-"Em có đồng ý đến dự đám cưới anh với tư cách là cô dâu không?"
Chàng trai quỳ gối đưa chiếc nhẫn cầu hơn, kèm theo đóa hoa hồng đỏ thắm.
Khung cảnh bấy giờ trông thật lãng mạn. Trên sân thượng lộng gió nhưng
nhờ trang trí ở đây mà trong nó lung linh muôn sắc màu huyền ảo. Thật
tuyệt vời cho cuộc cầu hôn lúc bấy giờ.
Cô gái không nói gì, chỉ
bật khóc rồi ôm chàng trai xem như lời đồng ý. Cô gái cứ ngỡ như tình
cảm của cô sẽ không được đáp trả sau lần được chăm sóc anh ở bệnh viện.
Anh luôn xa lánh cũng như biến mất sau lần ấy. Mãi đến bây giờ cô mới
biết, tình cảm trong anh với Thiên Anh là rất nhiều, nhiều đến nỗi anh
có thể hi sinh tất cả mọi thứ vì cô ấy. Để bây giờ, anh cầu hôn với cô,
cô không thể nào tin vào sự thật. Cô đã nghe kể qua hết rồi, nhưng sao
nó hư vô khó tin quá.
Cô tưởng anh từ chối, cô đã trốn tránh anh,
trốn tránh tình yêu mà anh nói anh đã trao cho cô và bây giờ anh nói
Thiên Anh chỉ là quá khứ, anh muốn làm lại từ đầu với cô. Nhiều lần muốn bỏ quách đi, nhưng cái tình yêu dai dẳng cứ đeo bám cô làm cô vứt hẳn
cái lòng tự trọng rồi đồng ý.
Đơn giản cô yêu anh...cô sẽ cho anh một cơ hội.
-"Anh yêu em, Tuyết Chi."
-"Em cũng yêu anh, Thiên Quân à."
Hạnh phúc của hai kẻ yêu đơn phương và biết hi sinh cho người mình yêu đã
đến được với nhau. Chắc bởi có lẽ họ có một nỗi đau và một sự yêu thương giống nhau nên dễ hòa nhập vào nhau. Họ đã đến được với nhau, tuy không nhiều thử thách và khó khăn như cặp chính, nhưng họ cũng đã rất khổ sở
mới đến với nhau.
*******
Bên cạnh đó, Huyền Lam và Hàn
Phong cũng đã đám cưới với nhau. Song với đó, Anh Tuấn và Như Tuyết cũng vậy. Còn Bùi Hải và Ngọc Hảo đang trong giai đoạn yêu nhau thắm thiết
đó. Alex và Hạo Thiên thì bay qua Pháp bắt đầu tương lai và sự nghiệp
rồi.
Câu chuyện có 7 chàng trai, nhưng hết thảy 6 người đã từng
yêu cô rồi, sau đây là từng người nhận xét về Thiên Anh và tại sao yêu
Thiên Anh nhé.
Anh Tuấn...
Tôi yêu cô ấy có lẽ là đầu năm
lớp 6, khi mới vào cấp II ấy. Tuy nó ngộ nghĩnh và con nít nhưng tôi
chắc chắn 100% tình yêu của tôi là thật. Với vẻ mặt ngây thơ và đáng yêu đó đã làm trái tim tôi rung động, lúc đó trong đầu tôi chỉ biết rằng,
mình phải bên cô gái nhỏ và bảo vệ cô gái này. Bằng mọi giá phải như
vậy. Tình yêu bọn tôi kéo dài cho đến cuối lớp 10, tôi bị bệnh tim. Lúc
đó, bác sĩ nói không tìm ra tim phù hợp để ghép nên hi sinh sống của tôi rất là mong manh, vì thế mà tôi phải dối cô ấy, phải đóng với Tuyết một vai diễn của kẻ phản bội. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đừng để cô ấy đau buồn,
không hề nghĩ Tuyết cũng tổn thương vì Tuyết có tình cảm với tôi. Chuyện sau này chắc mấy bạn cũng biết rồi đó, mặc dù còn tình cảm với cô ấy
nhưng vì lỡ để cô ấy có tổn thương khá lớn nên muốn tha thứ cũng không
được. Cô ấy đã bỏ tôi, để tôi nhận ra bên cạnh tôi còn một người đáng
được yêu thương hơn rất nhiều. Tôi không trách cô ấy, bởi vì tôi yêu cô
ấy rất nhiều. Nhưng bây giờ đối với tôi, cô ấy như một phần kí ức đẹp đè nén ở một góc khuất trong tim. Bây giờ trái tim tôi đã được Tuyết hoàn
toàn cảm hóa rồi. Tôi yêu Như Tuyết, người vợ hiện tại của tôi. Nhưng
tôi cũng chúc em hạnh phúc, người tôi từng yêu, Thiên Anh à.
