Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Chương 68: Chương 68: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Sau khi Ứng Uyển Dung nhận được tin tức xong, thì ngược lại, cô không dám tự hành động một mình, sợ sẽ làm đảo loạn kế hoạch của quân ta. Dù chưa ăn thịt heo nhưng cũng đã từng nhìn thấy heo chạy rồi, bao nhiêu việc cứ tự tiện làm chủ để tự cứu đều sẽ làm cho sự tình bị can thiệp loạn hơn.

Nhưng mà Ứng Uyển Dung lại không thể ngồi không. Cô sợ rằng, sẽ chỉ làm cho người khác càng lo lắng hơn. Tìm kiếm ở trong phòng một lát, Ứng Uyển Dung vẫn không hề phát hiện ra được thứ gì để làm vũ khí phòng thân. Nhưng mà cô lại phát hiện ra một ít đồ vật vụn vặt thượng vàng hạ cám.

Tên trấn giữ ở bên ngoài @MeBau*[email protected]@ nhìn thấy ở bên trong rất rõ ràng. Hắn biết không cái gì vậy, nhìn thấy Ứng Uyển Dung lục tung còn cất lên tiếng cười nhạo một tiếng. Hắn ngồi ở trên ghế xoay xoay cây súng ngắn vẻ nhàm chán vô nghĩa.

Đợi đến lúc trao đổi người để đi ăn cơm, người trấn giữ ở bên ngoài lúc này chính là gã đàn ông có cái tên là Hầu Tử kia. Ứng Uyển Dung đối với bọn họ vẫn còn có tác dụng, nên đương nhiên bọn chúng không thể nào để cho Ứng Uyển Dung bị chết đói. Nhưng cũng chỉ là không để bị đói chết là được rồi, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn nên bọn chúng chỉ quăng vào đó hai cái bánh bao và một bình nước, ngoài ra cũng không hỏi Ứng Uyển Dung chuyện gì khác.

Ứng Uyển Dung và Cao Lãng, cho dù là người yêu hay chỉ là quan hệ bạn bè đi nữa, đối với bọn họ mà nói, đều không có gì khác nhau. Cho dù chỉ là người không quen biết, bọn họ đều sợ ném chuột bị vỡ bình, không dám tự tiện vây bắt bọn tội phạm kia. Việc này chẳng phải là bọn họ vẫn luôn miệng nói bảo hộ dân chúng hay sao. Bọn họ một phương diện khinh bỉ bọn này ra vẻ đạo mạo quân tử, lại rất tốt lợi dụng này đó lòng người.

Ứng Uyển Dung cũng không còn bắt bẻ làm cái gì việc ăn uống điều độ nữa. Sau khi ăn no xong, nhìn sắc trời bắt đầu tối, người ngồi ở phòng ngoài vẫn ngồi yên không nhúc nhích, cô cũng có chút sốt ruột. Ứng Uyển Dung cũng không bật lên đèn, Người ngồi ở phòng ngoài cũng không hỏi xem cô đang làm cái gì ở bên trong. Dù sao thì Ứng Uyển Dung cũng không thể trốn thoát đi được, khi cần sẽ liền ép buộc cô đi.

Trong viện ánh đèn sáng rỡ, gió lạnh thổi qua nhánh cây, bóng cây lay động. Hầu Tử nhìn thoáng qua liền ngậm lấy điếu thuốc híp mắt ngồi dựa vào tường, miệng hừ dân ca.

Chỗ cũ có vài tiếng mèo kêu tiếng chó sủa vang lên. Hầu Tử đứng lên đi lên phía trước vài bước, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn trở lại nhìn nhìn vào trong phòng, hỏi người canh giữ ở cửa chính, "Có chuyện gì vậy? Tình hình thế nào?"

Người đàn ông ghé mắt nhìn nhìn vào khe cửa một chút. Một lúc lâu sau, hắn mới đứng thẳng người lên cười nói: "Không có việc gì, phát xuân ấy mà, khà khà... Cho tôi một điếu thuốc. Cả ngày hôm nay không có thuốc, miệng đã sắp nhạt đến bợt cả ra rồi."

Hầu Tử đưa cho hắn một điếu thuốc lá. Hai người bắt đầu nuốt mây nhả khói. Gã đàn ông kia ghé vào bên cạnh hắn cười vẻ dâm đãng, nói: "Hầu Tử, cô nương kia tư vị thế nào hả? Xem bộ dạng cũng không tệ đâu..."

Hầu Tử phun một vòng khói lên trên mặt hắn, lạnh lùng nhìn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.