Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Chương 86: Chương 86: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Đi đến trong doanh, khi còn có người quen chào hỏi cùng anh, người đàn ông theo một con đường nhỏ chạy tới văn phòng, kêu một tiếng báo cáo. Từ bên trong giọng nam nói: "Tiến vào."

"Liên Trường, người tôi đã bắt được rồi, kế tiếp ngài xem bây giờ phải tiếp tục làm thế nào?" Người đàn ông chào một cái, hỏi.

Cao Lãng ngẩng đầu lên. Ánh mắt hờ hững, gióng nói bình tĩnh, nói: "Nên nói nhắn nhủ thông báo rõ ràng, lôi hết những gì ở phía sau anh anh ta ra. Người trước cứ giữ lại đã. @MeBau*[email protected]@ Cậu giúp tôi cám ơn đội trưởng Ngô trước, về việc này phải phiền toái anh ấy rồi."

"Vâng!" Người đàn ông kia chào một cái xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Cao Lãng nghĩ nghĩ, vẫn là cầm lấy điện thoại ở trên bàn, gọi về số điện thoại quen thuộc: "A lô, mẹ à, đã tìm được người rồi! Trước không cần vội mà dẫn anh ấy trở về... Con có chừng mực... Vâng, hẹn gặp lại mẹ."

Cao Lãng cúp điện thoại, nhưng anh vẫn nhíu mi suy tư, nghĩ xem phải xử lý Ứng Văn Triết như thế nào! Anh phân tích qua lại tính tình của Ứng Văn Triết một chút. Về việc này anh phải gạt cô vợ nhỏ của mình. Anh chính là không hy vọng thời điểm cô đang quay phim, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn mà vẫn còn phải vì chuyện này chuyện kia, mà sốt ruột phiền não. Chỉ sợ người này giờ đây đã biến dổi quá nhiều rồi, nói chuyện phân tích sẽ không ăn thua.

Cao Lãng còn chưa kịp suy nghĩ mọi chuyện rõ ràng, thì đã thấy mặt bàn ngay tại đó đang nhẹ nhàng lay động. Chiếc tủ sắt dựa vào tường, các ngăn tủ đã va đập rầm rầm rầm vào trên mặt tường. Cao Lãng trực tiếp cấp tốc chạy ra bên ngoài. Đi đến hành lang, dường như anh đã lấy lại được tinh thần là không ít. Tất cả mọi người đều đang chạy xuống dưới lầu.

Bởi vì kinh đô không nằm ở trên dải địa chấn, cho nên gần như đều là không có kinh nghiệm về loại chấn động này. dieendaanleequuydonn, Tuy có chút kinh hoảng, thế nhưng mọi người chạy xuống vẫn rất có trật tự. Lấy tốc độ của bọn họ, chỉ một phút đồng hồ cũng đủ chạy xuống đến lầu một rồi.

Khi chạy ở trên thang lầu, cảm giác chấn động lại càng thêm mãnh liệt. Đèn đóm đều rơi xuống trên hành lang vỡ nát. Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, nơi hàng hiên tốc độ cái khe được tách ra rất nhỏ.

Cao Lãng sau khi chạy xuống lầu, liền cùng với những người khác đứng trên bãi đất trống. Trong chốc lát anh bỗng thất thần, trống ngực cứ đập thùm thụp, đến lúc này mới được bình ổn lại chút ít. [email protected]*dyan(lee^qu.donnn) Rất nhanh trên loa phát thanh liền vang lên tiếng thông báo.

"Mọi người đừng nóng vội, phỏng chừng một lát nữa vẫn còn có dư chấn. Mọi người trước đừng vội lên lầu. Đêm nay vì phòng ngừa dư chấn, trước tiên đề nghị mọi người vẫn ở lại lầu một. Địa điểm địa chấn vẫn còn chưa nhận được tin tức chuẩn xác. Đề nghị mọi người chuẩn bị tốt khả năng tùy thời sẽ đi cứu viện."

Lời này không cần người ta phải nói ra. Đến ngay cả kinh đô đều có thể cảm nhận được dư chấn mãnh liệt như thế, càng đừng nói đến người đang ở chỗ tâm của động đất. Trước tiên lúc này vẫn là ban ngày, người phản ứng kịp không phải là số ít. Nhưng mà phản ứng mau là một chuyện, có thể chạy đi đến chỗ nào lại chính là một chuyện khác rồi.

Cao Lãng sẽ không quá lo lắng cho người trong gia đình ở quê hương. Huyện Du huyện nằm ở vị trí địa lý đặc thù, được liên miên núi non chập chùng vờn quanh. Khoảng mười mấy năm trước đã từng có xảy ra địa chấn một lần, thế nhưng dư chấn lại cực kỳ cực kỳ nhỏ. Ngược lại, Cao Lãng lại có chút dự cảm bất thường khác. Anh lo lắng cho Ứng Uyển Dung đang ở bên ngoài quay phim gặp phải cơn địa chấn như vậy, có phải là cô đã bị hù sợ rồi hay không...

Cao Lãng cùng với những chiến hữu khác vẫn ngồi ở chỗ cũ, cũng không biết qua bao lâu. Chờ đến khi loa phát thanh lại phát ra thông báo cho bọn họ, mọi người mới biết được địa điểm gặp tai hoạ.

"Lần này địa điểm gặp động đất xảy ra là ở tỉnh X, thành phố A chính là tâm động đất..."

Bống chốc chớp mắt một cái, mọi người liền nhìn thấy biểu cảm trên mặt của Cao Lãng vẫn còn đang bình thường, liền không đến hai giây sau, vẻ mặt của anh chuyển thành sự khiếp sợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.