Chương 232: Là cô muốn kết thúc (2)
Xe lái trên đường thật lâu, sau cùng đến một khu biệt thự vùng ngoại thành.
Xe của bọn họ, rẽ mấy lần trong biệt thự, sau cùng đứng ở trước biệt thự số 19.
Thẩm Lương Xuyên lấy chìa khoá ra, ấn xuống một cái, của biệt thự chậm rãi mở ra.
Xuống xe, đứng ở bên ngoài, Kiều Luyến phát hiện căn biệt thự này cũng không phải là rất lớn, là một căn có ba tầng.
Nhìn qua lầu hai ước chừng có sáu bảy phòng ngủ.
Vườn hoa cũng không lớn, không thể so sánh với biệt thự lớn họ đang ở, nhưng nhỏ mà tinh xảo.
Cô sững sờ nhìn nơi này, không rõ ràng cho lắm : “Nơi này là?”
“Cùng tôi tiến vào.”
Thẩm Lương Xuyên nói xong câu đó, đi vào trong phòng khách.
Kiều Luyến đi theo vào trong biệt thự.
Trong phòng sửa sang gọn gàng, đồ dùng trong nhà đầy đủ.
Lầu một là nhà bếp và phòng khách, không có gì khác thường.
Kiều Luyến đi theo Thẩm Lương Xuyên lên lầu.
Lầu hai là phòng ngủ, nhìn qua quả nhiên có ước chừng năm sáu cái.
Còn không có đếm rõ, liền thấy Thẩm Lương Xuyên đi lên lầu ba.
Kiều Luyến đi qua, liền phát hiện lầu ba lại là một phòng rộng rãi.
Ròng bày mấy bàn máy tính, nhìn qua giống như văn phòng.
Cô nhìn chằm chằm nơi này trong chốc lát, mới bỗng nhiên kịp phản ứng, không thể tin quay đầu nhìn Thẩm Lương Xuyên : “ đây là phòng huấn luyện Câu Lạc Bộ thi đấu game sao?”
Thẩm Lương Xuyên gật đầu.
Kiều Luyến nhất thời sinh lòng cảm khái.
Thì ra, muốn thành lập một câu lạc bộ, phải làm nhiều chuyện vụn vặt như vậy.
Hiện tại Thẩm Lương Xuyên là ảnh đế, rất nhiều người làm việc cho anh, một câu của anh, là có thể hoàn thành.
Thế nhưng...
Tám năm trước, Tử Xuyên không được gia đình ủng hộ, muốn thành lập một câu lạc bộ, phải vượt qua bao nhiêu khó khăn?
Chí ít, căn bản là anh không bỏ ra nổi biệt thự như thế.
Nghĩ đến đây, tâm tình của cô, đột nhiên trở nên nặng nề.
Cho nên, anh bỏ ra tâm tư lớn vậy, làm xong câu lạc bộ, nhưng một câu mình không thể tham gia, để anh thương tâm sao?
Cô bất đắc dĩ cúi thấp đầu xuống, hít sâu một hơi, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên mở miệng: “Em đối với nơi này, có đề nghị gì?”
Cô?
Kiều Luyến sững sờ, không hiểu ngẩng đầu.
Chẳng lẽ nói, Thẩm Lương Xuyên biết cô là Vong Xuyên rồi sao ? Cho nên mới để cho cô đến xem phòng?
Ý nghĩ này, để cho cô kinh hãi đổ mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Nhưng tiếp theo, liền nghe thấy anh giải thích: “Dù sao phụ nữ thận trọng, em xem một chút còn thiếu cái gì, để lúc bọn họ vào, có thể xem như ở nhà.”
Tám năm trước, một mình anh thành lập câu lạc bộ.
Tám năm sau, anh muốn làm cùng với cô.
Mà ở trong đó, cũng là con đường của họ.
Anh cân nhắc câu lạc bộ như thế, để Kiều Luyến cảm thấy kinh ngạc, nhưng tiếp theo, cô liền bắt đầu chăm chú quan sát nơi này.
Dù sao, sau khi ly hôn với anh, rất có thể chính mình sẽ phải tới nơi này: “Máy tính đâu?”
“Đang đặt trang bị tối tân, rất nhanh có thể đưa tới ~ “
Kiều Luyến đề nghị: “Tôi cảm thấy, vẫn là chờ người đến đông đủ hỏi họ muốn máy tính gì rồi trang bị. Ngộ nhỡ đám người kia có máy tính của mình, cũng sẽ không cần đổi.”
“Ừm. Còn gì nữa không?”
“...”
Hai người thảo luận vô cùng phấn khởi, đều tràn đầy lòng tin đối với câu lạc bộ.
Kiều Luyến càng đưa ra mấy đề nghị thực dụng, đến cuối cùng rời khỏi nơi này, hai người đều rất vui vẻ.
Nhưng bọn họ không biết...
Anh cho là bắt đầu, nhưng cô muốn kết thúc.