Chương 518: Đại cao trào! Lương Xuyên là Tử Xuyên! (18)
Tiếu Diện Hổ tràn ngập khát vọng nhìn về phía Kiều Luyến.
Nhìn bộ dạng cậu ta, Kiều Luyến bỗng nhiên cười.
Cô nghĩ đến lúc trước, Tiếu Diện Hổ bị đào đi, trong nội tâm cô giống như là chèn khối bông.
Mà kiên quyết của Tiếu Diện Hổ, cũng làm cho cô lúc ấy thương tổn.
Hiện tại, quan hệ của hai người, giống như là trái ngược.
Kiều Luyến nhìn cậu ta: “ Bây giờ cậu rời đi, phí bồi thường vi phạm hợp đồng người nào giao?”
Tiếu Diện Hổ nghe xong lời này, lập tức mở miệng: “Phí bồi thường vi phạm hợp đồng kỳ thật cũng chỉ 10 vạn,Q trả giúp tôi, không mắc!”
Kiều Luyến nhíu mày: “10 vạn? Thế nhưng vì sao Q pahir bồi thường phí vi phạm hợp đồng cho người từng bỏ đồng đội?”
Tiếu Diện Hổ trực tiếp sửng sốt.
Kiều Luyến nhìn cậu ta: “Hiện tại, cậu phát hiện Tử Tiên Tử không phải tiểu Kiều, cho nên muốn trở về, như vậy về sau ở chiến đội khác có huấn luyện viên mà cậu thần tượng, cậu sẽ đi theo họ hay không?”
Tiếu Diện Hổ sững sờ.
Kiều Luyến chỉ đám người sau lưng kia : “Nhìn thấy không? Lúc trước, Tử Tiên Tử không chỉ có đào cậu, còn đào bọn họ. Thế nhưng tất cả mọi người không có đi, chỉ có một mình cậu đi.”
Cô nhìn chằm chằm Tiếu Diện Hổ: “Q muốn, là đội viên đoàn kết nhất trí, không phải động một tí là sẽ rời đi.”
Tiếu Diện Hổ thấy thái độ Kiều Luyến kiên quyết, ánh mắt rơi vào tay của hắn là đại gia, hắn là nhị gia.
Một lúc sau, mới mở miệng: “Thế nhưng tranh tài một tuần sau, có lẽ tay của hai người bọn họ còn không có khôi phục tốt, cô không sợ sẽ bị thua sao?”
Kiều Luyến mím môi, một lúc sau mới lắc đầu: “Chúng tôi thà rằng thua trận, cũng sẽ không muốn một đội viên không hợp cách! Thua mất, chúng tôi còn có cơ hội làm lại từ đầu.”
Nói đến đây, cô xoay người rời đi.
Vừa đi hai bước, liền nghe thấy Tiếu Diện Hổ hô: “Bạch Cốt lão tổ, em cũng không cầu tình cho tôi sao?”
Một câu rơi xuống, Kiều Luyến hơi sững sờ, nhìn về phía Bạch Cốt lão tổ.
Trước kia Bạch Cốt lão tổ hình dung tiều tụy, trong khoảng thời gian ở câu lạc bộ, Kiều Luyến cưỡng chế bọn họ nhất định không được thức đêm, cho nên gần đây, sắc mặt đẫy đà một chút.
Nghe nói như thế, Bạch Cốt lão tổ quay đầu, nhìn về phía Tiếu Diện Hổ: “ Từ khi cậu rời chiến đội trở đi, tôi sẽ không xin tha vì cậu.”
Tiếu Diện Hổ cắn môi : “Bạch cốt! Chẳng lẽ em không hi vọng chúng ta có thể ở cùng một chỗ mỗi ngày hay sao?”
Bạch Cốt lão tổ lắc đầu : “ Chúng ta đã chia tay.”
Một câu lộ ra, để Kiều Luyến chấn kinh.
Cô không thể tin nhìn chằm chằm Bạch Cốt lão tổ : “ Cô, cô đi cùng với cậu ta sao?”
Bạch Cốt lão tổ nhìn Kiều Luyến một chút, gật đầu.
Kiều Luyến: ...
“Chẳng qua hiện tại chúng tôi, đã chia tay.”
Kiều Luyến khẽ gật đầu.
Một hàng sáu người, quay người lên xe rời đi, chỉ còn lại có Tiếu Diện Hổ đứng tại chỗ, tức giận siết chặt nắm đấm.
Một lúc sau, cậu ta mới hít vào một hơi thật sâu : “ sẽ có ngày xin tôi gia nhập chiến đội!”
Nghĩ đến cái gì, cậu ta cầm điện thoại di động lên, gọi một dãy số...
-
Kiều Luyến đưa năm người về câu lạc bộ trước, lúc này mới để cho tài xế đưa cô về nhà.
Tính toán thời gian, cái giờ này, Thẩm Lương Xuyên cũng đã về nhà?
Thế nhưng, về tới nhà, cô mới phát hiện, Thẩm Lương Xuyên và Hạ Diệp Hoa đều không thấy đâu.
Kiều Luyến nghi ngờ, hỏi thăm thím Lý: “Tiên sinh và phu nhân đâu?”
Thím Lý mở miệng : “Tiên sinh bảo hôm nay phải họp, buổi tối không trở lại. Phu nhân... Thắm Tống tiểu thư rồi.”
Nghe nói như thế, Kiều Luyến hơi sững sờ, cô dừng một chút, lúc này mới lên tiếng: “Tống Nguyên Hi ở trại an dưỡng nào?”