Anh Hai Boss, Đừng Nghịch Lửa

Chương 43: Chương 43




Nhưng mà chờ sau khi anh ta đến phòng số 403, anh ta mới hậu tri hậu giác biết được…………. Boss có chỗ nào nhìn trúng tài biểu diễn thiên phú của anh ta, rõ ràng là kêu anh ta đến diễn trò.

Nam diễn viên tạm thời chỉ ngây ngốc đứng đó.

Một màn trên giường làm cho chảy máu mũi, cũng đủ làm cho đàn ông nhanh chóng cởi quần áo, không kiềm chế được.

Đây chính là cảnh tượng trăm ngàn lần khó gặp! Bởi vì thuốc rất mạnh, Khưu Mẫn nằm trên giường giãy dụa lộn xộn, trên người mặc nội y gợi cảm, kéo đến đầu vai, cảnh xuân trước ngực lộ ra trước mặt bọn họ. Khưu Mẫn trong giới giải trí luôn có tính cách cao ngạo, nếu bị fan của cô ta nhìn thấy cảnh này, có lẽ vài người sẽ không tin nữ thần của họ sẽ suy đồi đến mức này.

“Cởi quần áo ra.” Du Lăng Thần nói giọng lạnh băng, đối mặt với cảnh này, vẫn không đỏ mắt tim đập nhanh.

Nam diễn viên không chút tình nguyện, đứng một chỗ không nhúc nhích. Ai sẽ đồng ý trở thành nam chính phim AV chứ? Anh ta còn tưởng rằng sẽ nổi tiếng trong ngành giải trí, nhưng không phải dùng cách này.

Du Lăng Thần làm sao có thể nhìn ra tâm tình anh ta, lạnh lùng nói vài tiếng: “Sẽ không chụp đến mặt của cậu, chỉ cần cậu phối hợp diễn vài động tác là được. Diễn hay không thì tùy cậu, tôi nghe Vương Đạo nói, bên ông ta còn một nam diễn viên phụ cũng không tệ.”

Cái gì gọi là bánh nóng từ trên trời rơi xuống! Đây chính là như vậy! Ai không diễn, chính là ngu ngốc nhất trong ngu ngốc, bỏ qua cơ hội này, sau này có muốn nổi tiếng cũng không thể được nữa.

“Có thật không chụp đến mặt?” Nam diễn viên tạm thời có chút chần chờ.

“Cậu nghĩ rằng tôi lừa cậu? Cậu không muốn chụp, còn có nhiều người phía sau, tôi sẽ gọi cho thư ký Tôn tìm người khác đến.” Du Lăng Thần lấy điện thoại di động ra, trước mặt nam diễn viên tạm thời, tìm số điện thoại di động của thư ký Tôn.

Còn chưa bấm xuống số điện thoại, nam diễn viên tạm thời bắt đầu cởi áo: “Đừng, tổng giám đốc Du, tôi đồng ý diễn.”

Lúc nam diễn viên tạm thời chuẩn bị cởi quần………………

Du Lăng Thần xoay người lại nói với Dư Tư Nhạc: “Tiểu Nhạc, em đến nhà vệ sinh một chút đi, chờ sau khi chuyện này xong rồi, anh sẽ gọi em ra.”

Tốt xấu gì Dư Tư Nhạc cũng coi là người chưa thành niên, ở chỗ này xem diễn, quả thật có chút không tiện. Huống hồ anh hai đã lên tiếng, có lẽ cô nên ngoan ngoãn làm theo thì ổn hơn. Sau khi mở cửa nhà vệ sinh, Dư Tư Nhạc đi vào, cầm điện thoại lên xem liên tục.

Vừa chơi đùa đến lần thứ ba đã có người gõ cửa nhà vệ sinh.

Mới 6 phút đi? Nhanh như vậy đã làm xong rồi sao?

Dư Tư Nhạc cất di động vào túi quần, từ từ mở cửa ra "anh hai."

Nam diễn viên tạm thời mặc quần áo chỉnh tề, sắc mặt xấu hổ đứng bên giường: "Tổng giám đốc Du, về chuyện nhân vật..."

"Lời tôi đã nói, tuyệt đối sẽ không nuốt lời, cậu về nhà chờ tin tức đi." Sau khi hoàn thành tất cả mọi chuyện, Du Lăng Thần không muốn phân tâm đến anh ta, nói vài ba câu đuổi nam diễn viên kia đi. Cũng dặn anh ta, chuyện đêm nay, tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài.

Tiết lộ ra ngoài đối với anh ta có gì tốt? Chính anh ta cũng là đồng lõa. Nam diễn viên tạm thời không ngu ngốc đến mức này, liên tục đồng ý tổng giám đốc Du, nhất định phải giữ bí mật.

Du Lăng Thần dùng di động chụp ảnh lại, như đã làm tốt lắm.

Anh đem mấy bức ảnh chụp này cho Dư Tư Nhạc xem.

Trên màn hình một nam một nữ ôm ấp cùng nhau, hai cơ thể lõa lồ kề sát vào nhau. Làm cho người ta có cảm giác, chính là hai người đang ì ạch trên giường. Người đàn ông đưa lưng về phía màn hình, không chụp đến gò má. Mà cô gái thì mồ hôi đầm đìa trên mặ, góc chụp rất đúng.

