Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Chương 99: Chương 99: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

"Ba, mẹ, dịp Tết Nguyên đán lần đầu tiên, lúc ấy con còn bận rộn công việc nên không trở về nhà được. Đây đều là lỗi của con! Tết Nguyên đán lần này con nhất định sẽ trở lại." Cao Lãng xoay người hướng cái nhìn sang Lý Hương Hoa rồi lại nhìn đến Ứng Đại Hùng. Lúc này đuôi lông mày của anh khẽ nhúc nhích nhếch lên.

"Ba, ngài bị ngã vẫn còn chưa khỏe lại sao? Ngày mai con sẽ mang ngài đi đến bệnh viện thăm khám lại xem một chút để cho nó yên tâm." Ở trong điện thoại, đương nhiên là Cao Lãng cũng không thể biết được tình hình cụ thể nhiều lắm. Đến bây giờ nhìn thấy chân của Ứng Đại Hùng phải bọc thạch cao như vậy, @MeBau*[email protected]@ lại càng bất mãn đối với Ứng Văn Triết hơn.

Người không biết cho là Ứng Văn Triết có tiền đồ lớn, đi ra tỉnh ngoài để kiếm tiền, nhưng trên thực tế thì sao đây? Anh ta đã móc nối bỏ đi cùng với một nhóm người, bây giờ nghĩ muốn rời bỏ ra khỏi, liền không dễ dàng như vậy rồi.

Lý Hương Hoa nở nụ cười, nếp nhăn nơi đuôi mắt đều giãn ra, "Hai đứa đúng vợ chồng có khác! Nói ra lời cũng đều giống nhau. Được, mẹ nghe các con! Ngày sẽ đưa ba con đi đến bệnh viện để kiểm tra lại một chút, nhìn xem thương thế có tốt lên không. Như vậy mẹ cũng thấy yên tâm được một chút."

"Đến đây nào, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn đừng chỉ có nói chuyện về ba con như vậy! Tiểu Lãng đi lại đây ngồi xuống đi nào." Lý Hương Hoa lôi kéo Cao Lãng đến sát ngồi sát vách tường. Bà nhìn Cao Lãng cường tráng, vóc dáng cao lớn lại lại thêm bề ngoài tuấn lãng, vẻ đầy thỏa mãn, hòa nhã nói: "Tiểu Lãng à, chuyện trong nhà tuy có bận rộn, nhưng mà con cũng không thể bỏ qua cái gia đình nhỏ của các con được!"

Cao Lãng nhìn Lý Hương Hoa vẻ không hiểu ra sao. Anh lại đưa ánh mắt nhìn sang trên người Ứng Uyển Dung. Chuyện hai chúng ta thế này là thế nào vậy? Chúng ta cũng không ầm ĩ mâu thuẫn gì cả, chẳng lẽ là em đã nói xấu anh cái gì đó với mẹ hay sao?

Ứng Uyển Dung trợn đôi mắt đẹp lên nhìn lại Cao Lãng. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Cô mà lại là cái loại người chuyên môn đi nói bậy người khác sao? Cũng không chịu nhìn một chút xem, cô vừa mới kéo hành lý trở về nhà kia mà! Có nói thì cũng phải có thời gian để nói chứ!

Lý Hương Hoa mới mặc kệ này đôi vợ chồng trẻ kia đánh ánh mắt qua lại kiện tụng với nhau. Bà cũng liền nói lảng sang chuyện khác, trực tiếp mở miệng nói: "Các con cũng cần phải tranh thủ thời gian đi chứ! Năm nay Tiểu Lãng cũng đã là hai mươi sáu tuổi rồi, tuổi mụ thì cũng đã là hai mươi bảy tuổi rồi! Chỉ mấy năm tiếp theo là đến ba mươi tuổi. Người ta vẫn nói “thành gia lập nghiệp”, có lập gia đình rồi thì mới phát triển được sự nghiệp. Các con hiện tại cũng đã ổn định rồi, như vậy cũng nên có một đứa trẻ đi thôi..."

Ứng Đại Hùng trầm giọng đáp: "Mẹ các con nói không sai đâu, nghe lời của bà ấy đi."

Ứng Uyển Dung dở khóc dở cười. Cô còn đang muốn nói chuyện với mẹ rằng, hiện tại công việc của cô còn đang rất bận rộn, làm sao có thời giờ để sanh con được chứ. Việc sinh đẻ cô sẽ khiến cô phải sửa đổi lại, đẩy toàn bộ kế hoạch xuống. Hơn nữa, trước mắt cô vẫn còn chưa hề chuẩn bị tâm lý đối với chuyện này.

Hơn nữa, cô mới có mười chín tuổi... Còn trẻ như vậy không chịu bồi dưỡng cho sự nghiệp, chờ thêm vài năm nữa thì cô cũng trở nên lười lười biếng rồi. Mà cơ hội cũng sẽ không luôn luôn ở tại chỗ đó mà chờ cô.

Cao Lãng trực tiếp đứng lên hướng về phía vợ chồng Lý Hương Hoa, Ứng Đại Hùng,


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.