Ảnh Hậu Nhà Tôi Siêu Ngọt

Chương 20: Chương 20: Lại bị gặp được, chán ghét (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Khương Ngữ Ninh tựa vào trong ngực Lục Cảnh Tri, nghe tim anh đập hữu lực, cảm thấy được huyết áp mình có điểm cao: “Đừng, em còn muốn giữ chân đi đường.”

“Chân của em, còn có khác tác dụng.”

“Hử?” Trong khoảng thời gian ngắn, Khương Ngữ Ninh không hiểu được ý Lục Cảnh Tri.

Lục Cảnh Tri nâng thắt lưng của cô, trực tiếp bế cô lên, Khương Ngữ Ninh sợ theo bản năng ôm cổ Lục Cảnh Tri, hơn nữa chân còn kẹp...

Má ơi, mặt Khương Ngữ Ninh, hồng tới bên tai, thẹn thùng: “Thả em xuống dưới...”

Cũng bị người đàn ông này trêu nổ mạnh.

“Tiên sinh, tiểu thư.” Lúc hai người lửa nóng, giọng nói chị Lương, từ phía sau hai người truyền đến, Khương Ngữ Ninh vội vàng vùi đầu ở trong cổ Lục Cảnh Tri, hai gò má đỏ hồng.

“Lại bị gặp được, chán ghét.”

Lục Cảnh Tri thả người xuống dưới, sau đó cẩn thận tỉ mỉ sửa sang lại tây trang, nếp uốn bị Khương Ngữ Ninh áp qua.

“Anh hy vọng về sau em gặp rắc rối trước tiên gọi điện thoại cho anh, mà không phải người đàn ông khác.” Nói xong, Lục Cảnh Tri ấn ấn đầu Khương Ngữ Ninh, lúc này mới buông cô ra, đi ra cửa Ngự Lung Đình, đương nhiên, bước chân anh, hoàn toàn không cô tịch và trầm trọng giống vừa rồi.

“Này xem như ghen sao? Ha ha, thật đáng yêu...” Khương Ngữ Ninh thấy Lục Cảnh Tri rời đi, trong đầu, chỉ có một cái suy nghĩ này.

Có phải ở trong lòng Thiên Thần, cô thật có vị trí mà không phải vật bài trí hay không?

...

Xe màu đen có rèm che, thư kí chọn lựa một ít tin tức trọng điểm Lạc Thành đưa cho Lục Cảnh Tri xem qua, đây là công việc mỗi ngày của anh ta, chẳng qua, từ trước chưa bao giờ đề cập giải trí.

Thật sự, Khương tiểu thư lại lên hotsearch.

“Hiệu trưởng... Chuyện này, Khương tiểu thư chính mình xử lý hay là?” Thư kí chỉ vợ đạo diễn khóc lớn đại náo ở bệnh viện.

“Để cô ấy xử lý, giúp cô ấy giải quyết tốt hậu quả, chú ý không thể lưu lại hậu hoạn, mặt khác phái người bảo hộ thân phận Khô Kiệt, không thể cho bất luận kẻ nào tra được.”

“Dạ?” Thư kí đại nhân kinh ngạc, hiệu trưởng nhà mình, thay đổi sách lược?

Lục Cảnh Tri đi rồi, Khương Ngữ Ninh một bên quay về phòng tắm rửa mặt, một bên lấy điện thoại ra xem tin tức giải trí.

Gì mà kiểm kê lại những người đàn ông thần bí bị Khương Ngữ Ninh câu dẫn, gì mà Khương Ngữ Ninh thích làm tiểu tam đào góc tường bạn bè, còn có ảnh chụp Khương Ngữ Ninh lên hotsearch.

Mắt Khương Ngữ Ninh trợn trắng, cô tốt xấu gì cũng là cô gái hai mươi bốn tuổi thanh xuân, thế nào cũng không coi trọng ông già đỉnh đầu ngay cả tóc đều không có đây?

Hơn nữa, ảnh chụp này, di hoa tiếp mộc đi?

Lục Tông Dã thiết kế cô bên ngoài... Đạo diễn kia, Khương Ngữ Ninh ngẫm lại, vừa mới xoát hết, lại cảm thấy ghê tởm muốn ói ra.

Ông nội hắn, hiện tại cô đều đen thành than, còn có người bỏ đá xuống giếng.

Nhưng nguyên nhân cô đủ đen cho nên, làm việc cũng không có cố kỵ, chơi xấu chẳng ai biết...

Nếu vợ đạo diễn kia mang thai, nên vui vẻ dưỡng thai, lúc mấu chốt còn khóc còn náo, nói cách khác bọn họ không để ý đứa nhỏ này, đúng không?

Nghĩ đến này, Khương Ngữ Ninh trực tiếp dùng tài khoản mình, đăng một tin tức, tốt xấu cô còn có một trăm vạn fans, antifans cũng là fans.

Dù sao hiện tại không có công ty quản, cô cũng thể thả bay.

“Buổi sáng mười giờ, đi bệnh viện, nhìn xem tôi rốt cuộc có phải thật sự ngủ ông già hay không, yên tâm, thành ý đối thoại, không làm giá.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.