Du Lăng Thần chụp tất cả năm bức ảnh.

Mỗi một bức ảnh đều không cần góc độ chụp.

"Du Lăng Thần! Anh....Anh là cầm thú...khốn nạn." Hiệu lực của thuốc phát tác làm hại Khưu Mẫn nói chuyện không trôi chảy, cả người bị lửa dục quấn lấy, khó chịu ôm chăn run rẩy.

"Khốn nạn? Cô mới là khốn nạn."

Trong lòng Dư Tư Nhạc thầm mắng.

"Khưu Mẫn, cô rất thích tính kế người sao? Cảm giác bị té ngã như thế nào?" Giọng nói Du Lăng Thần vĩnh viễn đều là lãnh đạm không thay đổi, trong lời nói vô liêm sỉ ý tứ hàm súc rất rõ ràng: "Kế hoạch của cô rất hoàn mỹ, biết tôi sẽ không so đo và gây chuyện xấu với cô, vì quyền lợi phim truyền hình trong tương lai, đề cao sự nổi tiếng. Nhưng mà cô đã làm sai một việc."

Anh bước từng bước đi đến bên giường lớn, động tác không một chút thương hương tiếc ngọc, tay giật mạnh, đem sợi dây chuyền trên cổ cô ta xuống: "Tôi rất hận người nào chạm vào điểm quan trọng của tôi."

Mà điểm quan trọng này, rốt cuộc là cái gì, Du Lăng Thần không nói ra miệng. Làm Dư Tư Nhạc suy nghĩ nát óc, cũng không ra đáp án.

"Tôi đã ký hợp tác với công ty ngôi sao, ảnh chụp truyền ra ngoài, anh sẽ tổn thất nghiêm trọng." Coi như Khưu Mẫn còn chút lý trí, lúc này có thể tỉnh táo đàm phán với Du Lăng Thần.

Khóe miệng Du Lăng Thần nhếch lên một tia cười lạnh: "Phim còn chưa có chụp ảnh, tôi nhiều lắm chi tổn thất vài điều thôi, nhưng còn cô lại......"

Một khi ảnh chụp truyền trên mạng internet, hình tương Khưu Mẫn sẽ chìm xuống vực sâu, từ nay về sau, không có công ty nào dám mướn cô ta.

Khưu Mẫn cũng biết, hình tượng của người nghệ sĩ quan trọng biết bao, một gương mặt tái nhợt không chút huyết sắc. Trong lòng càng ngày càng hoảng hốt, càng ngày càng loạn, cô ta từ trên giường bò đến trước mặt Du Lăng Thần, nắm tay anh, nói; "Du thiếu, anh tha cho tôi đi...Tôi biết sai rồi, anh ngàn lần đừng đem ảnh chụp truyền ra ngoài. Cho dù anh bảo tôi làm cái gì, tôi cũng đều đồng ý! Đừng hủy tôi.......Đừng hủy tôi!"

Bộ dáng Khưu Mẫn có chút đáng thương, nước mắt không ngừng chảy dài

Lần này cô ta khóc khác với lần trước, trên mặt mang theo sợ hãi và sợ hãi, vẻ mặt này chỉ bằng kỹ thuật diễn, có hóa trang cũng không được.

"Nhưng mà đã muộn rồi." Du Lăng Thần nhẹ nhàng phất tay cô ta ra, trong giọng nói mang theo một chút tiếc hận, hoặc là một tia đồng tình.

Anh muốn, chưa bao giờ xin lỗi.

Trong lòng Dư Tư Nhạc đồng tình với cô ta, sẽ không cầu tình vì cô ta, càng sẽ không nói anh hai bỏ qua cho cô ta. Tâm tình cua cô bây giờ, có thể lý giải "nước mắt cá sấu", chỉ là đồng tình thôi.

Bóng đêm thật tối, đen còn đơn thuần hơn so với màu mực. Buổi tối trên bầu trời, không có ngôi sao, cũng không có ánh trăng, chúng nó như trốn đi, đang trốn tránh cái gì.

"Tiểu Nhạc, chúng ta về nhà." Tay Du Lăng Thần khoát trên vai Dư Tư Nhạc, nét lạnh lẽo trên mặt dần dần rút đi.

Dư Tư Nhạc gật đầu, cất bước đi ra ngoài.

Bóng dáng hai người dần dần rời khỏi phòng này.

Phía sau, cô gái ngồi trong phòng bi thương khóc lóc.

..............................

Sáng sớm hôm sau, đầu đề trang giải trí của các Tòa soạn Báo Lớn, tất cả đều là ảnh chụp của Khưu Mẫn.

"Khi ngôi sao Khưu Mẫn mướn phòng, hình ảnh riêng tư bị truyền ra...."

"Tình cảm ngôi sao mãnh liệt, có thể so sánh với diễn viên phim AV...."

'Công ty ngôi sao và Khưu Mẫn hủy bỏ hiệp ước, trong một đêm Khưu Mẫn đã thân bại danh liệt......"

..............................

Các loại tin tức giống như nước vỡ đê, muốn ngừng cũng không ngừng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.