Khi hai người đi đến trước cửa phòng, Ôn Việt dừng lại, rút từ trong tập hồ sơ hắn vẫn nắm trên tay một cuốn kịch bản đưa cho cô.
-”Đây là kịch bản.”
-”cảm ơn anh” Diệp Tử nhìn Ôn Việt cản kích mỉm cười.
-”ân..chúc cô may mắn”
Ôn Việt nhìn cô gái bé nhỏ vươn tay đẩy cánh cửa bước vào ánh sáng cầu vồng của thế giới điện ảnh , mở miệng chúc.
Diệp Tử quay đầu hướng anh nở nụ cười xinh đẹp.
-”cảm ơn,tôi sẽ cố gắng”
--------------------
Trong phòng đợi.
Một đám nữ nhân chạy qua chạy lại lo sửa sang bản thân.
Một số khác hoặc ngồi hoặc đứng xem kịch bản.
Diệp Tử bước vào khiến vài người chú ý,nhưng rất nhanh sẽ tán đi.
Cô chọn một góc không người cạnh cửa ra vào phụ, ngồi xuống bắt đầu lật xem kịch bản.
Cô không biết chỗ ngồi của mình vừa vặn tầm nhìn của một nhân vật nguy hiểm.
----------------------
Cùng lúc đó,tại phòng đợi đặc biệt.
Một nam nhân thân cao hơn một thước chín đang ngồi trên chiếc ghế boss.
Hắn vắt một chân lên bàn,chân còn lại bắt chéo lên chân kia.
Nam nhân vẻ mặt cao ngạo tuấn tú.
Dưới ánh nắng phụ trợ chiếu trên thân mình, hắn ngồi đó bễ nghễ uy nghi hệt như thần Mặt Trời Apolo.
Làn da màu đồng cổ mạnh mẽ quyến rũ,cơ ngực rắn chắc mà vẫn đảm bảo độ co dãn đàn hồi.
Cả thân hình chuẩn theo từng centimet,đôi chân thon dài đầy sức bật.
Đôi mắt ngạo mạn ẩn hiện ánh sáng màu xanh ngọc.
Mày kiếm hướng thẳng về mi tâm.
Mũi cao,sống mũi thẳng dứt khoát.
Cánh môi hơi mân lên, mỏng , phụ trợ cho chiếc cằm gợi cảm.
Người đàn ông này là một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo.
.
.
Duẫn Thừa Húc nhàm chán xoay xoay trong tay cái điện thoại.
Một tiếng “tít” vang lên, Duẫn Thừa Húc nhìn thoáng qua vài giây, sau đó ngón tay thon dài lướt nhẹ trên màn hình.
Hộp thư mở ra, Duẫn Thừa Húc nhìn thấy kí tự trên đó thì vươn tay còn lại tại trên bàn phím gõ một loạt [code] ,màn hình thay đổi một giao diện khác,hắn lại nhập tiếp một loạt kí tự tổ hợp chữ cái,symbol và các con số không theo bất kì quy tắc nào.
Lúc này màn hình hiện ra một giao diện chat trực tuyến.
Tin nhắn bên trên màn hình mang nội dung : “đã truy được kẻ phản bội”
Ngưng vài giây, ngón tay thon dài lần nữa đặt trên bàn phím ngắn gọn một chữ.
“diệt”Sau đó hắn tắt giao diện chat tiếp tục nhàm chán nhìn ra sân khấu.
Một đám nữ nhân oanh oanh yến yến trên đài ồn ào vô cùng khiến hắn nhíu mày.
Đúng lúc hắn định rời đi ánh mắt thì một thân ảnh nhỏ nhắn lọt vào tầm mắt hắn.
Thiếu nữ đi theo phía sau Diệp đạo diễn,cả người như được ánh mặt trời bao bọc khiến hắn nhìn có chút ngây ra.
Hắn tự nhận mình nhìn qua nữ nhân không ít,nhưng chưa có ai khiến hắn dừng lại ánh mắt lâu như vậy.
Ánh mắt không tự chủ di chuyển theo thân ảnh của cô,cho đến khi cô đi vào khu vực hậu cần.
