Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới Pk

Chương 186: Chương 186: Xem mặt mũi? (7)




Chương 187: Xem mặt mũi? (7)

Lúc này, tổng biên đi tới, vỗ tay một cái, để mọi người chú ý : “Tin tức tốt! Hôm nay Mỹ Mỹ kiếm được đại công cho chúng ta! Phạm Kiệt đồng ý trả lời tin tức rồi !”

Tô Mỹ Mỹ hung hăng liếc Kiều Luyến một chút, tiếp đó đắc ý ngẩng đầu, đi về phía tổng biên, tổng biên nắm chặt tay của cô ta : “ Mỹ Mỹ, em thật đúng là phó tướng của tòa soạn chúng ta! Ha ha ha!”

Tô Mỹ Mỹ hơi híp mắt: “Tổng biên, sở dĩ Phạm Kiệt đồng ý, cũng là nể tình em, anh cũng biết, tòa soạn chúng ta cũng không tính là lớn. Em đây, cũng chỉ là một ký giả bình thường, phỏng vấn Phạm Kiệt, người ta sẽ không cảm thấy hạ giá chứ ~ “

Kiều Luyến: ...

Thật sự im lặng, cái này là lần đầu tiên nhìn thấy có người quang minh chính đại chiếm chức vị quan trọng.

Chẳng qua Tô Mỹ Mỹ cầm được đường dây Phạm Kiệt, chắc chắn tổng biên sẽ không làm cô ta mất mặt mũi. Quả nhiên, tổng biên lập tức mở miệng : “Sao em là ký giả nhỏ được? Rõ ràng là chủ biên tổ 2! Em xem, em muốn mang theo người nào trong tổ đi nữa? Hoặc là, thông báo tuyển dụng lần nữa?”

Kiều Luyến cảm thấy, chuyện này có lẽ không có quan hệ gì với mình, nhưng thấy lời tổng biên rơi xuống, liền thấy Tô Mỹ Mỹ có thâm ý nhìn cô một cái.

Nhất thời tâm cô nhấc lên, tiếp đó nghe thấy Tô Mỹ Mỹ nói ra: “Em và Kiều Luyến hợp tác thời gian dài như vậy, người khác đều nói tốt, trước tiên mang theo Kiều Luyến đi.”

Kiều Luyến: ...

Quả nhiên! Cô ta đã sớm tưởng tượng được lãnh đạo cô?

Cô cau mày, liền nghe thấy tổng biên không có hỏi thăm ý kiến của cô, liền đáp ứng.

Chẳng qua ý kiến của cô hữu dụng không?

Tô Mỹ Mỹ trực tiếp ra lệnh: “Kiều Luyến, lập tức thu dọn đồ đạc, đến đưa tin với tôi!”

Vừa mới nhận chức, liền bắt đầu chảnh!

Kiều Luyến nôn nóng trong lòng, thở dài.

Làm ở tòa soạn một năm, đã qua chín tháng, cô chỉ cần cố gắng nhịn ba tháng, là có thể cầm được chúng minh ký giả rồi.

Cho nên... Cô nhẫn!

Xách đồ của mình và máy tính, đến văn phòng chuẩn bị cho tổ 2.

Máy tính vừa đặt lên mặt bàn, liền thấy Tô Mỹ Mỹ vênh váo tự đắc đi tới, đứng ở trước mặt cô: “Pha cho tôi ly cà phê, một túi sữa, ba viên đường, cám ơn.”

Kiều Luyến ngừng hành động thu dọn đồ đạc, ngẩng đầu lên.

Ánh mắt kiêu ngạo, để trong lòng Tô Mỹ Mỹ rung lên, vô thức muốn thỏa hiệp, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến thân phận của mình, nhíu mày : “Làm sao? Cô không nguyện ý? Đừng quên, hiện tại tôi là lãnh đạo của cô! Tôi để cô làm gì, cô phải làm!”

Kiều Luyến đôi mắt, nhếch môi ra ý cười : “Được.”

Cô không nói hai lời, đi ra ngoài pha cà phê, đặt lên trên mặt bàn Tô Mỹ Mỹ.

Bộ dạng cô dễ nói chuyện, để Tô Mỹ Mỹ nhíu mày, nhìn về phía ly cà phê.

Bên trong đen sì, tuy tản ra mùi cà phê thơm ngát, thế nhưng... Ngộ nhỡ Kiều Luyến nhổ nước miếng vào trong thì làm sao bây giờ?

Nghĩ đến những thứ này, Tô Mỹ Mỹ liền chán ghét nhíu mày, đẩy cà phê qua một bên.

Muốn chính là hiệu quả này!

Kiều Luyến giả bộ như không nhìn thấy dáng vẻ Tô Mỹ Mỹ, cười tủm tỉm đi về vị trí của mình, bật máy tính lên.

Thời gian buổi trưa qua rất nhanh, năm giờ rưỡi, bỗng nhiên điện thoại di động rung lên một cái.

Cô cầm lên, phát hiện là Thẩm Lương Xuyên gửi cho cô:

【 Mấy giờ tan tầm? 】

Anh hỏi cô cái này, là có ý gì?

Nghĩ như vậy, lại một tin nhắn gửi tới: 【 Tôi dưới lầu. 】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.