Trong màn đêm tưởng trừng như dài vô tận ... Vẫn còn hai người một nam một nữ ôm ấp nhau
Có vẻ người con trai kia sắp kết thúc sinh mạng , còn người con gái vẫn cứ níu giữ cậu ở lại
Người con trai đó thều thào nói : em đừng buồn nữa , anh không đáng để cho em khóc đâu !
Con gái đó lệ vẫn cứ rơi nàng khẽ nói giọng hơi giun giun : anh đừng đi mà , anh đi rồi em biết sống sao đây !
Bạch Thiển à , em còn nhớ ngày đầu chúng ta gặp nhau chứ ! Người con trai đó nói nước từ trên đôi mắt chảy dọc xuống khuôn mặt thanh tú
Người con gái đáp giọng hơi ngấn lệ : vâng em còn nhớ lúc đó
Có vẻ người con trai sắp chết anh lấy hết sức đưa bàn tay lạnh lẽo cua mk lên kẽ nói : đây là lần cuối nước mắt tôi rơi vì em cũng như lần đầu Chứng Minh cho việc TÔI YÊU EM
Rồi người con trai đó chết để lại trên môi một nụ cười mãn nguyện
Ngươi con gái khóc rất lâu rồi nói : em đã bảo anh đừng đi rồi mà . Rồi cô gái rút 1 khẩu sung ra và nói đôi lời với cái thế giới độc ác đã cướp đi người cô yêu và cũng chính là người cô hận . Cô nói : thế giới này,chẳng có gì tốt đẹp cả. Nếu có kiếp sau ta vẫn sẽ gặp lại nhau anh à! *BẰNG* cô chĩa súng vào đầu và tự sát . Dòng máu chảy từ đầu cô lan rộng ra khắp thân thể , rất giống hoa bỉ ngạn đang nở rộ ở bên bờ của dòng vong xuyên ...