quan mật thiết đến thắng bại.
Tô Bành Hạo có thể nhanh lấy đại cục làm trọng, để Kiều Luyến lau mắt mà nhìn cậu ta.
Dù là tín nhiệm cậu ta, cũng sợ hãi sẽ có chuyện gì xảy ra, Kiều Luyến dứt khoát mở miệng : “Tốt, vậy trước tiên tiểu nhân, sau quân tử. Hai ngày này, vất vả mọi người.”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ câu lạc bộ, vào hình thức phong bế trong khi huấn luyện.
——
Cùng ngày, Kiều Luyến về đến nhà, liền vào trong thư phòng nghiên cứu chiến lược.
Cầm giấy và bút tô tô vẽ vẽ, sau cùng phối hợp ra đoàn đội hợp lý nhất.
Ngày thứ hai, cô chạy đến câu lạc bộ, thảo luận với đám người Tô Bành Hạo
Hơn nữa còn vụng trộm dùng tổ đội đánh một ván, hiệu quả tốt ngoài dự tính!
Vốn năm người còn có chút khẩn trương, khi nhìn thấy tổ đội này về sau càng lợi hại, nhất thời buông lỏng người.
Từng người chiến đấu hiên ngang, mơ màng đoạn thời gian trước, hiện tại đều biến mất, trạng thái đạt đến độ cao trước nay chưa từng có.
Loại tâm tình này, một mực duy trì đến khi tranh tài bắt đầu!
Ngày thứ ba, hai giờ chiều, Kiều Luyến vànhân viên chiến đội , cùng đi đến hiện trường tranh tài .
Trận đấu này, sẽ dẫn dắt chiến đội bọn họ trên con đường thành thần!
Điện tử cạnh tranh là một hạng mục tranh tài hấp dẫn rất nhiều Fan hâm mộ toàn cầu.
Hiện trường tranh tài có tới hơn nghìn người, rất náo nhiệt.
Đám tuyển thủ các chiến đội đều tìm tới vị trí của mình .
Hôm nay, là thi đấu tuyển chọn.
Dựa theo chiến đội tranh tài, tiến hành phân tích sắp xếp.
Bắt đầu rút thăm, đội trưởng Tô Bành Hạo đại biểu chiến đội, lên sân khấu.
Chờ đến khi rút xong, công bố kết quả, trực tiếp để Kiều Luyến trợn tròn mắt.
Đều nói oan gia ngõ hẹp, câu nói này quả nhiên không sai!