Hàn Phong...
Tôi yêu em, cô nàng lạnh lùng và vô tâm. Em rất đặc biệt trong mắt tôi, tôi không biết tại sao mình yêu em nữa, nhưng chắc có lẽ là do em khác với
người con gái khác. Em đã làm trái tim tôi rung động khi thấy giọt nước
mắt trên mi em lăn, rồi cả khi em cười, một nụ cười buồn nhẹ nhàng nhưng sâu lắng cả tâm hồn tôi. Nhưng cũng cảm ơn em, vì em đã từ chối tình
yêu đơn phương này để tôi có thể tìm được một người con gái hoàn hảo như thế này bên cạnh. Tôi yêu em, nhưng đó là quá khứ, mặc dù hiện tại vẫn
chưa thể quên được nhưng tôi tin Huyền Lam sẽ dần thế chỗ em. Em sẽ hạnh phúc chứ, Thiên Anh.
Bùi Hải...
Tôi yêu chị, đơn giản vì
chị sống nội tâm, lạnh lùng và ghét chia sẻ. Chị không biết được đâu,
chị đã có những lần rất giống con nít, đáng yêu vô cùng. Nhờ thế mà chị
đã làm trái tim tôi rung động. Chị đã làm tôi biết yêu. Nhưng chị yên
tâm, tỏ tình với chị 2 lần đủ rồi, lần thứ 3 tôi sẽ để dành cho người
con gái khác. Chị đã vượt qua bao nhiêu gian khó mới có được hạnh phúc
đích thực của mình. Vậy chị hứa sẽ sống hạnh phúc chứ. Chúc chị mãi hạnh phúc bên anh ta, người từng yêu chị rất nhiều.
Thiên Quân...
Tình yêu của tôi đối với em có điên rồ không, Thiên Anh. Biết là chỉ đóng
kịch thôi, nhưng tôi không thể nào ngăn trái tim mình rung động trước em được. Tôi yêu em, đã từng có ý nghĩ dù làm cách nào cũng phải mang em
về bên mình. nhưng khi chứng kiến cái tình cảm của em cũng như Thiên
Tuấn, tôi mới biết, hai người chính thực sinh ra là để cho nhau, không
ai có thể can ngăn được. Nhưng dù sao cũng cảm ơn nhé, đã chó tôi biết
bên cạnh tôi còn có người yêu tôi rất nhiều. Tôi yêu em, nhưng đã là kí
ức của quá khứ. Bây giờ hiện tại và mãi mãi, tôi sẽ yêu lấy Tuyết Chi,
người vợ của tôi. Xin lỗi vì những lần mù quáng đã làm tổn thương em. Em hạnh phúc nhé, Thiên Anh.
Mike...Bức thư được gửi chỉ vỏn vẹn vài chữ. "Tôi yêu em, Thiên Anh. Xin lỗi em và chúc em hạnh phúc." Đó là
bức thư dằn lòng của Mike, nhưng nó giống bức thư tuyệt mệnh hơn, anh
cũng không ngờ mình ra đi.
Cuối cùng...là Thiên Tuấn...
Tôi
yêu vợ tôi, đơn giản chỉ là vậy, tôi không muốn nói dài dòng ngoài câu,
yêu vợ và yêu mãi mãi một mình vợ (=.= cái ông đây ngắn gọn xúc tích ghê hồn)