Trên môi treo một nụ cười rất nhẹ,dường như là không cười,hắn xoay xoay điện thoại trong tay trong mắt đăm chiêu suy nghĩ.
Đúng lúc này,có tiếng điện thoại,hắn hắn thu hồi tầm mắt, cúi xuống nhìn màn hình điện thoại sau đó nhận cuộc gọi.
-”nói”
-“...”
-”ân,rất tốt,thưởng hoa hồng gấp đôi”
-“...”
-”ân,tiếp tục theo thả mồi câu hắn vào tròng đi”
-“...”
Duẫn Thừa Húc kết thúc cuộc gọi,hai tay cho vào túi quần đứng dậy nhìn ra toà nhà hành chính 25 tầng xa xa,môi khẽ giương.
-”Liễu Tôn,game start”
Đúng lúc này,một giọng cười thanh thuý vang lên,Duẫn Thừa Húc trong lòng hơi động,hắn tò mò xoay người nương theo tiếng cười nhìn sang,lại bắt gặp được thân ảnh lúc nãy.
Thiếu nữ một thân áo sơ mi sọc xanh,quần jean ôm lấy đôi chân thon dài,giày thể thao năng động,mái tóc dày như rong biển buộc cao thành đuôi ngựa khoẻ khoắn.
Cô cười thực tự nhiên,không chút giả dối phức tạp,tiếng cười thanh lãnh nà trong trẻo khiến người khác không tự chủ mà cười theo.
Nhìn cô cười đến ngọt ngào Duẫn Thừa Húc trái tim như bị ai gõ một chút trật mất một nhịp.
Hắn nhìn thấy cô đi theo trợ lí của Diệp đạo diễn vào căn phòng dành cho người tham gia tuyển chọn thì hơi sửng sốt,sau đó chuyển sang cười.
Đợi đến khi cô đi vào phòng,đóng cửa lại , hắn vẫn không nhúc nhích.
Cho đến lúc người quản lí của hắn bước vào nhẹ nhắc nhở đã đến giờ khai mạc,hắn mới dời đi tầm mắt, sau đó hơi sửa lại cổ áo xoay người đi ra cửa.
Đã đến lúc hắn xuất hiện rồi.
Hi vọng hôm nay biểu hiện của cô gái kia không làm hắn thất vọng a.
Tiểu bạch thỏ không hề hay biết mình đã bị một gã thợ săn nhìn trúng, khoá mục tiêu và chờ thời cơ “làm thịt.”
-----------------------
Duẫn Thừa Húc vừa bước ra sân khấu,ngay lập tức tiếng hô của fan vang trời dậy đất.
-”Duẫn Thừa Húc..em yêu anh”
-”Thừa Húc,Thừa Húc,Thừa Húc...” fan đồng loạt hô to.
-“...”
-“...”
Các cô trong phòng nghe fan hô to lập túc xúm xít lại cửa chính nhìn ra bên ngoài để nhìn ảnh đế.
[Nghe nói ảnh đế được bình chọn là người đàn ông hấp dẫn nhất thế giới.]
[Nghe nói ảnh đế sau lưng có một gia tộc khổng lồ.]
[Nghe nói ảnh đế vừa được tôn vinh người đàn ông có tài sản kếch sù trong top mười.]
[Nghe nói ảnh đế còn độc thân.]
[Nghe nói ảnh đế được ..bla bla...]
[...]
[...]
Tin đồn bay đầy trời,không có phủ nhận cũng không có thừa nhận khiến fan mơ màng.
Tuy nhiên không thể phủ nhận số lượng fan của hắn là vô cùng hùng hậu.
Không ai có thể cưỡng lại sự quyến rũ của ảnh đế..
Tất nhiên ngoại trừ một người thần kinh thô nữ tử.
Giờ phút này trong góc phòng, người đó hiện đang chìm đắm vào kịch bản ,căn bản đối với tình hình bên ngoài tai không nghe mắt không thấy.
Nếu có biết có lẽ cô cũng chỉ nhún nhún vai không mấy quan tâm,làm ơn đi,kiếp trước fan của cô nhưng là trải rộng toàn bộ thế giới a.
---------------------