Editor: Mẹ Bầu
Đinh Văn Ngạn, trong giới điện ảnh hoàn toàn xứng đáng là vua không ngai. Vẻ bề ngoài tuấn mỹ của anh cũng khác hẳn với Ngô Minh. Đinh Văn Ngạn mày rậm, mắt to, hình thể cao lớn, một thân thiết huyết con người rắn rỏi khí chất. Hầu hết những vai mà anh tham gia diễn xuất đều là những nhân vật trong các phim có chủ đề cách mạng và các vai nhân sĩ chính phái. Các nhân vật do anh tạo hình đều là những nhân vật kinh điển như ở trong sách giáo khoa.
Thấy Ứng Uyển Dung tiến vào, @MeBau*[email protected]@ Đinh Văn Ngạn cũng không có đắn đo thân phận tiền bối của mình. Ngược lại, anh còn cười cười đối với cô rất thân thiết. Ứng Uyển Dung hướng về phía anh nhẹ nhàng gật đầu chào rồi đứng ở chính giữa tự giới thiệu về bản thân.
"Xin chào ban giám khảo! Tên tôi là Ứng Uyển Dung, hôm nay tôi đến đây để diễn xuất quay phim thử cho nhân vật Sở Vân." Ứng Uyển Dung nâng đôi con ngươi lên không chút kiêu ngạo, cũng không siểm nịnh nhìn vào Lý Hữu Đạo ở chính giữa.
Mấy người Lý Hữu Đạo bọn họ, toàn bộ đều là một bộ dạng không nói không cười. Nhìn thấy Ứng Uyển Dung giương mắt nhìn, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Tào Tinh trừng mắt nhìn sang Ứng Uyển Dung, ý muốn bảo cô chớ khẩn trương.
Trên thực tế Ứng Uyển Dung cũng không hề có chút khẩn trương. Lớn lớn nhỏ nhỏ, các buổi quay phim thử như thế này, cô cũng không phải là không từng đã tham gia, đã sớm luyện cho mình thành một bộ dạng buồn vui cáu giận không lộ bản sự. Lần này không được thì vẫn còn có cơ hội lần sau. Có nhiều bộ phim điện ảnh như vậy, thế giới cũng không phải chỏ có xoay chung quanh cô. Sẽ luôn có đủ loại nguyên nhân ảnh hưởng đến kết quả.
"Văn Ngạn, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn cậu ra diễn với cô ấy một chút đi." Phó đạo diễn Thái Thụy Đức nói điểm danh. Đinh Văn Ngạn gật gật đầu đứng lên.
Nội dung quay phim thử rất đơn giản, không có ghi chú gì về phần diễn nội tâm. Chỉ có hai câu nói, còn lại đều xem Ứng Uyển Dung phát huy cùng nắm bắt như thế nào.
Đinh Văn Ngạn mặc một thân tây trang hưu nhàn. Khi đi qua phía trước liền cởi áo khoác ra, xắn tay áo lên lộ ra cánh tay cường tráng. Ứng Uyển Dung lại dường như không hề có một chút cảm nhận được nội tiết tố nồng đậm kia của anh. Cô lặng yên, không tiếng động đứng đó lắng đọng lại cảm xúc.
Đinh Văn Ngạn hướng về phía cô gật gật đầu, ý bảo cô đã có thể bắt đầu. Ứng Uyển Dung chớp chớp mắt, lên tiếng chất vấn: "Vì sao?!" Trong mắt cô tràn ngập vẻ không dám tin, nỗi đau triệt để biểu hiện sự thất vọng của nội tâm. Nước mắt từ trong mắt chậm rãi chảy xuống.
Ứng Uyển Dung không phải là nữ diễn viên đầu tiên mà Đinh Văn Ngạn diễn cùng để quay phim thử. Nhưng lại là nữ diễn viên nói ra câu nói kéo anh tiến vào cảnh này chỉ trong một câu. Bản lĩnh để nói ra lời kịch này, thực sự có thể nhìn thấy một hai người.
Đinh Văn Ngạn trầm giọng nói: "Không có vì cái gì, tôi không thẹn với lương tâm. Hiện tại tôi không có cách nào khác để nói rõ ràng với cô. Nhưng mà ngày sau rồi cô sẽ biết, tôi không sai!"
Ứng Uyển Dung tiến lên, hai tay nắm vào cánh tay của Đinh Văn Ngạn tức giận nói: "Thu Sinh! Anh đã quên rồi sao? Khi chúng ta ở cùng với nhau đã từng