Chương 717: E, liền chán ghét tôi như vậy sao? (17)
Xe Lục Nam Trạch, chậm rãi rời đi.
Bãi đỗ xe, Kiều Luyến nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên.
Anh biểu lộ nghiêm khắc, trong mắt lóe ra ánh sáng phức tạp.
Nửa ngày, khi xác định Thẩm Lương Xuyên sẽ không nói cho mình chuyện của tám năm trước, lúc này cô mới dời đi ánh mắt, quay đầu lên xe : “Chúng ta trở về đi.”
Thẩm Lương Xuyên gật đầu.
Hai người giống như chuyện mới vừa rồi căn bản cũng không có phát sinh.
Nhưng chỉ có Kiều Luyến biết, trong nội tâm cô không bỏ qua được.
Cô trong tuổi thuần khiết nhất, tại thời kỳ cô chân thật nhất với tình yêu, vì sao anh lại lỡ hẹn?
Cũng là chuyện kia, để cho cô sau tám năm, sinh ra mâu thuẫn đối với tình yêu.
Những ngày tiếp theo, Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên đều trở nên bận rộn.
Thời gian qua nhanh chóng, rất nhanh nửa tháng đã qua rồi.
Tát cả mọi chuyện về tòa nhà dều đã giải quyết, lập tức có thể bắt đầu thi công!
Mà đồng thời, bọn họ cũng lấy được tư cách dự bán, có thể bắt đầu bán nhà từ ngày mai!
Giá nhà tám năm trước, đương nhiên không thể theo với hiện tại.
Trừ bỏ 100 hộ đã mua tám năm trước, mặt khác còn hai trăm nhà, dựa theo giá nhà xung quanh đánh dấu, cái tòa nhà này tính được, hao tổn nghiêm trọng.
Trong khách sạn.
Thẩm Lương Xuyên và mấy người Tống Thành ở gian phòng cách vách họp.
Kiều Luyến thì cầm sổ sách tiền bạc dự tính Tống Thành vừa mới thống kế, nhìn lấy sổ phía trên, khuôn mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy.
Lúc chưa có mở tòa nhà, cô đã biết chắc sẽ thua thiệt.
Lại cũng không nghĩ tới, sẽ hao tổn vô cùng như vậy.
Nếu mà như vậy. . . Như vậy Thẩm gia tan cửa nát nhà, chỉ sợ cũng không đủ số tiền kia!
Lúc đang suy tư, cửa phòng khách sạn bị đẩy ra, Thẩm Lương Xuyên đi đến.
Kiều Luyến ngẩng đầu nhìn anh, nghĩ đến anh vì tòa nhà làm ra nhượng bộ, nhất thời cảm thấy lòng xoắn xuýt.
Cô hít vào một hơi thật sâu, tiến lên một bước, cho anh một cái ôm lớn.
Thẩm Lương Xuyên nhìn bộ dạng của cô, rút bảng dự đoán ra, lại nhìn về phía mặt bàn, lập tức đi qua, đóng tài liệu trong máy tính lại, sau đó nhìn về phía cô mở miệng nói: “Sự tình không có đơn giản như em thấy.”
Kiều Luyến biết, hiện tại anh nói như vậy, là đang an ủi mình.
Trừ phi những phòng ốc này có thể bán được giá cao, bằng không không thể có lợi nhuận.
Nhưng giá phòng cũng không phải một mình anh có thể điều tiết khống chế.
Kiều Luyến cắn môi, đang muốn cảm khái nói cái gì đó, cửa phòng khách sạn bỗng nhiên bị Tống Thành đẩy ra.
Bình thường anh ta làm việc ổn thỏa, tuyệt đối sẽ không hoảng loạn như vậy, bộ dáng giờ phút này, khẳng định là xảy ra đại sự gì!
Vừa nghĩ tới đây, Kiều Luyến liền nghe thấy anh ta kinh hoảng mở miệng nói: “Anh Thẩm, mau xem bản tin! Mau nhìn tin trên mạng đi!”
Nghe nói như thế, Kiều Luyến nhíu lông mày, lập tức mở ti vi ra, tìm được Đài Truyền Hình, đang phát tin tức: “. . . Năm đó công trình bã đậu, đều dùng chất liệu kém, công trường xảy ra chuyện, cũng là bởi vì cốt thép đứt gãy, hiện tại Thẩm ảnh đế đầu tư cải biến, chất lượng làm cho người đáng lo.”
Lại đi nhìn trên mạng, đại bộ phận đều là mắng tòa nhà của Thẩm Lương Xuyên, chọn mua vật liệu cấp thấp nhất.
Thậm chí có người vạch trần: Mọi người nghĩ, cái tòa nhà này, khẳng định là bồi thường tiền, hiện tại vấn đề, bồi nhiều hay là bồi ít, không nói trước chất lượng tòa nhà như thế nào, khẳng định không phải tòa nhà cấp cao! Nếu như vật liệu đều dùng tốt nhất, đem Thẩm ảnh đế bán đi, đều không đủ xây!