Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Âu phục chỉnh tề sạch sẽ, lộ chứng cưỡng bách (chứng bệnh ngăn nắp, chỉnh tề) nhiều năm không đổi, anh vẫn là anh, Lục Cảnh Tri cao không thể leo tới.
“Một tát mới vừa rồi, đánh rất khá.” Lục Cảnh Tri nhìn thẳng Khương Ngữ Ninh tán dương, làm lòng Khương Ngữ Ninh nóng lên.
“Lục nhị ca, thật ra thì... Tôi không hiểu, tại sao anh muốn bao...” Cuối cùng Khương Ngữ Ninh không có nói chữ nuôi đó ra khỏi miệng, mặc dù giữa cô và vị hôn phu trước, không có bất kỳ cảm tình trai gái, chỉ bởi vì nhiều năm trước, ông nội quyết định kết giao, cô trên danh nghĩa, làm vị hôn thê người khác nhiều năm, mà người này, là em trai Lục Cảnh Tri.
Lục Cảnh Tri giống như thiên chi kiêu tử, muốn kiểu phụ nữ gì không được? Người thừa kế Nhà họ Lục, anh hưởng thụ địa vị cao quý. Không ai biết anh nhậm chức gì đơn vị gì, nhưng ngay cả nhân vật lớn nhất Lạc Thành, cũng kính sợ anh ba phần.
Cho nên, lúc tối hôm qua khi cô nhận được chi phiếu sáu mươi triệu của Lục Cảnh Tri, cô cũng rất khiếp sợ, Lục Cảnh Tri giúp cô trả nợ xong, dời đến Ngự Lung Đình ở chung với anh.
Khương Ngữ Ninh biết là ý gì, nhưng cô đáp ứng.
Nghe được Khương Ngữ Ninh hỏi, Lục Cảnh Tri mở hai mắt ra, vô cùng muốn chiếm làm của riêng nâng cằm Khương Ngữ Ninh lên, nói: “Từ hôm nay trở đi, em phải bắt đầu thích ứng thân phận mới.”
Hô hấp Khương Ngữ Ninh có chút không thoải mái, bị hơi thở cấm dục trên người Lục Cảnh Tri tê dại đến cả người khẽ run: “Thân phận gì?”
Lục Cảnh Tri dần dần lại gần, dưới ánh sáng loang lổ, bắt được ánh mắt cô: “Người phụ nữ của tôi.”
Má ơi, Khương Ngữ Ninh muốn nổ, cả người nổi da gà.
“Tôi đã từng là vị hôn thê của em trai anh...”
Khương Ngữ Ninh không sợ lời đồn đãi bên ngoài, cô sớm bị bôi đen thành quen, nhưng thân phận Lục Cảnh Tri cao quý, cùng cô dính quan hệ, chẳng lẽ không sợ trở ngại tiền đồ?
Lục Cảnh Tri buông ra cằm Khương Ngữ Ninh ra, đến sau tai cô, giọng trầm thấp làm người say mê: “Đó không phải chuyện em lo lắng.”
Cô không phải lo lắng, chẳng qua cô tò mò được không?
Người nhà họ Lục, lúc nào đến phiên cô lo lắng?
“Tôi đã nói rồi...” Khương Ngữ Ninh cười đùa muốn lừa gạt lăn lộn vượt qua kiểm tra: “Anh hẳn rất bận bịu đi...”
Cô muốn lừa bịp đêm đầu.
“Là bề bộn nhiều việc, nhưng...” Lục Cảnh Tri sâu đậm nhìn Khương Ngữ Ninh: “Thời gian thuần phục em, vẫn là có.”
Khương Ngữ Ninh hơi sợ run, cô quả nhiên không thể nào là đối thủ Lục Cảnh Tri.
Tối nay thì tối nay, ở trong showbiz nhiều năm, cô không tin, chu toàn không được người đàn ông cấm dục này.
Trên thực tế, trong lòng Khương Ngữ Ninh còn ôm may mắn nhất định, dù saoLục Cảnh Tri cao lãnh nghiêm nghị, thần bí cấm dục, nghĩ đến ánh mắt cũng cực cao, không đến nỗi cưỡng bách người khác?
Nhưng, khi cô tiến vào cửa biệt thự số 28 Ngự Lung Đình, Khương Ngữ Ninh biết, mình xong rồi, bởi vì cô ở cửa, bị Lục Cảnh Tri ôm ngang lên, chạy thẳng tới giường lớn phòng ngủ.
“Chờ...Chờ...” Khương Ngữ Ninh vội vàng dùng tay ôm lấy cổ Lục Cảnh Tri, ngón tay mảnh khảnh, khẽ vuốt hầu kết người đàn ông: “Nếu không...Để tôi tắm rửa trước đã?”
Lục Cảnh Tri nhìn người phụ nữ dưới thân, biết cô làm trò, ngồi dậy nói: “Đi.”
Khương Ngữ Ninh kéo vạt áo, chạy chậm đi phòng tắm nhưng lúc cô vừa muốn đóng cửa, lại nghe đến Lục Cảnh Tri trầm thấp phân phó: “Em tắm, tôi xem.”