Thẩm Lương Xuyên nghe nói như thế, tròng mắt co rụt lại, quay đầu nhìn qua, chỉ thấy Tống Thành hưng phấn mở miệng: “Nhanh, nhanh download một App cạnh tranh! chị Kiều ở đó phát sóng trực tiếp! Tên gọi Luyến Xuyên!”
Thẩm Lương Xuyên cầm điện thoại di động lên, căn bản không cần download, liền mở ra App cạnh tranh có trong điện thoại di động.
Tiến vào bên trong, đề cử trang đầu, Luyến Xuyên đang phát sóng trực tiếp!
Thẩm Lương Xuyên lập tức nhấn vào.
Liền nghe thấy giọng nói quen thuộc: “Lên đường bên này áp lực khá lớn, cho nên tôi nhân vật năng lực tương đối mạnh thì chống chọi tương đối tốt, có thể nhìn thấy phổ thông bên kia không tệ...”
“... Phổ thông bên kia đơn giản, nhưng tôi không thể tới hỗ trợ, bời vì có thể nhìn thấy bên kia không chiếm ưu thế, đi qua cũng là chịu chết, nhân cơ hội này, tôi kéo bọn họ lên đường tháp, một tháp đổi một người, rất đáng... Phải biết, đây không phải một trò chơi giết người, đây là một trò chơi đánh tháp...”
“...”
Tiếng của cô, trong suốt lưu loát, tốc độ giảng giải trò chơi rất nhanh.
Có thể làm cho người nghe vô cùng mê mẩn.
Tống Thành trông thấy Thẩm Lương Xuyên nhìn chòng chọc vào điện thoại di động, liền yên lặng rời khỏi.
Thẩm Lương Xuyên cầm điện thoại di động, đi tới bên ghế sa lon, ngồi xuống.
Tâm đang nghe giọng cô trầm bồng du dương, lúc vô cùng có kích tình, lúc an tĩnh.
Tiểu Kiều, cô sống rất thoải mái.
Cái nhận biết này, để anh cảm giác cả người đều trầm tĩnh lại.
Kỳ thật có đôi khi, yêu, cũng không nhất định là có được.
Chỉ cần biết rằng cô trôi qua hạnh phúc, là được.
Thẩm Lương Xuyên nghĩ tới đây, cả người trầm tĩnh lại, nằm yên ở trên ghế sofa, chăm chú nhìn cô phát sóng trực tiếp.
Cảm giác những áp lực quá khứ, giống như độ nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ cần nghe giọng ngọt ngào của cô, trong nội tâm liền bình tĩnh.
Trong cả căn phòng, giọng của cô vang vọng, để anh cảm thấy tĩnh mịch.
Một ván trò chơi đánh xong, cô nghỉ ngơi một chút, lúc không nói hiểu biết trò chơi, liền có chút ngượng ngùng mở miệng: “Cái kia, mời mọi người động tay nhỏ đáng yêu một chút, giúp tôi chú ý.”
Giọng ngượng ngùng, để Thẩm Lương Xuyên gợi lên bờ môi.
Không có nghĩ tới cô ở trên mạng, cũng sẽ thẹn thùng như vậy.
Anh nhấn chú ý trên màn hình.
Anh trước kia chưa từng hiểu qua chuyện dẫn chương trình, chỉ là tùy tiện mở ra xem.
Thế nhưng sau khi nhấn chú ý, anh mới phát hiện còn cần đăng kí đăng nhập.
Trước kia luôn luôn ghét bỏ những chuyện quá phiền phức này, xưa nay không đăng kí bất kỳ thứ gì, liền làm từng bước từng bước.
Đến cuối cùng, lúc ghi tên, anh hơi sững sờ.
Ánh mắt anh, rơi vào tên dẫn chương trình của Kiều Luyến.
Luyến xuyên...
Trước kia, tên của cô là Vong Xuyên.
Hiện tại, đổi thành Luyến Xuyên.
Anh gợi lên bờ môi, trong lòng phun lên một sự vui sướng.
Anh hơi suy tư một chút, liền đánh tên trên điện thoại di động, đánh lên mấy chữ: Tư Kiều. (là nhớ kiều đấy)
Tên xác định, tiến vào trò chơi.
Lúc đang chờ đợi, Kiều Luyến ho khan một tiếng, “Cái kia, nếu mọi người có bong bóng, phiền thả bong bóng đi. Dù sao vật này tăng nhân khí... Còn có tặng quà, mọi người căn cứ điều kiện kinh tế của mình, thích hợp đưa một số cho tôi, dù sao dẫn chương trình dựa vào cái này mà sinh hoạt...”
Thả bong bóng?
Thẩm Lương Xuyên nhíu lông mày, đây là cái gì?