Editor: Mẹ Bầu
Liễu Tiểu Tiểu ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan giữa lý tưởng và trong tình yêu. Không phải là Diêm Xương không phát hiện ra dấu vết để lại, thế nhưng mà hắn lần lượt buông tha cho Liễu Tiểu Tiểu. Cho đến cuối cùng, khi Diêm Xương thất trận, bị bao vây, Liễu Tiểu Tiểu đã chủ động đón nhận viên đạn, hương tan ngọc nát. Những việc bí mật còn chưa được nói ra kia cũng trôi đi theo những giọt lệ nơi khóe mắt, tan mất.
Nhưng giờ khắc này, bọn họ vẫn là còn chưa quen biết nhau, không ngờ tới, về sau lại dây dưa với nhau.
Vị Thiếu soái khôi ngô tuấn tú, @MeBau*[email protected]@ mặt mày trầm tĩnh nhìn cô gái nhỏ đang múa hát ở trên đài, cúi đầu khép hờ đôi mắt, cho thấy hắn dễ dàng rơi vào trong sự dịu dàng.
"Dừng lại!"
Âm thanh hô chói tai hô. Đoàn người trợn mắt nhìn! Cảnh này còn xem chưa đủ đã mắt đâu, làm sao mà đã lại kêu dừng lại rồi? Rốt cuộc, bất kể là ai vừa mới xem một màn vừa rồi, đều á khẩu không có ai trả lời được.
Lý Hữu Đạo cầm loa lộ ra một nụ cười tươi tắn hiếm khi có được, "Diễn xuất không tệ, xuống đây đi."
Mới vừa rồi là vì nhập tâm diễn xuất, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn nên Ứng Uyển Dung mới hết sức chăm chú. Hiện tại khi đạo diễn Lý vừa hô một câu ngừng lại, cô mới cảm nhận thấy bộ trang phục mỏng manh này cũng không che chắn được cơn gió lạnh lẽo đang thổi ảo ào. Tống Tiểu Nha đã cầm áo khoác đang chạy tới về phía hướng đình đằng này.
Ứng Uyển Dung đi xuống bậc thang của sân khấu, đã nhìn thấy Đinh Văn Ngạn đưa cho cô chiếc áo choàng màu đen, ý bảo cô mặc vào người. Ứng Uyển Dung môi vẫn đỏ tươi như trước, sắc mặt được lớp trang điểm che đi, cũng không thể nhìn ra là cô có lạnh hay không.
"Xin cám ơn anh! diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Bất quá trợ lý của em cũng đã mang quần áo đã tới rồi ạ! Chiếc áo này anh vẫn nên mặc cho bản thân mình thôi ạ!" Không trách Ứng Uyển Dung làm cái gì cũng đều dè dặt cẩn trọng phân rõ giới hạn.
Không nhìn xem hiện trường có bao nhiêu truyền thông phóng viên. Bọn họ cũng không biết Đinh Văn Ngạn đã kết hôn. Ở trong mắt bọn họ đây là nam chưa cưới nữ chưa gả. Ứng Uyển Dung mặc áo của Đinh Văn Ngạn, Đinh Văn Ngạn yên lặng ngắm Ứng Uyển Dung như thế, không có việc gì cũng khiến cho người ta phải liên tưởng đến chuyện đứa nhỏ sắp xuất hiện rồi.
Đinh Văn Ngạn chỉ là thuận tay mà thôi. Nhưng thấy Ứng Uyển Dung từ chối, liền tiếp nhận lại áo choàng, lập tức đi tìm đạo diễn rồi. Tống Tiểu Nha cũng đã chạy tới nơi, mang theo chiếc áo khoác nóng hổi đưa cho Ứng Uyển Dung khoác lên người.
Nhìn thấy Tống Tiểu Nha mặc chiếc áo khoác gần như có thể gọi là mỏng manh, Ứng Uyển Dung liền lập tức hỏi: "Thế nào mà em lại không mặc nhiều thêm vài chiếc áo nữa. Hôm nay trời rất lạnh. Mà chiếc áo khoác này thế nào mà vẫn còn có hơi ấm như vậy? Cái này có phải là vừa mới rồi là em đang mặc, tạm thời cởi ra đưa cho chị hay không?"
"Em là trợ lý của chị, nhưng mà cũng phải chú ý kỹ lưỡng đến thân thể của chính mình,